Polaroid
Cô Em, Nhầm Giường Rồi

Cô Em, Nhầm Giường Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323071

Bình chọn: 7.00/10/307 lượt.

g xẻo cô ta sao?

Có điều, ánh mắt sợ hãi dõi theo tôi của cô ta có vẻ rất chân thành. Rốt cuộc cũng biết lo lắng cho tôi rồi đấy hả? Tha tội cho cô lần này đấy, đồ đần!

Thất vọng quá, thấy cô ấy ấn một tên con trai trong lớp ra mà tra khảo, tôi tưởng cô ấy muốn đòi lại công bằng cho tôi, rốt cuộc bản tính tinh quái đáng ghét đó vẫn không thay đổi, cô ta định chơi tôi lần hai sao?

Vừa phát hiện, cô gái này học toán rất dốt nha, lừa được cô ấy, trong lòng đột nhiên thấy sảng khoái.

Trái tim giống như có một đoá hoa nhỏ đang nở rộ.

Ngày…Tháng…Năm…

Hây, cuối cùng cũng có nick chat của cô ấy.

Phụt! Cái gì mà Du Du Thần Thông?? Được rồi, cô nàng này vừa lười vừa kỳ quái, thật bẩn tính.

Nhưng tôi không hề thấy ghét cô ấy.

Nói chuyện với cô nàng cũng rất vui. Món quà sinh nhật từ trên trời rơi xuống này, thật ra cũng không đến nỗi tệ.

Ngày…Tháng…Năm…

Cái giề? Phi Long lôi Khiết Du đi đá bóng? Nhìn hai bọn họ, trong lòng cứ thấy nhột nhạt thế nào. Nếu có kẻ ngang nhiên giật đồ chơi của bạn, bạn có thấy bực không?

Còn nữa, cặp mắt Khiết Du cứ láo liên liếc qua liếc lại giữa tôi và Phi Long, có trời mới biết bộ não mờ ám của cô ta đang bày ra chuyện gì.

Cô ta nói là đi giữ đồ, giữ người luôn nếu cần?

Thứ con gái háo sắc, não không có lấy một nếp nhăn!

Tôi mặc kệ cô! Nhưng, cũng nên cảnh báo cô ta một chút về Phi Long chứ nhỉ?

Cuối cùng, khi đá bóng xong, tôi cũng chẳng muốn nhìn cô ta nữa.

Vẫn là cảm giác mất mát nhột nhạt đó, thật khó chịu.

Ngày…Tháng…Năm…

Hôm nay tổn thất lớn nhất của Khiết Du là làm đôi giày patin đắt tiền của tôi bị cán dẹp lép, món lợi lớn nhất tôi thu hoạch được lại chính là, cô ấy đồng ý làm bạn gái tôi.

Cô nàng này đần, đần quá đi!! Hôm đó, cái người mà tôi rút điện thoại ra gọi không phải là ba, mà chính là ông quản gia. Tranh thủ lúc cô ấy còn ngơ ngẩn nhìn về phía đôi giày nằm lăn lóc giữa đường, tôi đã gửi tin nhắn cho ông quản gia, chỉ thị những gì cần nói.

He he he, hệ thống định vị đó thật ra cũng không đến nỗi quá quý hiếm, cái chính ở đây là tôi cố tình hét giá trên trời, lừa Khiết Du vào tròng.

Trên đời này, không có gì thú vị bằng chọc ghẹo những cô gái ngốc nghếch.

Ngày…Tháng…Năm…

Hôm nay đi xem phim kinh dị, có cả Phi Long nữa. Vốn dĩ tôi nghĩ nếu Khiết Du quá sợ hãi thì sẽ ra tay nghĩa hiệp, nắm tay cô ấy an ủi.

Nhưng mà, hoạt động xem phim ma đầy bi kịch này….

Thiếu chút nữa là tôi hét ầm lên rồi, tiên sư cái gã đạo diễn, ruột gan nội tạng của người ta có phải là thứ cho ông tung hứng múa may đâu chứ?

