XtGem Forum catalog
Chủ Tịch Hiểu Lầm Lớn

Chủ Tịch Hiểu Lầm Lớn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322583

Bình chọn: 7.5.00/10/258 lượt.

tin tức lá cải để kiếm cơm, còn hắn đã là chủ tịch của vài trăm cái trung tâm thể hình—— Ông trời căn bản là không công bằng!

"Anh nhiều tiền như vậy, sao còn xuất đầu lộ diện đi làm ngôi sao thần tượng làm gì?" Cô không muốn thừa nhận, giờ khắc này cô vô cùng ghen tỵ với cái tên vượt trội hơn người này.

"Tốt đẹp cũng không thể tự mình thưởng thức." Phí Gia Lạc trả lời cô bằng một nụ cười kiêu ngạo làm tức chết người.

Trên thực tế, nguyên nhân là vì hắn thiếu người ta một ân tình, mà người kia đúng lúc là ông chủ của công ty giải trí sắp đóng cửa, vì cứu vãn sự nghiệp suy tàn, hắn liều lĩnh giúp một tay. . . . . .Vì vậy, trong vòng một đêm Phí Gia Lạc trở thành ngôi sao thần tượng của toàn bộ phụ nữ Đài Loan

Ôn Nhu giận đến nghiến răng, nhưng không thể không thừa nhận hắn có khuôn mặt tuấn tú và sức hấp dẫn sâu sắc, còn có hơi thở nhẹ nhàng tao nhã, phụ nữ đối với loại đàn ông này hoàn toàn không có sức kháng cự, cũng khó trách hắn thu phục được phụ nữ nửa bầu trời.

Cô cũng biết, cái người không chịu nhàn rỗi này, cái người thích tự kỷ đến bệnh, nếu biến thành phụ nữ ở cổ đại, nhất định là một dâm phụ lẳng lơ.

Mặc áo sơ mi trắng, quần da màu đen,cách ăn mặc toàn thân của hắn đúng mực là một kẻ phong lưu, không biết là cố ý hay là thả lỏng, tự nhiên cởi ra hai nút ở trước ngực, thấp thoáng có thể thấy được cơ ngực rắn chắc.

"Ừ, có tự tin là chuyện tốt, cũng không biết là rất giống khỉ đít đỏ." Cô hở ra nụ cười tinh tế ngọt ngào.

Bỗng nhiên giật mình, hắn không nhịn được ngửa đầu cười lớn.

Cô quả nhiên là một phóng viên tài giỏi, giỏi chuyện bên ngoài là khen ngợi nhưng lại thầm chê, một cái miệng lanh lợi làm cho người khác khó mà chống đỡ.

"Đừng nói về con khỉ hung ác, nếu đã tới đây, chúng ta liền lợi dụng cơ hội tốt này ôn lại kỷ niệm đi!" Phí Gia Lạc nở nụ cười tươi ngay cả con muỗi con ruồi cũng bị mê hoặc đến chết, từ từ đi đến gần cô.

Có quỷ mới muốn cùng hắn ôn chuyện cũ! Ôn Nhu cảnh giác lui về phía sau.

Cô và hắn là kẻ thù không đội trời chúng, chín năm trước hắn phá hỏng thanh danh của cô, chia rẽ tình cảm của cô cùng Hách Thế Gia.

Hiện tại lại cộng thêm một chuyện —— hắn còn vượt trội hơn cô, những thứ thù mới hận cũ này, cô sẽ ghi nhớ mãi mãi!

Hơi thở nóng âm phun lên lỗ chân lông của cô, cô mới phát hiện mình đã không có đường lui.

"Chúng ta là bạn cũ, sao lại căng thẳng như vậy?"

Nhìn thấy một ít mồ hôi hột trên chóp mũi đáng yêu của cô, ở dưới ánh đèn trong suốt, giống như là tố cáo chủ nhân của nó có bao nhiêu hồi hộp cùng lo lắng, nụ cười bên miệng hắn lại càng sâu hơn.

"Anh. . . . . . Anh đừng đến gần. . . . . . gần tôi. . . . . ." Cà Lăm chết tiệt, lúc cô cần khí thế để chống lại tên quỷ sa tan tàn ác này nhất, thì hết lần này tới lần khác lại bộc phát.

"Đừng xấu hổ, dù sao ở đây cũng không có người." Phí Gia Lạc càng thêm càn rỡ khiêu khích vài sợi tóc bên má của cô.

Xấu hổ, trong bụng cô giờ phút này là nổi giận cùng uất ức, chỉ muốn cầm cái gậy đánh đồ vật trút giận.

Nhưng mà không chú ý mối nguy hiểm Phí Gia Lạc, thân hình cao lớn của hắn đã gần như dán sát lên người của cô, một cỗ hơi thở có mùi xạ hương nhàn nhạt xông vào mũi cô, lại không có làm cho mũi của cô hắt hơi, ngược lại không hiểu sao cả người lại run rẩy.

"Đúng, chỉ là một con khỉ đít đỏ ham muốn sắc đẹp hoa cỏ." Giọng điệu cô không ổn định nói.

Con khỉ đít đỏ ham muốn sắc đẹp hoa cỏ? Nếu không phải là giờ phút này trên người cô có mùi hương nhàn nhạt, và từ góc độ của hắn, gần như là thấy được da thịt như tuyết như ẩn như hiện làm hắn phân tâm, thì hắn thật sẽ không nhịn mà bật cười.

"Được rồi, vậy con khỉ đít đỏ ham muốn sắc đẹp hoa cỏ này, muốn cùng bạn cũ thân cận một chút, em nói sẽ như thế nào?" Con ngươi đen sâu thẳm như hồ của Phí Gia Lạc nhìn chằm chằm cô, giọng nói khàn khàn làm cho Ôn Nhu sợ hãi

Biết rõ mình có bao nhiu uy hiếp, hắn còn cố ý đem tay chống lên cánh cửa sau lưng cô, giống như là ám chỉ cô đã hết đường chạy trốn.

Tầm mắt Ôn Nhu chậm rãi hướng về phía cánh tay của hắn,giống như hai mắt không khống chế được mà nhìn chằm chằm nó.

Vén tay áo lên lộ ra một nửa cánh tay cường tráng màu đồng cổ, thậm chí bên trên còn đầy lông tơ khêu gợi, đó là tượng trưng cho người đàn ông chân chính ——

Thu hồi ánh mắt, tầm mắt Ôn Nhu không tự chủ được nhìn về lồng ngực trơn bóng màu đồng cổ kia, bỗng nhiên nghẹn một hơi thở ở ngực, thiếu chút nữa không thở được nửa.

Người này nhìn như yếu ớt bệnh tật , lại buông thả tình dục quá độ, thế nhưng lại có cơ ngực như vậy?

Một, hai, ba, bốn, năm, sáu —— cô rất nghiêm túc đếm, oa, sáu múi, trăm nghe không bằng một thấy, chính mắt thấy mới biết hắn có khí thế hùng vĩ làm người ta kinh ngạc.

Kịp thời hút lại nước miếng đang chảy ra ở khóe miệng, cô chán ghét khinh bỉ chính mình.

Cho xin, Ôn Nhu, bây giờ không phải là lúc chảy nước miếng, là lúc giả thành hoa si, mau suy nghĩ một chút phải làm thế nào rút lui an toàn!

Nhưng nói thì dễ dàng, trên thực tế cô đã đắm sâu vào nam sắc, khó có thể tự thoát khỏi.

"Em thấy thích sao?" Phát hiện ánh mắt cô