Snack's 1967
Chủ Nhân Xin Ngài Đừng Có Chọc Tôi

Chủ Nhân Xin Ngài Đừng Có Chọc Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321450

Bình chọn: 7.5.00/10/145 lượt.

tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng đặt lên vai cô, “Nếu là vế sau, tôi không ngại giúp bị tiên sinh này thanh tĩnh một chút đâu.”

Tề Thiên Hoàn ngẩng đầu nhìn lên đánh giá nam nhân trước mặt, giọng nói này xa lạ lại có chút quen thuộc nhưng trong nhất thời lại không nhớ là ai. Còn Kỉ Văn Tĩnh đang kích động thì lâm vào tình trạng ‘tạm thời ngừng thở’, đầu tiên tầm mắt của cô là nhìn đôi giày da dưới đất rồi từ từ nhìn lên——

Tây trang cắt may còn mỹ ôm lấy hai chân thon dài, thắt lưng màu đen lóe ngân quang kiểu cổ điển, thân hình tao nhã—–

Tầm mắt tiếp tục nhìn về phía trên, áo sơ mi màu đen ôm lấy lòng ngực rộng lớn, gợi cảm làm cho người ta mơ màng, đôi môi khẽ cong lên, mũi rất thẳng và cao, một đôi mắt đen thông minh mà lóe ra mấy phần tà ác.

Tề Thiên Hoàn tức giận, tự dưng giữa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, “Cậu là ai?”

Anh hơi hơi cười lạnh, bàn tay to tiếp tục nhẹ nhàng đặt lên cái gáy trắng noãn của Kỉ Văn Tĩnh, giọng nói âm trầm mang theo vài phần khủng bố, “Tôi là chủ nhân của cô gái này, cho nên trước khi ông yêu cầu cô ấy làm tình nhân của ông thì ông nên xin phép tôi, nhưng đáng tiếc, ông đã phạm vào kiêng kị của tôi…..”

“Bốp!”

Một quyền cực mạnh lấy tốc độ sét đánh đánh vào mặt Tề Thiên Hoàn, ông ta ôm mặt té vào bàn ăn, bàn ngã xuống kinh động toàn bộ nhà ăn.

Kỉ Văn Tĩnh lúc này mới từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần lại. Trời ạ! Có ai lại nói cho cô tất cả chuyện này không phải là sự thật không??? Nam nhân làm cho cô liên tục gặp ác mộng—– Tư Thánh Nam, anh ta về nước rồi sao?

Sáng sớm, đồng hồ báo thức để ở đầu giường ầm ĩ vang lên, Kỹ Văn Tĩnh theo thói quen muốn đứng dậy đánh răng rửa mặt thay quần áo đi làm, lại nhớ tới mình đã thất nghiệp rồi.

Cô một lần nữa bò lại trên giường, trừng mắt nhìn xem trần nhà trắng noãn.

Cho nên mới nói, gặp lại ác ma kết cục nhất định chẳng tốt đẹp gì! Đâu có sai đâu!!

Cuộc sống nhàn nhã sáu năm qua của cô, hoàn toàn chấm dứt. Đáng hận hơn là tại cái tên Tư Thánh Nam thiên lôi kia giáng cho cô cái đòn chấm dứt đó.

Chẳng những làm cho công tác của cô một đường ngâm nước nóng mà ngay cả ví tiền của cô cũng bị anh ta cướp đoạt, hành vi thất đức giống y như năm đó.

May mắn lúc đó cô còn thông minh, không có đem tình huống thật nói cho anh ta biết, nhớ rõ ba ngày trước—

Tư Thánh Nam giống như con quỷ không biết từ đâu nhảy ra sau lưng cô, hung hung hăng hăng giáng cho lãnh đạo của cô liên tiếp mấy quyền, tấu Tề Thiên Hoàn thiếu chút nữa quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, may mắn lúc đó bảo an khách sạn chạy đến lôi anh ra mới tránh cho một màn bi kịch trình diễn.

Lúc gần đi, anh nắm lấy cánh tay cô, ngạo mạn nhìn Tề Thiên Hoàn miệng bị đánh chảy đầy máu, “Tôi cũng muốn nhìn xem lực ảnh hưởng của ông có bao nhiêu lớn, bắt đầu từ ngày mai, tập đoàn Thánh Lôi sẽ mướn cô gái này, mọi người có thể chờ xem!”

Lúc anh nói ra bốn chữ ‘Tập đoàn Thánh Lôi’, Tề Thiên Hoàn rõ ràng bị dọa hoảng, sắc mặt từ xanh mét chuyển sang tái nhợt, nhưng mà Tư Thánh Nam bá đạo hơi sức đâu mà để ý ông ta phản ứng thế nào, nắm tay dắt cô một đường lao ra khỏi khách sạn.

“Kỹ Văn Tĩnh, cô có phải ngốc rồi hay không? Bị cái tên sắc lang đó khi dễ đến vậy mà không phản kích gì?”

Vừa bước ra khỏi khách sạn liền bị người khác khiển trách, cổ tay lại bị nhéo đau, Kỹ Văn Tĩnh thật sự là vừa tức vừa ủy khuất, “Anh nghĩ rằng tôi muốn xảy ra chuyện như vầy lắm sao? Tôi đã nói muốn rời khỏi cương vị công tác rồi, ai biết ông ta còn không chịu buông tha tôi!”

Cô xoa xoa cổ tay cho bớt đau, khóe mắt không tự nhiên liếc anh, “Anh không phải đi Mỹ du học sao? Sao đột nhiên quay về HongKong?”

Trên thực tế cô muốn nói là, vì sao anh không trực tiếp ở Mỹ sinh lão bệnh tử ở bên đó luôn đi, tốt nhất là đời này không bao giờ xuất hiện trong thế giới của tôi nữa, chỉ tiếc là cô không có cái can đảm đó.

“Tôi chỉ đi Mỹ du học, học xong đương nhiên phải về nước kế thừa gia nghiệp!” Làm bộ như không nhìn thấy đáy mắt hy vọng chân thành của cô, anh cố ý nói: “Văn Tĩnh, lão bằng hữu nhiều năm không gặp, tôi đoán cô nhất định là rất nhớ tôi đi,hơn nữa lúc nãy ở khách sạn tôi vừa mới cứu cô ra khỏi móng vuốt của lão sắc lang kia, xét về tình về lý, cô có phải là nên mời tôi một bữa hay không?”

“Tôi mời anh?” Cô bất mãn khẽ nói, cảm giác đỉnh đầu nháy mắt hiện ra một đám mây đen.

Xem nè, đây là đời thứ ba tinh anh của tập đoàn Thánh Lôi lừng lẫy đó, anh ta mặt dày muốn kêu cô mời anh ăn sao? Còn khuya!

“Thật xin lỗi Tư thiếu gia, tôi nghĩ hai chúng ta không tính là rất quen thuộc, hơn nữa tôi vừa nhớ tới mình còn rất nhiều chuyện trọng yếu cần làm, cho nên……uy, cái người dã man này, làm chi mà dùng sức nắm cổ tay của tôi, uy uy uy, anh rốt cuộc là muốn dẫn tôi đi đâu?”

Hình tượng thục nữ cô duy trì sáu năm, nay vì Tư Thánh Nam xuất hiện mà biến mất không thấy bóng dáng.

Hai mươi phút sau, chiếc xe thể thao Porsche[1'> siêu phong cách của Tư đại thiếu gia mang cô đến một nhà ăn trang hoàng xa hoa lộng lẫy. Nam nhân này mới về nước không lâu sao lại biết cái nơi ch