Dù gì, tay cũng nắm được rồi.

Ngày…Tháng…Năm…

Không xong rồi, tôi bị cô nàng quái dị đó ám ảnh rồi!

Gia đình cô ấy rất tuyệt. Bầu không khí ấm áp hạnh phúc đó, dường như với tôi, chỉ còn tồn tại trong hồi ức.

Ngày…Tháng…Năm…

Cảm thấy như bị trúng tà, lại hôn cô gái ấy.

Cũng tại Khiết Du chọc tức tôi, làm tôi nhất thời hồ đồ!

Tuyệt vời nhất là khi bạn cướp được nụ hôn đầu của bạn gái mình, trao luôn nụ hôn đầu của mình cho cô ấy cũng là điều thú vị. Tuy nhiên, trên cả kì diệu là khi hai việc đó xảy ra cùng một lúc.

Tôi cẩn thận dành cho cô ấy một chỗ tương đối quan trọng trong tâm tư.

Ngày…Tháng…Năm..

Đau đầu quá, cô ấy né tránh tôi.

Cô em, cô tưởng nằm trên giường tôi cả đêm, phá huỷ thanh danh của tôi, làm đầu óc tôi trở nên điên loạn, xong việc thì có thể phủi mông dễ dàng bỏ đi như vậy đấy hả?

Còn nữa, tờ ngân phiếu đó trông thật khó coi. Đáng ra, tôi sẽ phải cầm lấy, như vậy là lời 15 triệu còn gì, từ trước đến nay tôi vẫn rất mê tiền mà. Tuy nhiên, đối diện với cô ấy, lại không muốn.

Mất cô với món tiền rách đó ư? Không cam tâm.

Khi Gián lật được đến trang này thì đã thấy đồng chí Hán Khanh lù lù cầm dao phay từ phía sau tiến lại, sắc mặt tương đối hoành tráng….

Những âm thanh cuối cùng còn sót lại là: Tiếng gián kêu, tiếng đồ đạc kêu loảng xoảng và tiếng dao chặt chém “cheng cheng cheng”.

Công việc đọc trộm nhật ký của anh ấy đến đây vậy là đành bỏ dở…



Dạo gần đây, tâm trạng bạn Hán Khanh nào đó hình như không được tốt.

Rất không tốt.

Bạn nhìn xem, lúc nào hắn cũng trình diện bộ mặt đen sì ủ dột như miếng thịt khét đó trước thầy cô và bạn học, cặp mắt thì đỏ ngầu và tóc tai lúc nào cũng trong tình trạng nhớ nhung tuyệt vọng với những cái lược, rõ ràng là thê thảm vô cùng.

Người ta đồn rằng, hình như đêm nào Hán Khanh cũng phải vác đao đi đánh giặc, tệ lắm thì cũng là ngồi nói chuyện phiếm với Thiên Lôi.

Bộ dạng kinh khủng đến thế cơ mà!

Đã vậy, giờ ra chơi, Hán Khanh chỉ biết làm mỗi một việc là nhoài người ra bàn, ngồi ì ở đấy và…ngủ.

Dân tình lớp 11A3 hết sức tò mò với sự kiện đặc sắc này, mặc dù chỉ toàn là con trai nhưng máu buôn chuyện trong người bọn họ cũng chẳng thua kém mấy cô nàng lắm lời khác là bao nhiêu. Bởi vậy, có rất nhiều giả thiết hùng hồn được đưa ra nhằm giải thích cho bộ dạng ghê rợn này của Hán Khanh:

1) Thức khuya đua xe.

2) Đang trong thời kỳ tâm sinh lý phát triển theo chiều hướng bất ổn.

3)Bị bồ đá. (=_=)

Hừm, nhắc tới giả thiết thứ ba, người ta cũng không khỏi giật mình, nhìn sang cô bạn gá