Cô Ấy…là Của Tôi!

Cô Ấy…là Của Tôi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325493

Bình chọn: 9.00/10/549 lượt.

hắn thật sự đã chắc chắn được 1 điều.

“Chuyện này là sao? Nhi đi vào đó cùng cây bóng chày, tên này đi ra cũng cây bóng chày” Phong ngơ ngác chả hiểu gì cả.

Nhác thấy tên đen thui cũng đi về phía nhà kho, hắn đi theo “không lẽ tên này là thủ lĩnh bí ẩn sao?”

-Thủ lĩnh bí ẩn nổi danh đây sao? Chả khác gì 1 con quạ tụi bay nhỉ?

Tên cầm đầu bên kia cười khả ố, bên đây cũng chẳng dì dòng làm gì, đánh nhanh về còn ăn cơm trưa với má.

Tụi này đúng là thủ lĩnh thật sự cảu bên đó chứ không phải loại giả dạng như mấy tên hôm bữa nên đánh có hơi mệt, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là bên thủ lĩnh bí ẩn thắng.

Mấy đứa cũ thì không nói, nhưng Phong có lẽ hơi ngạc nhiên “quả là không tệ”

Nhanh, gọn, lẹ…thủ lĩnh bí ẩn thủng thẳng định đi về thì bị 1 ai đó nắm lấy vai, không chần chừ và cũng không cần biết hắn là ai, thủ lĩnh xoay người vật hắn ra sàn.

-Cái gì thế hả, tôi chỉ muốn đấu với cậu thôi mà, lần trước hơi bị khinh người đấy! – quả nhiên người đó là Minh, hắn bực nội, phủi người đứng dậy.

Thủ lĩnh chẳng dể ý đến hắn, cứ thế đi tiếp.

Bốp…

1 chiếc giày đã được vinh dự hun cái đầu của thủ lĩnh, chả là Minh tức quá nên lấy đại 1 cái giày của cái thằng nào đó đang nằm gần hắn nhất chọi tới đấy mà.

Những tên còn sống sót đều cảm thấy ám khí đang dần dần bốc lên trên đầu thủ lĩnh.

-Thế nào hả? – Minh khoanh tay cười đắc ý – bây giờ thì…

Chau7 kịp nói xong thì cũng có 1 cái giày từ đâu bay tới, cũng may Minh né kịp chứ không là được ăn luôn chiếc giày đấy rồi, nhưng may với Minh mà lại rủi với Quân, Minh né thì Quân hứng, vì hắn đứng ở sau Minh mà.

Ôi, tội nghiệp! Chậc chậc…

Phong nhìn qua Tài hơi khó hiểu vì hắn nãy giờ hơi trầm.

Nhưng sự tò mò về cái tên thủ lỉnh bí ẩn trong đầu Phong còn dữ dội hơn.

-Đi chơi không? – Quân rủ rê.

Trong khi 2 tên kia đồng ý thì Phong lại từ chối:

-Tôi có việc bận, đi trước nhé!

Nói rồi hắn phi thẳng ra ngoài, chạy theo bóng thủ lĩnh, dừng lại ngay cái nhà vệ sinh công cộng hồi nãy.

1 lúc sau thì thấy Nhi đi ra.

Phong giật mình “Nhi sao? Nãy giờ chưa ra à? Cây gậy bóng chày đó….Không lẽ Nhi là thủ lĩnh bí ẩn sao?”

Theo Nhi về tới lầu 1 của khu trung cư, chìm trong những suy nghĩ điên khùng, cuối cùng Phong cũng lên tiếng:

-Đứng lại.

Nhi giật mình, nhưng rồi nó vẫn tiếp tục đi tiếp, chắc gì là kêu nó.

-Tôi nói đứng lại mà! – Phong chạy tới giữ vai nó.

-Kêu tôi à? – Nhi hơi ngạc nhiên.

-Vậy câu nghĩ tôi kêu ai, thủ lĩnh bí ẩn.

-Cậ…cậu nói…gì thế? – Nhi hoảng loạn.

-Không phải à?

