
ng cùng em ở
chung như thế nào mà thôi.” Một chút sau, anh nhịn không được lại bổ
sung một câu.“Đương nhiên, nếu em muốn trả lời bây giờ cũng được.”
Anh trong lòng chờ mong lại giả bộ bộ dáng thoải mái làm cho Trử San
San cảm thấy có chút buồn cười, hốc mắt lại không hiểu nóng lên lên.
“Em muốn biết làm Sài phu nhân có chỗ nào ưu việt.” Cô nói.
“Ưu việt sao?”
“Đúng.”
“Có nhiều lắm, một lời khó nói hết.” Anh da mặt dày nói.
“Vậy chọn lấy mười cái mà nói xem.”
“Mười cái sao?” Anh nhíu mày.
Cô gật gật đầu, chờ mong nhìn anh.
“Thứ nhất, em có thể cả đời ở nơi này.”
“Không vừa lòng lắm, nhưng còn có thể nhận.” Cô bình luận nói.
“Thứ hai, vĩnh viễn không có người tranh tivi với em.”
“Điểm ấy không sai.”
“Thứ ba, khi không khoẻ hoặc công tác mệt mỏi, có thể không cần cố gắng làm việc, bởi vì lão công sẽ nuôi em.”
“Điểm ấy cũng không sai.”
“Thứ tư, có thể lập tức lên cấp làm tổng giám đốc phu nhân.”
“Điểm ấy em không thích. ” Cô trực tiếp lắc đầu nói.
“Được rồi, đổi một cái.” Anh suy nghĩ một chút, đáy mắt bỗng nhiên
hiện lên một chút cười.“Thứ tư, có thể lập tức lên cấp làm mẹ.” Anh nói.
“Cái gì?” Trử San San đột nhiên kêu to ra tiếng, cứng họng trừng mắt
nhìn anh, lại cao thấp tả hữu hoài nghi nhìn anh trong chốc lát, lúc này mới thật cẩn thận mở miệng nói:“Không được nói với em, anh kỳ thật đã
có một đứa nhỏ lớn mười tuổi.”
Sài Thiếu Phong nhịn không được cười to ra tiếng.
Trử San San nhịn không được thân thủ đánh anh một chút, một chút cũng cười không được.“Nhanh nói, anh thật sự có đứa nhỏ sao?”
“Có, anh ở nhà tình thương có nhận nuôi 20 đứa trẻ, cho nên anh hiện tại đang có 20 đứa con.” Sài Thiếu Phong vừa cười vừa nói.
Trử San San tức giận trừng mắt nhìn anh, thật sự rất muốn thưởng cho
anh một quả đấm, nhưng lại không thể không bội phục tình yêu của anh.
Hai mươi cái nha! Làm sao bây giờ? Cô giống như càng lúc càng thích anh, càng ngày càng yêu anh.
“Anh nói sai rồi, anh có hai mươi đứa nhỏ, em cũng nhận nuôi một
đứa.” Không có biện pháp, cô như muối bỏ biển, năng lực không đủ cũng
chỉ có thể nuôi một đứa mà thôi.
“Bởi vậy, chúng ta có thể tổng hợp thành một đội bóng hoàn hảo.” Anh cười nói.
Nghe vậy, Trử San San nhịn không được cũng nở nụ cười.
“Thứ năm, để cho anh nghĩ một chút.” Anh cười trở lại vấn đề chính .“Sẽ có thời gian nghỉ kết hôn dài.”
“Em gả cho người khác cũng có thời gian nghỉ kết hôn dài nha.” Cô liếc mắt một cái xem thường, trực tiếp phun ra.
“Nhưng cùng anh kết hôn thời gian nghỉ kết hôn sẽ đặc biệt dài.”
“Vì sao?”
“Bởi vì anh quen biết lão bản công ty em, chỉ cần anh mở miệng yêu cầu, anh ta sẽ không thể không nể mặt.” Anh ngạo mạn nói.
“Đây là lạm dụng đặc quyền!”
“Đặc quyền cần phải được lạm dụng , bằng không nó còn có cái gì sử dụng?” Anh nhíu mày nói.
Trử San San nhất thời toàn bộ không còn gì mà chống đỡ.
“Cho nên cái ưu việt thứ sáu chính là em có thể có rất nhiều đặc
quyền.” Anh nhân cơ hội lại đi về phía trước thẳng tiến từng bước.“Sau
đó thứ bảy, hàng năm đều có cơ hội một lần đi du lịch dã ngoại, có bao
gồm lộ phí, bảo hiểm, thuế sân bay cùng các dịch vụ khác tại sân bay.”
“Đây là cái gì a?” Trử San San dở khóc dở cười hỏi anh.
“Điều tốt thứ bảy nha.”
“Em thật là càng lúc càng chờ mong ba điều còn lại kia nha.” Cô bật cười nói.
“Đừng khẩn trương, hít sâu một hơi, em muốn biết ba điều còn lại kia
thì phải chuẩn bị tốt đã?” Anh đáy mắt mang cười, nghiêm trang nói.
“Chuẩn bị tốt .” Cô gật gật đầu, sau đó thình lình tiếp theo nói:“Em đã chuẩn bị tốt để đánh anh .”
“Ha ha……” Sài Thiếu Phong nháy mắt chợt cười ra tiếng, cười đến ngã trái ngã phải, càng không thể vãn hồi.
Trử San San ngồi ở bên cạnh nhìn anh cười, không hiểu lúc trước chính mình làm sao có thể cho rằng anh là cái tên không thú vị lại lạnh lùng
vô tình đâu? Con người quả thật là không thể dùng ấn tượng cùng bề ngoài để phán xét a.
“Nếu cười đủ rồi, phiền toái anh trở lại vấn đề chính đi.” Cô mỉm cười để cho anh cười một chút rồi mới mở miệng nói.
“Hảo.” Sài Thiếu Phong cười gật đầu, lại tiếp tục nở nụ cười một hồi
lâu mới có thể ngừng tiếng cười, mở miệng nói chuyện.“Chúng ta nói đến
cái thứ mấy ?” Anh hỏi cô.
“Thứ bảy. Thứ tám còn chưa nói.” Cô trả lời.
“Thứ tám, thân thể sẽ biến hảo, bởi vì anh sẽ thường cùng em vận
động.” Anh nhếch miệng nói. Cuối cùng còn hướng cô ái muội cười.
Trử San San đột nhiên cảm thấy có cỗ nhiệt khí nhắm thẳng trên mặt,
cô đỏ mặt, trừng mắt, ngay cả hỏi cũng không dám hỏi anh nói vận động là cái gì vận động. Tên sắc lang này!
“Em không hỏi là cái dạng vận động gì sao?” Anh cố ý liếc cô.
“Không cần.” Cô nhanh chóng kêu lên.
“Ha ha……” Anh lại lần nữa cười to ra tiếng.
Cô thẹn quá thành giận nhanh tay đánh anh.“Em quyết định , còn lại
hai cái kia anh cũng không cần nói, dù sao đều là vô nghĩa, nói cũng nói vô ích.”
“Nói như vậy rất đả thương người khác nha.” Sài Thiếu Phong dừng lại tiếng cười kháng nghị nói.
“Vốn chính là, những điều anh nói toàn là những điểm tốt bề ngoài,
toàn là vật chất. Nếu có vật chất mà tâm tình bấ