80s toys - Atari. I still have
Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326202

Bình chọn: 9.00/10/620 lượt.

vươn tay muốn kéo các nàng qua.

“Mẹ ngươi đi ra ngoài trước đi, hai hài tử này thực đáng yêu, trước hết ở tại chỗ này.” Quỷ Mị tà mị cười nói.

Nàng hơi hơi sửng sốt theo sau cười khẽ một chút nói: “Quỷ Mị, ngươi từ khi nào cảm thấy hứng thú với tiểu hài tử vậy?

“Mụ mụ, ngươi cũng không phải đệ nhất thiên tài , chỉ cần biết là nữ nhi ta đều cảm thấy hứng thú, ta đối với mẹ cũng thực cảm thấy hứng thú.” Quỷ Mị yêu nghiệt nháy mắt phải một chút.

Uyên Ương mẹ trên mặt cười thành một đóa hoa tươi, khoát tay nói: “Hảo, vậy để cho các nàng ở tại chỗ này.” Nói xong xoay người rời đi.

Chờ nàng qua ngoài cửa rồi Bình nhi mới ngẩng đầu kỳ quái hỏi: “Thúc thúc đây là địa phương nào ?”

“Thanh lâu.” Quỷ mị không chút giấu diếm, để cho các nàng biết sớm một chút thì sẽ đối mặt sớm một chút.

“Thanh lâu là làm gì?” Các nàng như thế nào không có nghe nói qua.

Nhìn hai khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên nét tò mò, Quỷ Mị lần đầu tiên không biết nên giải thích như thế nào, suy nghĩ một chút rồi nói: “ Chính là nơi phóng túng hầu hạ nam nhân.”

“Vậy vì sao nam nhân muốn người ta hầu hạ?” Tò mò yêu quái thúc thúc cũng là như vậy sao? “ Ở nhà ngươi không có người ở cùng ngươi sao?” Điệp nhi nhướng mày lên hỏi liên tiếp các vấn đề.

Quỷ mị nhất thời vẻ mặt đen lại.

Thương Nhi cười khẽ một chút đi qua , kéo các nàng nói sang chuyện khác: “Tiểu muội muội nói cho ta biết các ngươi tên gọi là gì? Như thế nào đến nơi này?”

“Ta gọi là Điệp nhi nàng ấy gọi là Bình nhi , chúng ta cũng không biết như thế nào đến nơi đây, chính là đêm qua bị một người xấu làm cho hôn mê, tỉnh lại đã ở nơi này rồi.” Điệp nhi trả lời chi tiết , nhắc tới cái tên người xấu kia nàng cũng rất tức giận.

Thương Nhi nhìn thoáng qua Quỷ Mị , hiểu được các nàng là bị người ta lừa bán vào, hảo đáng thương.

“Vậy ngươi có người nhà không? Bọn họ ở nơi nào?” Quỷ Mị nhìn các nàng hỏi, Nhìn các nàng có phần giống như Vân Phi Tuyết, có lẽ hắn sẽ hảo tâm đi báo tin một chút.

“Có , đương nhiên là có, chúng ta chính là đi tìm mẹ.” Nhắc tới mẹ, sắc mặt Bình Nhi lại ảm đạm xuống một chút, mẹ đã biết các nàng mất tích rồi chứ?

Mà lúc này từ Thiên Sơn chạy tới Vô Tình cốc, Vân Phi Tuyết, Tiêu Nam Hiên cùng Long Phi gấp rút vội vàng phóng qua phía trước Uyên Ương lâu.

Trong lòng đột nhiên có cảm ứng, Vân Phi Tuyết đột nhiên dừng lại cước bộ, đầu không khỏi hướng Uyên Ương lâu nhìn lại.

“Làm sao vậy?” Tiêu Nam Hiên cũng theo ánh mắt của nàng nhìn lại, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra đây là thanh lâu.

