XtGem Forum catalog
Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324381

Bình chọn: 9.00/10/438 lượt.

là tôi …không còn cách khác…”

“Không còn cách nào? Vì sao cô lại nói như vậy? Lần này cô trở về, là vì có chuyện gì sao?” Trần Nhược Hồng nắm bắt được ít đầu mối từ lời của Hoa Ngữ Nông, lập tức cao giọng truy vấn.

“Cô Trần, thật xin lỗi, tôi biết cô rất yêu Quân Hạo, nhưng xin lỗi, vì con, tôi không thể nào lùi bước được nữa, xin cô hãy tha thứ cho tôi…”

“Cái…cái gì? Con…cô…có con của Quân Hạo? Điều này sao có thể? Hai người như thế nào mà…” Trần Nhược Hồng hiển nhiên không ngờ rằng lần này Hoa Ngữ Nông trở về lại mang theo tin tức quan trọng như thế, vẻ mặt của cô ta trở nên rất khó tin.

“Đúng vậy, thật ra năm đó lúc tôi rời đi cũng đã có mang rồi, mấy năm nay tôi ở nước ngoài cùng đứa bé, vốn định một mình nuôi lớn con, thế nhưng…con trai tôi mắc bệnh, là bệnh máu trắng, tôi phải tiếp tục mang bầu mới có thể cứu nó, cho nên…”

“Cho nên đây chính là lý do cô trở về lần này?” Trần Nhược Hồng cắt đứt lời của cô, lạnh lùng hỏi.

“Phải, là một người mẹ, tôi muốn ích kỷ một lần, tôi muốn cho bọn trẻ một gia đình đầy đủ. Tôi biết chuyện này mình có lỗi với cô, cho nên cũng đành mặc cô hận tôi, trách tôi ra sao, tôi đều nhận hết, nếu có thể, tôi nguyện ý làm bất cứ chuyện gì để có thể đổi lấy sự tha thứ của cô.” Hoa Ngữ Nông nói xong những lời từ đáy lòng mình, vẻ mặt thật sự chân thành.

Thế nhưng Trần Nhược Hồng lại cười lạnh, biểu cảm phẫn nộ nhìn Hoa Ngữ Nông nói : “Cô cho là dùng con làm lợi thế liền có thể trở lại bên người Quân Hạo hay sao? Tôi cho cô biết, bác Ninh đã sớm coi tôi là người tốt nhất cho vị trí con dâu của mình, vài ngày nữa đến bữa tiệc sinh nhật của Quân Hạo, tôi sẽ dùng thân phận bạn gái của anh ấy để xuất hiện, đến lúc đó, mọi người đều sẽ biết đến địa vị của tôi ở trong nhà họ Ninh, cô nghĩ là cô còn có cơ hội hay không?”

Hoa Ngữ Nông nghe vậy, sắc mặt liền trở nên tái nhợt, lời nói của Trần Nhược Hồng giống như mũi dao găm vào trái tim cô.

Đúng vậy, sao cô có thể quên được chứ? Bảy năm qua, tuy Trần Nhược Hồng không hề gả cho Ninh Quân Hạo, nhưng nếu bọn họ vẫn không ngừng nỗ lực thì bây giờ cũng chính là lúc thu hoạch. Như thế nào cô có thể khờ dại nghĩ rằng, mình có thể xen vào giữa bọn họ đây?

Có điều, nếu là như thế, sao đêm qua Ninh Quân Hạo vẫn nói cô có thể nghĩ đến chuyện phục hôn cùng anh? Anh đang cố ý đùa giỡn, trêu chọc cô ư? Vì sao anh phải làm như vậy? Vì sao mỗi lần họ đối mặt với nhau, vẻ mặt của anh luôn tràn ngập phẫn nộ? Rốt cuộc anh tức giận vì điều gì cơ chứ?

Trần Nhược Hồng thấy Hoa Ngữ Nông không nói lời nào một lúc lâu, biết những lời mình nói đã có tác dụng, vì thế cô ta liền cao ngạo ngẩng đầu nhìn Hoa Ngữ Nông nói: “Nếu cô biết thức thời thì hãy mau chóng biến đi, bằng không chờ lúc sinh con xong, bị Quân Hạo vứt bỏ thì không khác gì bị chồng ruồng rẫy hết, sẽ bị người người nhạo báng.”

Đối với những lời cảnh cáo và nhục nhã của Trần Nhược Hồng, Hoa Ngữ Nông không thể phản bác. Nhưng dù thế, lòng của cô vẫn chưa từng dao động. Bởi vì cô biết, bây giờ mọi việc cô làm đều vì con, cho nên mặc kệ người khác nhìn mình thế nào, hận mình ra sao, cô đều phải kiên trì đến cùng.

“Được rồi, những gì muốn nói tôi đều đã nói hết, hy vọng chính cô tự biết thu xếp ổn thỏa cho mình, dù sao, tôi cũng tuyệt đối không cho phép bất cứ người phụ nữ nào mơ tưởng Quân Hạo hết, đời này anh ấy chỉ có thể thuộc về tôi, chỉ có thể làm chồng của tôi mà thôi!” Cuối cùng, Trần Nhược Hồng lớn tiếng tuyên bố quyền sở hữu của mình với Ninh Quân Hạo, sau đó giận dữ rời đi.

Hoa Ngữ Nông nhìn theo bóng lưng rời đi của cô ta, hai tay nắm thật chặt thành quyền, răng nanh dùng sức cắn mạnh vào môi dưới.

Cô thật không ngờ khi một người phụ nữ quyết tâm muốn bảo vệ tình yêu của mình, vẻ mặt có thể trở nên dữ tợn đến thế, nhớ lại dáng vẻ tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục bảy năm trước của Trần Nhược Hồng, người trước mặt giống như đã hoàn toàn thay đổi.

Rốt cuộc cô ta thay đổi là bởi vì bảy năm ròng chờ đợi, hay đó vốn chính là bản tính tự nhiên, chỉ có điều cô không hề phát hiện? Hoa Ngữ Nông đột nhiên cảm thấy tình địch này của mình vô cùng đáng sợ, ham muốn chiếm hữu mãnh liệt ấy khiến cô không khỏi chùn bước, nếu không phải vì con, cô nhất định sẽ không tiếp tục tranh giành cùng cô ta, bởi cô không có lòng tin mình sẽ đánh bại được người này.

… …

Lúc Ninh Quân Hạo đưa Hoa Kính Huyên trở về đã là hơn chín giờ tối, Kính Huyên đã ngủ say lúc còn ở trên xe, được Ninh Quân Hạo ẵm lên lầu. Bàn tay nhỏ bé của cậu nhóc còn ôm chặt tấm ảnh chụp có chữ kí của ngôi sao, đây là thứ Ninh Quân Hạo dặn dò Lâm Tuấn Hiền nghĩ cách tìm được, khiến Kính Huyên sung sướng vô cùng.

Đưa Kính Huyên đến phòng ngủ trên lầu, để người hầu thay quần áo giúp thằng bé ngủ ngon, anh xoay người chuẩn bị đi xuống, bất ngờ phát hiện ánh sáng mờ nhạt toát ra từ phòng của Hoa Ngữ Nông.

Cô vẫn còn chưa ngủ sao?

Ninh Quân Hạo nghĩ ngợi, rồi nhấc chân đi đến trước cửa phòng, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.

Lúc này Hoa Ngữ Nông đang ngồi tựa vào đầu giường, ôm laptop đánh máy, Ninh Quân Hạo thấy thế liền tiến lên vài bước