-Cậu điên sao?

-Bởi thế nên tôi cần xác minh lại.

-Gì chứ?

Tên Phong đột nhiên giật lấy cái ba lô ra khỏi vai nó, kéo khóa và dốc ngược xuống, từ từ rơi xuống 1 cây gậy bóng chày, bộ đồ đen…

-Cậu…chính xác là thủ lĩnh bí ẩn? – Phong nhìn vào những hiện trường trước mắt.

-Cậu…- Nhi không nói được điều gì.

-Tôi không ngờ đấy!

Nhi nuốt nước miếng cái ực:

-Làm sao…cậu biết được trong này chứa gì?

-Không biết. – hắn cười nhìn xảo trá.

-Sao lại không biết chứ? – Nhi gắt lên, nó hơi run run cánh tay.

-Cậu muốn giấu mọi người về chuyện này nên mới như thế đúng không? – hắn phớt lờ câu hỏi của nó mà thay vào đó là 1 câu hỏi khác.

-Ngoài cậu ra…có ai biết được chuyện này chưa? – nó nhỏ giọng lại.

“Cậu ta không biết thằng Tài cũng biết sao?” Phong thầm nghĩ nhưng rồi lại cười lưu manh:

-Chưa…mà sao thế?

-Cậu…có thể giữ bí mật giùm tôi không, tôi…xin cậu đấy.

-Tại sao?

-Nếu chuyện này mà lộ ra ngoài thì ngoại tôi sẽ biết mất.

-Ngoại cậu biết thì sao?

-Sẽ có chuyện lớn đó cậu biết không hả?

-Tại sao?

-Đừng hỏi nữa, sau này tôi sẽ nói, bây giờ cậu hứa đi, sẽ không nói chuyện này với ai cả.

Phong cười gian xảo, có lẽ con mồi đã mắc bẫy rồi:

-Được thôi…nhưng tôi có 1 điều kiện.

-Gì chứ? – Nhi nhíu mày.

-Có qua có lại chứ nhỉ?

-Được thôi, nói đi.

-Nghe đồn…cậu chia tay anh Hải…

Nhi giật mình:

-Làm sao cậu biết?

-Anh Hải nói đấy.

-Thì sao chứ?

-Ngày mai…là sinh nhật của con trai tập đoàn J.K…

-vào thẳng vấn đề đi! – Nhi bắt đầu bực khi thấy hắn cứ vòng vo mãi.

-Từ từ đã…

-…

-Tập đoàn J.K là đối tác làm ăn của tập đoàn KERia chúng tôi, nên nhất định tôi phải đi…

-Thì sao?

-Mà…cậu biết con trai tập đoàn J.K là ai không đấy?

-Tại sao phải biết, nói lẹ đi.

“Không biết sao? Thú vị đây.” Phong nhếch mép:

-Tôi cần cậu… làm bạn gái tôi đi dự tiệc sinh nhật này.

-Cái gì chứ? – Nhi như muốn hét to lên vào mặt hắn.

-Tôi không nhắc lại đâu! – Phong cúi người xuống nhặt lên những thứ mới bị mình cho ra ngoài hóng gió.

-cậu…điên sao?

-Không hề!

-Nhưng có bao nhiêu đứa con gái xung quanh cậu, sao lại là tôi chứ?

-Tôi thích cậu!

-Hâm.

-Sao cũng được, ngày mai 7h tiệc sẽ bắt đầu, 5h tôi đến đón cậu.

-Nhưng…

-Nếu muốn giữ bí mật thì làm ơn nghe lời đi. – hắn thì thầm vào tai nó, tiện tay đưa luôn cái ba lô rồi quay người bỏ về.

Nhi ở lại ngơ ngác đứng nhìn:

-tên này khùng cấp độ nặng lắm nè.

Sáng hôm sau…

-Cái gì cơ? Hôm nay sinh nhật Minh á?

Tiếng hét chói tai của Nhi vang vọng khắp cănteen, nó sẽ không biết nếu như hồi nãy không có 1 con bé đi tới tặng quà và ch


XtGem Forum catalog