Duck hunt
Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Cô Dâu Thứ Mười Của Quỷ Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329234

Bình chọn: 9.00/10/923 lượt.

uốt.

“Vân Phi Tuyết.” Nàng mỉm cười nói, nàng rốt cục không giả điên nữa rồi.

“Nguyên lai ngươi chính là Vân gia tiểu thư.” Nữ tử điên nhìn nàng không khỏi nói ra, giờ phút này không có một chút bộ dáng điên nào.

“Đúng vậy.” Vân Phi Tuyết hữu hảo vươn tay ra.

Nữ tử sửng sốt, nhưng lập tức hiểu được ý tứ của nàng, nhìn hai tay dơ

bẩn của chính mình, ngượng ngùng nói:“Ta gọi là Mạnh Đình Dĩnh, lần

trước cào ngươi bị thương, thực xin lỗi.” Nói xong, vẻ mặt đầy hối hận

nhìn nàng.

“Không quan hệ, ta hiểu ngươi mà.” Vân Phi Tuyết cười cười, nhìn nàng là một người hoàn toàn bình thường, cố ý làm cho mặt dơ tóc rối, trên

người dơ bẩn không chịu nổi, quần áo rách nát không thôi, huống chi nàng vốn là một thiên kim tiểu thư, thật sự là khó xử cho nàng rồi.

“Làm sao ngươi biết ta giả điên?” Mạnh Đình Dĩnh đột nhiên hỏi.

“Rất đơn giản, thời điểm ngươi nghe thấy tên Cổ Thần với nhìn thấy ngọc

bội, nhìn bộ dáng của ngươi, ta đã biết ngươi giả điên rồi.” Vân Phi

Tuyết cười, giải thích.

“Kỳ thật ta ngay từ đầu cũng không có giả điên, bị bắt gả đến Vương phủ, trong lúc động phòng hoa chúc, Quỷ Vương cư nhiên cho bốn nam nhân có ý đồ vũ nhục ta, ta bị dọa đến kinh hãi ngất đi, hỗn loạn giãy dụa ……

Nhưng thời điểm khi ta tỉnh táo lại, ta cũng đã ở trong này rồi, sau

này, ta đơn giản chỉ là giả điên, không cho người tiếp cận ta, kỳ thật,

ta là sợ bị phát hiện, cứ như vậy, ta vẫn bị canh giữ đến bây giờ.” Mạnh Đình Dĩnh tay cầm lấy khung cửa sổ, trong mắt lệ quang tuôn trào.

“Sau này sẽ tốt thôi.” Vân Phi Tuyết cầm tay nàng ta, an ủi nàng ta, hai năm, thật sự là làm khó nàng rồi.

“Phi Tuyết, ta có thể gọi ngươi là Phi Tuyết không?” Mạnh Đình Dĩnh trở tay cầm lấy tay nàng.

“Có thể, đương nhiên có thể, về sau ta cũng gọi ngươi là Dĩnh nhi.” Vân Phi Tuyết gật gật đầu.

“Cảm ơn ngươi, ta muốn biết Cổ Thần ra sao? Hắn có tốt không?” Nghe thấy hắn, Mạnh Đình Dĩnh rõ ràng có chút kích động.

“Hắn tốt lắm, hắn nói, ngươi bị đưa vào Vương phủ rồi,

hắn liền đi bái sư học võ, học suốt hai năm, đến gần đây hắn mới trở về

tìm ngươi, chỉ tiếc vừa mới vào Vương phủ đã bị phát hiện, run rủi thế

nào lại trốn vào phòng của ta, cho nên mới nhờ ta.” Vân Phi Tuyết thuật

lại đơn giản.

“Hắn tốt là được rồi.” Nước mắt lại không tự giác chảy xuống từ khóe mắt của Mạnh Đình Dĩnh.

“Đừng quá thương tâm, các ngươi sẽ có ngày gặp mặt, còn sống là còn hi

vọng, không phải sao?” Vân Phi Tuyết lại tiếp tục an ủi nàng ta.

