
g không có sai, thời đại này, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng càng lúc càng không dễ dàng, cậu thật sự
muốn Tiểu Dung nhà chúng tôi chờ cậu hai, ba mươi năm sao?」
Hạng Dư Khang sửng sốt một chút, thần sắc lập tức khôi phục biểu
tình tự nhiên,「 Bác trai, ngay cả con cũng không thể đoán trước tương
lai của con sẽ như thế nào, nhưng mà bác có thể yên tâm, con sẽ không để cho Tiểu Dung chờ con hai, ba mươi năm, con sẽ thừa dịp mấy năm này tạo dựng sự nghiệp, để thực hiện lời hứa của con với Tiểu Dung.」 Thanh âm
của anh tuy rằng vững vàng, nhưng là ánh mắt trong veo hiện ra lòng tự
tin kiên quyết.
Anh sẽ ở bốn, năm năm sau đó, lấy thành công chứng minh với mọi người, anh cũng không phải nói suông mà không làm!
Nhan Bá Nguyên nghe vậy mặc dù không hài lòng, nhưng miễn cưỡng còn
có thể chấp nhận,「 Hy vọng cậu có thể nói được làm được, đừng để cho
Tiểu Dung thất vọng.」
Xem ra Hạng Dư Khang hình như qua được cửa của cha, tảng đá lớn
trong lòng Nhan Bái Dung cuối cùng cũng thả xuống. Trừ bỏ mẹ vẫn đối
Hạng Dư Khang không thân thiện, người khác cũng bởi vì thái độ của cha
mà mềm hoá, tự do bắt chuyện với Hạng Dư Khang.
Trong mắt của Nhan Bái Dung tình yêu của Hạng Dư Khang là không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong lòng hy vọng cha có thể giống như mình yêu
thích anh, hơn nữa yêu thích ưu điểm của anh.
「 Tiểu Dung.」 Hạng Dư Khang nhẹ gọi cô thất thần.
「 Chuyện gì?」 Nhan Bái Dung giương mắt nhìn về phía Hạng Dư Khang, đối ý cười áy náy trên mặt anh mà mờ mịt khó hiểu.
「 Thật xin lỗi! Làm cho em và mẹ cãi nhau.」 Hạng Dư Khang áy náy nói.
「 Là em phải nói xin lỗi mới đúng! Mẹ em thanh thế như vậy……」 Nhan Bái Dung vẫn cảm giác được đối địch của mẹ.
「 Anh không sao, tất cả chuyện này đều là vì em, anh sẽ không trách bà.」 Hạng Dư Khang cũng không trách cứ bà Nhan.
「Khang……」 Nhan Bái Dung cảm kích nhìn anh.
「 Anh thật sự không sao, Tiểu Dung.」 Hạng Dư Khang cho cô một nụ cười kiên định.
Anh biết, mặc kệ là Chu Mĩ Quyên khiêu khích, hay là Nhan Bá Nguyên
có yêu cầu nghiêm khắc với anh, anh đều phải nhận, bởi vì đây không chỉ
là vì mình, cũng là vì Nhan Bái Dung không ngừng bảo vệ mình, anh tuyệt
đối không thể làm cho cô thất vọng!
Sau khi tiễn Nhan Bái Dung và Hạng Dư Khang rời đi, Nhan gia lập tức mở một cuộc họp gia đình.
Diêu Tuấn Khiêm bị Nhan Bái Dung bỏ qua cả ngày, vốn là phải rời
khỏi, nhưng Chu Mĩ Quyên cực lực giữ anh ta lại, muốn anh ta cũng tham
dự cuộc họp này.
Mặc kệ ở bên ngoài hoặc ở nhà, Chu Mĩ Quyên vĩnh viễn là người cầm
đầu làm khó dễ.「 Mẹ không đáp ứng Tiểu Dung và người đàn ông kết giao!」
Nói đến Hạng Dư Khang, vẻ mặt bà chán ghét.
Ý kiến của bà, lập tức đạt được đồng ý ở đây, đều phụ họa.
「 Bác gái, bác nói đúng! Đừng nói gia thế không tương xứng, mà ngay
cả điều kiện chính bản thân người đàn ông kia cũng không đúng quy cách,
con dám nói, nếu tương lai Tiểu Dung gả cho người đàn ông kia, nhất định sẽ bất hạnh.」 Diêu Tuấn Khiêm xuất phát từ ghen tị mà to gan tiên đoán.
「 Đúng vậy! Mẹ, Tuấn Khiêm nói đúng đo, con vừa nghe người đàn ông
kia lái tắc xi thì thiếu chút nữa té xỉu! Anh ta là ai chứ? Dám leo lên
Nhan gia chúng ta, anh ta thu nhập một tháng lái tắc xi, cũng không đủ
chi phí Tiểu Dung trang điểm.」 Trương Tâm Huệ đã ở bên cạnh thêm mắm
thêm muối, đối với cô em chồng ưu ái một người không bằng em họ cô, thì
thật sự cảm thấy khinh thường.
Mỗi người bắt đầu bàn tán??? Nói Hạng Dư Khang không tốt, kết luận
mặc kệ làm thế cũng phải phá hư kết giao của Nhan Bái Dung và anh.
Nhưng mắt sắc của Chu Mĩ Quyên phát hiện chồng vẫn không phản đối
theo mọi người.「 Bá Nguyên, anh không ủng hộ cách làm của em sao?」 Nghĩ
đến chồng không có đứng ở bên cạnh bà cùng chung mối thù, thì không khỏi tức giận.
「 Mĩ Quyên, Hạng Dư Khang là con gái chúng ta lựa chọn, chúng ta có thể can dự sao?」 Nhan Bá Nguyên hỏi lại.
Ông cảm thấy nhân phẩm của Hạng Dư Khang cũng không tệ, không giống vợ ông nói đắc tội không thể xá.
Ông không có quan niệm dòng dõi giống như vợ, lăn lộn ở giới ngân
hàng nhiều năm, làm cho ông có cơ hội nhìn thấy không ít người không có
bối cảnh gì mà lại làm cho sự nghiệp sinh động.
「 Đương nhiên có thể!」 Chu Mĩ Quyên nâng cao giọng,「 Sao có thể gả
Tiểu Dung cho một tên nhà nghèo? Tiểu Dung bị tên đó làm cho đầu óc hôn
mê, chúng ta làm cha mẹ hẳn là phải toàn lực ngăn cản.」
Trong lòng bà, môn hộ ngang nhau là vị trí thuận lợi thứ nhất, còn
như con gái có thích đối phương hay không, là vấn đề tiếp theo.
「 Tuy rằng cậu ta nghèo, nhưng ở trong mắt anh, cậu ta không phải là vật trong ao (cá hóa rồng), nói không chừng ngày nào đó có thành tựu
chúng ta không tưởng được.」 Hạng Dư Khang cử chỉ tự nhiên, bình thản ung dung, thắng được ấn tượng tốt của Nhan Bá Nguyên.
Chu Mĩ Quyên cười lạnh,「 Làm thế nào mà có thành tựu thắng được qua
anh chứ? Hiện tại anh quản lý là ngân hàng số một cả nước, cái dạng nhân tài gì không thể làm con rể anh, sao phải chọn một tên nhà nghèo?」
Nhan Bá Nguyên vừa nghe, cảm thấy lời nói của vợ tuy rằng chanh chua, nhưng không