XtGem Forum catalog
Cô Bé Lọ Lem Của Lão Đại

Cô Bé Lọ Lem Của Lão Đại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321831

Bình chọn: 9.00/10/183 lượt.

trước:

“Đây là Giản Nhẫn, bạn trai của tôi.”

Giản Nhẫn khịt mũi một tiếng mỉm cười, dùng cằm cọ xát mái tóc mềm mại của cô,

cũng không vạch trần việc cô nói dối lấy chính mình làm bia đỡ đạn, “Mạc Tiểu

Mễ, là người của tôi.”

“Bạn trai của ta” với “Người của tôi” có sự khác biệt rất lớn phải hay không?

Chúng ta không phải loại quan hệ kia á!

Người đàn ông này rõ ràng cố ý gây hiểu lầm, để cho người khác cho là bọn họ đã

có quan hệ thân thể!

Mạc Tiểu Mễ lặng lẽ giơ chân lên hung hăng dẫm một cái vào bàn chân Giản Nhẫn,

Giản Nhẫn thở hắt ra một hơi vì kinh ngạc, tiếp cắn lỗ tai của cô một cái, ăn

miếng trả miếng. Ở trong mắt người ngoài, bọn họ rõ ràng là một đôi tình nhân

như keo như sơn, liếc mắt đưa tình.

Sắc mặt Ân Trần thay đổi liên tục.

Mạc Tiểu Mễ lòng thở dài ở đáy, “Thật cao hứng gặp lại anh, hiện tại đã thành

ngôi sao lơn, cũng không thể quên những ngày làm bẹn bè xưa kia của chúng ta.”

“Dĩ nhiên sẽ không.” Ân Trần cười rất giả dối.

“Tôi còn có chuyện, tạm biệt.”

Ân Trần tựa hồ lộ vẻ mặt khó khăn, thời điểm do dự, bên cạnh cô gái bấu bấu

cánh tay của anh, anh khổ sở cười một tiếng, sâu sắc nhìn Mạc Tiểu Mễ một cái,

lầm bầm nói: “Gặp... lại...”

Mạc Tiểu Mễ cúi đầu đi ra khỏi quán bar, mắt cay cay một chút.

Cô sải bước đi về phía trước, anh cũng cất bước đi theo phía sau.

“Bên ngoài thật rất lạnh, sớm biết anh sẽ mặc thêm y phục rồi.” Giản Nhẫn co

vai lại,nhìn về quán bar bên cạnh, quay lại giữ chắc Mạc Tiểu Mễ, “Vào quán bar

khác rồi tiếp tục đi”

Mạc Tiểu Mễ trừng anh một cái.

Thật ra thì cô cũng hiểu, anh là bởi vì lo lắng cho cô, nên chưa kịp mặc thêm

quần áo đã vội ra ngoài.

Lòng ngực trần trụi của Giản Nhẫn trong gió rét còn uy phong hơn cả Chiến thần,

đèn nê ông chiếu lên làn da ngăm đen bóng loáng làm cho cảnh quang càng thêm

mập mờ, hấp dẫn mà trêu đùa ánh mắt của Mạc Tiểu Mễ khiến cho cô lúng túng phải

dời đi tầm mắt.

Mặc dù cá tính của anh cực kỳ đáng ghét, nhưng dáng người lại cực kỳ hấp dẫn,

Mạc Tiểu Mễ không thể không thừa nhận.

Ạnh vuốt mái tóc Mạc Tiểu Mễ, tháo xuống cây trâm cài sau đầu cô, mấy cái kẹp

nhỏ cố định mái tóc anh cũng tháo hết,

Bởi vì có keo xịt tóc định hình khá chắc, tóc cô cũng không vì vậy mà đổ xuống,

mà là vì bàn tay to của anh tùy ý làm loạn mới chậm rãi rủ xuống trên bờ vai.

Suối tóc khẽ cong buông xuống, khiến gương mặc Mạc Tiểu Mễ của có vẻ nhỏ nhắn,

mắt to tròn ướt át, lại còn có khí chất điềm đạm đáng yêu.