“Phi Tuyết, cảm ơn ngươi.” Mạnh Đình Dĩnh lau đi nước nơi khóe mắt, đột

nhiên cảm thấy hứng thú hỏi: “Phi Tuyết, ta rất ngạc nhiên, Quỷ vương

cưới vài Vương phi, lúc động phòng đầu là chết, bị điên, bị ngốc, không

biết ngươi làm sao tiếp tục được? Cư nhiên có thể bình yên vô sự?” Điều

này nàng thấy thật là ngoài ý nghĩ.

“Cũng không có gì đâu, đại khái là lá gan của ta khá lớn, không bị hù

chết, cũng không bị dọa ngốc, càng không có bị dọa điên.” Nàng hoàn toàn không thể nói bản thân là mượn xác hoàn hồn, chỉ sợ sẽ dọa nàng điên

thật.

“Vân gia tiểu thư quả nhiên là có khác.” Mạnh Đình Dĩnh tán dương nhìn nàng, hiển nhiên là tin, cũng không có tiếp tục truy vấn.

“Tỷ tỷ, ăn ngon lắm, ăn ngon lắm, ta muốn nữa.” Nha đầu ngốc từ một bên chạy tới, vươn tay bẩn ra.

“Mấy cái này đưa cho nàng ta đi.” Mạnh Đình Dĩnh chỉ vào hoa quả trên cửa sổ nói.

“Ân.” Vân Phi Tuyết đem hoa quả đưa cho nha đầu ngốc.

“Tỷ tỷ tốt, tỷ tỷ tốt.” Nha đầu ngốc cao hứng lại ngồi sang một bên mà ăn.

“Nàng cũng thực đáng thương, bất quá hiện tại cũng rất đơn thuần, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nghĩ đến, chỉ biết là ăn no rồi thì

không đói bụng, ta thật hâm mộ sự ngây ngốc của nàng.” Không phải như

nàng hằng ngày vất vả tự che giấu bản thân, Mạnh Đình Dĩnh nhìn nàng ta, sâu kín nói.

“Mỗi người đều có mệnh của chính mình, đúng rồi, Cổ Thần có phải cũng là công tử nhà giàu không?” Vân Phi Tuyết đột nhiên hỏi.

“Phải, làm sao vậy?” Mạnh Đình Dĩnh gật gật đầu.

“Vậy là tốt rồi, lần sau thấy hắn, ta muốn hắn trả trang sức cho ta,

ngươi xem, tất cả của ta đều đưa cho mama kia rồi, tâm rất đau a.” Vân

Phi Tuyết muốn không khí trở nên thoải mái, cố ý bắt đầu trước vui đùa

nói.

“Ha ha, tốt, hắn nhất định sẽ đưa cho ngươi.” Mạnh Đình Dĩnh cũng bị nàng làm nở nụ cười.

Vân Phi Tuyết đột nhiên thấy mama trở về, vội vàng nói:“Bà ta đã trở lại, vài ngày nữa ta lại đến xem ngươi.”

Mạnh Đình Dĩnh cầm lấy điểm tâm, nhét lung tung vào miệng, lại là bộ dáng điên điên khùng khùng.

“Mama, ngươi đã trở lại, ta cũng nên đi.” Vân Phi Tuyết cười nói.

“Vậy Vương phi đi thong thả.” Mama vẻ mặt tươi cười cũng nói, bà ta hy

vọng vương phi thường xuyên đến, vậy là tiền vào túi của bà ta cũng sẽ

không thiếu.

Vân Phi Tuyết rời khỏi đó, dọc theo đường đi nghĩ như thế nào cứu nàng

ra, căn bản không có chú ý tới người đang đi tới ở phía trước.

Bính – đụng vào trong ngực một người rồi.

“Thực xin lỗi.” Vân Phi Tuyết xoa cái mũi bị đụng đau, căn bản không thấy rõ ràng là ai, thuận miệng nói.

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì? Nghĩ đến xuất thần như vậy