
ể cơn giận dữ tăng độ, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường:
- Bình tĩnh, hôm đó vì trời tối nên thằng cha đó không nhìn thấy rõ mặt con Nhi, mà trong cuốn sách lại ghi tên mày nên hắn trả thù mày là đúng rồi.
- Vậy người bị trả thù bây giờ là tao chứ không phải con mắm kia hả? – Hoa chỉ tay vào Nhi, con mắt ngây thơ thấy sợ.
Linh im lặng lắng nghe nãy giờ, bỗng nảy ra một “kế sách” rất hay bèn “cống hiến”:
- Lúc đó mày chỉ cần khai tên con Nhi ra được rồi.
- Sao tụi bay lại ác vậy hả? – Nhi thấy cô độc khi tất cả quay lưng lại với nó.
- Ác cái gì? Mày là người gây ra chuyện này mà…
Trống đánh vào học…à không…bắt đầu lễ khai giảng…
Tụi nó tạm gác chuyện này lại, vào vị trí lớp của mình.
Hoa 12A1, nó được vào lớp chọn vì học giỏi.
Linh 12A3.
Quỳnh và Nhi 12A9.
Sau 1 hồi nghe những lời phát biểu hay theo lời Nhi là “đọc kinh thánh” (híc, tội lỗi tội lỗi…a di đà phật, con không cố ý đụng chạm tới các thầy cô đâu ạ) của những ông thầy bà cô thì tụi nó cũng được vào lớp.
Nhi quăng cặp một cái phịch xuống dưới ghế. Nó không thích ngồi ở những hàng đầu vì ở trên đó dễ “được” tiếp xúc với giáo viên, không được thoải mái, thỉnh thoảng còn bị lên bảng làm bài mẫu nữa chớ, cơ mà làm không được thì sẽ có một trái trứng về chiên ăn với cơm chứ chẳng chơi, đó là kinh nghiệm suốt mười một năm qua ngồi ghế nhà trường…và năm nay sẽ là năm thứ mười hai. Vì thế đã lôi Quỳnh xuống tận bàn chót. Cái bàn đó có ba chỗ ngồi, Nhi ngồi ghế trong góc tường, Quỳnh ngồi ghế giữa, còn lại một cái ghế ngoài cùng bỏ trống. Mấy thằng con trai bàn trên cứ quay xuống nói chuyện với Quỳnh khiến cho Nhi buồn ngủ, định áp mặt xuống bàn cho 1 giấc thì bà cô đi vào.
Ấn tượng đấu tiên của Nhi với bà cô này là dù hơi nhí nhố với bộ áo dài màu hồng “nhìn phát ngứa mắt” (nó cực ghét màu hồng) cộng với mấy bông hoa tua tủa thì phải công nhận là bà này đẹp thật.
Mới vào lớp bà ta (kêu là bà nhưng thật ra mới 25 tuổi thôi) đã đá lông nheo với lớp:
- Chào các bạn, tôi là Huỳnh Như Quỳnh, dạy môn văn, sẽ chủ nhiệm lớp các bạn năm nay.
Mấy đứa con gái có vẻ chán nản khi nghe giọng nói “dẹo đến phát tởm” của bà cô. Mấy đứa con trai thì lại reo hò thích thú vì được cô giáo trẻ đẹp chủ nhiệm.
Nhi cười gian manh, giật tay Quỳnh đang nhìn bả như muốn ăn tươi nuốt sống, nói:
- Tao không ngờ là bả lại dẹo đến thế – nó bật cười ha hả – Huỳnh Như Quỳnh, tên chẳng khác gì mày.
- Đợi đó, bà già, bà mà làm gì để ai rủa cái tên đó coi, tui xé xác bà luôn. – Quỳnh thực sự đang rất bức xúc, không ngờ lại bị trùng tên với cô giáo chủ nhiệm, nguy cơ bị rủa là rất cao.
Bỗng có một anh chàng vừa cao cao vừa đẹp trai bước vào, đương nhiên hắn đã xin phép “bà già” đó rồi. Hắn bước tới trong tiếng xì xầm của lớp:
- Ê! Là Tài phải hông? – nữ sinh một trầm trồ.
- Ừ, đẹp trai quá à! (mê trai bà cố) – nữ sinh hai nước miếng dòng dòng nhìn Tài lướt qua bàn mình.
- Nếu Tài ở đây thì Minh và Quân đâu?
- Minh 12A1, Quân 12A3.
- Sao mày biết?
- Tao coi danh sách các lớp rồi.
- Woa! Vậy là ba hotboy Đông Hòa chuyển qua đây rồi.
- Tin đồn họ chuyển qua trường mình là thật rồi. Thích quá!
- bla bla bla….
Nhi thấy thế liền khều Quỳnh:
- Này, bộ hắn nổi tiếng lắm hay sao mà tụi nó bàn tán lắm thế?
- Ừ. Là một trong ba hotboy Đông Hòa đó.
- Nghe nói Đông Hòa dạy giỏi lắm mà, sao chuyển qua đây làm gì?
- Nghe nói là dính vào một vụ đánh nhau gì đấy, có ba tên mà đánh mười ba thằng cùng trường nhập viện nên bị đuổi, phải chuyển qua trường này thôi.
- Mà…sao mày rành vậy?
- Nghe kể thôi.
- …
Lúc Nhi quay sang thì thấy tên Tài đó đã ngồi kế Quỳnh từ lúc nào. Suy nghĩ đầu tiên của Nhi về hắn là “tên háo sắc”.
Vừa lúc ấy, bà già trên bảng điểm danh đến nó:
- Lê Thanh Nhi?
- Có! – Nó giật mình la lên.
- Phạm Thanh Nhi?
- Có!
Nhi quay sang nhìn Quỳnh:
- Lớp mình có một Thanh Nhi nữa sao? Woa, nhỏ đó cũng đẹp đó chứ?
Quỳnh nhìn Thanh Nhi “Phạm” rồi quay sang Nhi:
- Đẹp, nhưng không bằng tao đúng không?
- Biết rồi, ai chả biết mày đẹp nên không cần tự tin thế đâu. – nó bĩu môi với cái tính tự tin của Quỳnh.
Nãy giờ chẳng có ai để ý là Tài quan sát rất kĩ hai Thanh Nhi “Phạm” và Thanh Nhi “Lê”. Liệu có phải Tài vào lớp này chỉ vì có hai Thanh Nhi? Có liên quan gì tới Nhi mà Hải đơn phương?
Bên A1, một anh chàng cũng cao cao cũng đẹp trai, bên tai trái của hắn có đeo hai chiếc khuyên tai màu bạc, tóc mái của hắn hơi xéo qua lông mày một chút, đôi mắt lạnh lùng toát lên một màu đen quyến rũ. Hắn bước vào mà chẳng thèm xin lỗi thầy đang điểm danh trên bảng lấy một tiếng.
Hắn bước vào ngồi đại một chỗ nhưng không ngờ lại ngay kế bên Hoa. Anh chàng này bước vào còn nghe xôn xao hơn cả Tài hồi nãy, vì hắn là Minh – tên quậy phá, bạo lực nhưng cực kì đẹp trai. Hắn cũng học giỏi nên mới vào được A1. Nhưng sao ông thầy không nói gì trước thái độ đó của hắn mặc dù nhìn ông thầy có vẻ khó chịu, ông điểm danh tiếp:
- Nguyễn Thị Vân Hoa?
- Có!
Minh đưa mắt nhìn người bạn ngay kế bên mình, Hoa quay sang bắt gặp ánh mắt đó nhưng vội quay đi. Có thể nói hắn đang cười