Hiện tại Giản Nhẫn mới giật mình nhận ra sự xinh đẹp của cô, khiến tim anh loạn

mất một nhịp. Khó có thể tưởng tượng mới vừa rồi cô còn hung hãn giống như con

cọp cái.

“Dù sao khi thất tình, uống say cũng là chuyện rất bình thường.” anh nói.

“Anh mới thất tình á.” Không muốn thừa nhận nổi đau thương của bản thân, Mạc

Tiểu Mễ dùng sức xoa hai mắt của mình.

Giản Nhẫn thâm trầm cười một tiếng, “Đúng, em không có thất tình, bởi vì duyên

phân trời định đang ở bên cạnh em đây thôi.”

“Vô sỉ, hạ lưu, da mặt dày, lại dám chiếm tiện nghi của bản cô nương!” Mạc Tiểu

Mễ làm bộ muốn đánh, lại bị Giản Nhẫn chặn lại khiêng lên, cô sợ tới mức kêu la

loạn xạ, tay không ngừng đánh vào phía sau lưng anh, “Anh muốn dẫn tôi đi đâu

buông ra! Khốn kiếp! Đồ lỗ mãng! Lưu manh! Hạ lưu!”

“Mắng cũng bị em mắng rồi, anh ngại gì không giở trò lưu manh lần nữa?” Giản

Nhẫn khiêng cô đến một quán bar khác, thả cô vào một chiếc ghế trước quầy rượu,

“Scotland Whisky, hai ly.”

“Anh Nhẫn?” Người bán rượu kinh ngạc nhìn anh, khóe miệng khẽ nhếch lên, “Sao

lại để bộ dạng này mà đi ra? Mới từ trên giường xuống sao? Giữa mùa đông mà

cũng muốn khoe vóc dáng tuấn tú của mình à?”

Mạc Tiểu Mễ bị người bán rượu nhìn bằng ánh mắt mập mờ cùng với lời nói chọc

cho xấu hổ cực kỳ, vừa tức vừa giận, cô quay sang trừng mắt với người đang ở

trần bên cạnh mình. Người này rốt cuộc là ai? Giống như ai cũng đều biết.

Đừng nói nơi này cũng là tiệm của anh chứ?

Giản Nhẫn nhếch miệng cười ha ha hai tiếng, nhưng ánh mắt lại ánh lên tia lạnh

lùng, như cây kiếm lạnh lẽo giờ mới ra khỏi vỏ, lóe lên ánh sáng bức người.

Người bán rượu thức thời câm miệng, cảm thấy ánh mắt đại ca nhìn Mạc Tiểu Mễ so

với những lúc bình thường khác nhau rất lớn, hắn đánh hơi được không khí bất

thường, suy nghĩ một phen, liền cười đến càng thêm thần bí khó lường.

Bởi vì quả thật cảm thấy không khí có chút lạnh, người bán rượu lên lầu lấy một

cái áo khoác cho anh mặc vào.

Anh mặc quần áo mới chỉ mất có mấy giây, Mạc Tiểu Mễ đã uống xong hai ly rượu

mạnh, nằm ở trên quầy ba duỗi tay kêu lên: “Thêm nữa!” Người bán rượu nhìn về

phía Giản Nhẫn, Giản Nhận gật đầu một cái, lúc này người bán rượu mới rót thêm

cho cô một ly.

Uống hết nửa bình rượu, ánh mắt Mạc Tiểu Mễ cũng bắt đầu mơ màng, nhìn bên cạnh

có một người đàn vô cùng ông hấp dẫn lặng lẽ cười lạnh, “Tình yêu... Là cái gì?

Anh... Biết tình yêu là cái gì không?”

“Không biết. Anh chỉ biết anh muốn em.”

‘Đàn ông tất cả đều là suy nghĩ bằng nửa thân dưới, súc sinh, khốn kiếp! Chỉ là

không cho hắn thôi? Hắn đã nói cái gì