“Không có gì?” Vân Phi Tuyết lắc đầu, chỉ cảm thấy trong lòng một trận bất an nhưng lại không biết sự bất an này rốt cuộc là ở nơi nào?

“Có chuyện gì cứ nói ra? Không cần một mình gánh vác, đừng quên hiện tại còn có ta.” Sắc mặt Tiêu Nam Hiên nhìn nàng có chút trầm trọng , biết trong lòng nàng nhất định có chuyện.

Vân Phi Tuyết liếc hắn một cái nói: “Thật sự không có việc gì, ta chỉ là nhớ các con thôi.” Nàng che dấu cảm giác lo lắng mạc danh kỳ diệu của chính mình ,có thể tác động đến tâm của nàng, chỉ có Điệp nhi cùng Bình nhi nhưng các nàng đều ở Vô Tình cốc như thế nào lại ở nơi này.

“Ta tăng tốc độ lên chứ?” Tiêu Nam Hiên nói, hắn so với nàng càng muốn nhìn thấy nữ nhi, muốn nhìn một chút các nàng lớn lên sẽ giống ai.

“Sư huynh , Phi Tuyết, chúng ta trước hết tìm một chỗ ăn chút gì, nghỉ ngơi một chút sau đó tăng tốc chạy đi.” Long Phi ở một bên nói.

“Ân , hảo.” Tiêu Nam Hiên nói xong liền giữ chặt tay Vân Phi Tuyết đi về phía trước.

Nàng vẫn là không kiềm lòng được quay đầu liếc mắt nhìn lại thanh lâu kia một cái .

Vân Phi Tuyết cùng Tiêu Nam Hiên chỉ sợ nằm mơ đều không nghĩ đến bọn họ đã cùng hai đứa trẻ gặp thoáng qua.

“Điệp Nhi, Bình Nhi, nói cho ta biết mẹ các ngươi ở nơi nào? Thúc thúc đi tìm giúp các ngươi.” Quỷ Mị nhìn các nàng, lần này hắn thật đúng là quá thiện tâm rồi.

Các nàng nhìn thoáng qua nhau mới nói: “Thiên Sơn, mẹ đi Thiên Sơn.”

“Thiên Sơn?” Quỷ Mị hơi hơi sửng sốt hỏi lại: “Mẹ đi Thiên Sơn làm cái gì?” Chẳng lẽ các nàng là người của Vô Tình cốc?

“Luận võ, mẹ ta đi Thiên Sơn luận võ.” Bình Nhi giành đáp.

“Luận võ?” Quỷ Mị ở trong lòng đã xác định, không thể nghi ngờ các nàng là từ Vô Tình cốc đến, trong chốn giang hồ ai ai cũng đều biết phái Thiên Sơn và Vô Tình cốc hàng năm đều ở Thiên Sơn luận võ, mà hiện tại đúng là thời gian luận võ.

“Thúc thúc, ngươi dẫn chúng ta cùng đi Thiên Sơn tìm mẹ được không?” Điệp Nhi ngửa đầu nhìn hắn, hắn hẳn là có năng lực mang các nàng rời đi nơi này.

Quỷ Mị vừa định cự tuyệt nhưng là nhìn đến các nàng đương chờ mong càng cực kỳ giống gương mặt của Vân Phi Tuyết cho nên hắn cũng không đành lòng, muốn dẫn các nàng đi với hắn mà nói quả thực là chuyện nhỏ, suy nghĩ một chút rồi nói: “Được rồi.” Quỷ Mị hắn bình sinh âu đây cũng là lần đầu tiên làm việc tốt đi.

Quay đầu nhìn Thương Nhi đến: “Ngươi đi cho người gọi Uyên Ương mẹ vào.”

“Được.” Thương Nhi gật gật đầu, trong lòng có vô vàn cảm khái, nàng thực hâm mộ các nàng, nếu lúc trước có người cứu mình rời đi như vậy thì hôm nay mọi sự hết thảy đều đã