Chồng Xấu Đến Quấy Rối

Chồng Xấu Đến Quấy Rối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324552

Bình chọn: 7.5.00/10/455 lượt.

tình một đêm." Sau khi cô nói đến đây, nét mặt Sở Dực Nghiêu đột nhiên trở nên phức tạp, tại sao khi cô nói ra những lời này lại làm đáy lòng của anh sinh ra một loại cảm giác rất kỳ quái?

Tình một đêm? Trí nhớ năm mười tám tuổi ấy lại một lần nữa tràn vào tâm trí, cảm giác của anh. . . . . . Anh và cô, giống như có chút liên quan đến nhau.

"Chẳng qua tôi phải cám ơn người đàn ông cùng tôi xảy ra tình một đêm đó, mặc kệ nói thế nào, anh ta để cho tôi có Thụy Khải, hơn nữa nếu như không phải có sự xuất hiện của anh ta, tôi có thể đã hồ đồ cùng cái tên Trương Tử Duy đó phát sinh chuyện không dám tưởng tượng, nếu như mà chồng tôi thật sự là cái tên Trương Tử Duy đó, như vậy cuộc đời của tôi có phải càng thêm trở nên xám xịt hay không." Cô từ từ ngẩng đầu lên, "Dục Nghiêu, cám ơn anh mới vừa giúp tôi giải vây."

Cô gọi một tiếng Dực Nghiêu, làm tim anh lần nữa bắt đầu cháy rừng rực, anh thà bị người phụ nữ này quát mắng, hướng về phía anh kêu gọi quát mắng, cũng không cách nào tiếp nhận cô đột nhiên dịu dàng.

Lúng túng cong môi cười cười, "Không có gì, một cái nhấc tay thôi mà . . . . . ."

"Nếu như bây giờ anh nghĩ muốn cùng Lạc Ny Á kết hôn, tôi nguyện ý, tôi cũng có thể đem năm trăm vạn này trả lại cho anh, nhưng là. . . . . . Tôi đã dùng một phần, tôi hi vọng anh có thể cho tôi một chút thời gian để cho tôi chầm chậm trả." Trương Tử Duy xuất hiện khiến cho trong đầu của cô xông ra một loại cảm giác khác thường, lấy hiểu biết của cô đối với người đàn ông kia, hắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy.

"Cô đang nói cái gì? Đừng quên, hiệp nghị ly hôn của chúng ta là khi tôi yêu người phụ nữ khác, hơn nữa, tôi cưới cô vào cửa tốn nhiều tiền như vậy, trước khi tôi đem cô hành hạ đến thương tích đầy mình, cô đừng mơ tưởng dễ dàng như vậy liền thoát khỏi tôi!"

Anh giơ tay ký đầu cô một cái, cũng vò rối tóc cô, người phụ nữ ngốc này, cô cho là anh sẽ bởi vì đoạn quá khứ ấy mà ghét bỏ cô, đem cô đuổi ra khỏi nhà sao? Sở Dực Nghiêu anh cũng không phải là người đàn ông không biết phân biệt tốt xấu như vậy!

"Anh. . . . . ." Hà Văn Tĩnh kinh ngạc nhìn anh, quả thật không thể tin được. Sau khi biết được quá khứ của cô, anh hoàn nguyện ý tiếp nhận cô, để cô chiếm đoạt danh phận là vợ anh này.

Anh đột nhiên hôn lên đỉnh đầu của cô, bất thình lình thân mật làm cho cô suýt nữa thì ngu đi, sau đó, bên tai của cô truyền đến âm thanh của anh, "Nghỉ ngơi một chút, buổi tối dẫn cô đi ngắm cảnh đêm."

Hà Văn Tĩnh hoàn toàn ngơ ngẩn, cái này. . . . . . Giống như không có sự kiện gì phát sinh giữa anh và cô vậy.

Anh cười nhạt, "Nếu tới Hawai hưởng tuần trăng mật, cũng không cần lãng phí tâm ý của ông nội, tôi đi tắm, cô cũng ngủ một lát đi, buổi tối gặp!"

Nhìn bóng lưng anh biến mất trong phòng tắm, Hà Văn Tĩnh tỉnh hồn lại đột nhiên cảm thấy hai gò má vô duyên vô cớ nóng lên. Trời ạ! Lỗ tai của cô không có vấn đề gì chứ? Người đàn ông kia lại muốn hẹn cô?

Hà Văn Tĩnh phát hiện Hawai không chỉ có bãi biển xinh đẹp, ngay cả thành thị cũng phồn hoa đến dọa người.

"Oa! Thật là một viên kim cương rất lớn nha!" Hà Văn Tĩnh cả thân thể đều muốn nằm trên tủ kính trước một cửa hàng châu báu, bên trong bày vòng tay vừa tinh xảo vừa cao quý.

Từ nhỏ đến lớn đây vẫn là lần đầu tiên cô quan sát những thứ châu báu trang sức đeo tay có giá trị cao gần như vậy.

"Cô thích à?" Sở Dực Nghiêu nhìn vẻ mặt cô giống như một tiểu nữ sinh, không nhịn được cười khẽ một tiếng.

" Trong lòng mỗi một người phụ nữ đều thích nhất là châu báu trang sức đeo tay, huống chi sợi dây chuyền này xinh đẹp như vậy, không thích chính là người ngu ngốc."

"Vậy thì vào xem một chút." Anh đột nhiên kéo cánh tay của cô dẫn cô đi vào bên trong tiệm châu báu.

"Này, không cần, tôi chỉ là tùy tiện nhìn một chút mà thôi. . . . . ." Không để ý tới phản kháng của cô, Sở Dực Nghiêu dẫn cô đến trước quầy, nữ nhiên viên bán hàng rất nhiệt tình chào hỏi, "Hai người muốn xem loại nào?" Hà Văn Tĩnh suy sụp hạ khuôn mặt nhỏ nhắn, Anh văn, cô nghe không hiểu.

" Sợi dây chuyền bên kia. . . . . ." Sở ác Nghiêu dùng cằm chỉ chỉ tủ kính, thuần thục dùng Anh văn cùng nhân viên nói chuyện.

"Tiên sinh nói là sợi sao chi yêu, ngài thật rất tinh mắt a, sợi sao chi yêu này là chủ tiêm chúng tôi phải dung đến quan hệ mới có được, toàn nước Mỹ chỉ có ba sợi, dây chuyền hoa tai được cắt thành tám trái tim tám mũi tên, thợ làm hết sức tinh xảo." Nữ nhân viên bán hàng vội vàng lấy sợi dây chuyền kim cương đặt ở trong tủ ra đưa cho Sở Dực Nghiêu xem.

"Thật là xinh đẹp!" Hà Văn Tĩnh nhìn dây chuyền kim cương trong tay nữ nhân viên, không nhịn được lấy tay chạm tới viên kim cương chiếu lấp lánh kia , "Thật là nhân gian cực phẩm nha."

"Cô à, sợi dây chuyền này bao nhiêu tiền?"

" Đây là dây chuyền kim cương bản số lượng có hạn có giá là 27 vạn Đô-la!"

"Cái gì? 27 vạn? Còn là Đô-la?" Hà Văn Tĩnh bị mấy cái chữ này dọa sợ đến lập tức rút tay của mình về, "Tiểu thư, cầu xin cô cất đi."

Nhìn động tác quá mức của cô, Sở Dực Nghiêu không khỏi buồn cười lắc đầu một cái, dùng Anh văn đối với nhâ


Polaroid