
phải em ghen không đấy?”
Cô đành chào thua. “Em lấy tư cách gì để ghen chứ?”
“Ghen mà cũng cần có tư cách à?”
“Dĩ nhiên là cần chứ.”
“Thế thì anh cho em tư cách này.”
“Anh cho em tư cách… cũng chẳng để làm gì.”
Kevin không nói gì nữa.
Nghĩ đến việc mấy hôm nữa, anh lại ngồi trên cầu thang chuyện trò cười đùa với người phụ nữ khác, có khi lại còn ngâm mình trong nước cọ lưng cho nhau, thậm chí là lên giường tìm niềm vui, cô lại vô cùng chán chường.
Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông, Kevin “hello” một tiếng rồi nói chuyện với đối phương bằng tiếng Trung.
Đáng lẽ cô nên tránh ra chỗ khác nhưng vì quá ghen nên cô bất chấp phép lịch sự và vẫn đứng đó.
Qua cách trả lời của anh, có thể thấy đối phương là khách hàng, đang bàn chuyện nội thất, chắc chắn toàn hỏi những câu ngớ ngẩn, nhưng anh vẫn trả lời rất kiên nhẫn, cô đoán chắc đối phương là phụ nữ, nếu không anh đã không trả lời nhẹ nhàng như vậy.
Cô còn nghe thấy anh nhắc đến sàn gỗ nhà cô. “Nhà anh đang làm sàn mua sàn ở
Home Depot, gỗ mahogany, gỗ kỹ thuật, rất đẹp và tinh tế. Chắc là Home Depot vẫn còn hàng, em cứ đến đó xem thử…”
Cô rủa thầm người đàn bà đó: Đến vật liệu lát sàn còn chưa chọn xong, sao đã phải cuống lên đi tìm nhà trang trí nội thất vậy? Không biết có phải đang tìm cơ hội để dụ dỗ người ta không?
Chắc là đầu bên kia đang hỏi chiết khấu thế nào, anh lấy tay che di dộng rồi hỏi cô:
“Sao em lại được chiết khấu vậy?”
Cô nói sơ qua tình hình rồi Kevin trao đổi lại với người đó: “Cô ấy bảo vào website của
Cục Bưu điện Mỹ USPS để điền vào một biểu mẫu chuyển thư là có thể in thẻ giảm giá của Lowes, sau đó em mang cái này đến Home Depot và sử dụng thôi.”
Đầu bên kia lằng nhằng một hồi, anh nói: “Em cứ đưa số điện thoại của Jimmy cho
Home Depot, đợi có hàng họ sẽ thông báo cho anh ấy đến lấy.”
Cô giật bắn mình, trong đầu lại hiện ra cảnh tượng lần đầu tiên gặp anh, xem ra cảnh tượng đó lại được tái diễn trước cửa nhà vị khách hàng tiếp theo của anh rồi. Cô chỉ còn cách cầu nguyện người phụ nữ đó không đội túi nilon trên đầu mà thôi.
Đầu bên kia lại lằng nhằng thêm một hồi nữa, anh đáp: “Ok, hợp đồng ghi ngày nào triển khai thì chắc chắn sẽ đúng hẹn thôi.”
Đầu bên kia vẫn dai dẳng nói tiếp, anh nói: “Thế thì anh có thể làm thêm vào ban đêm, tóm lại là chắc chắn sẽ hoàn thành đúng hẹn, không ảnh hưởng đến việc chuyển nhà của em đâu.”
Cuối cùng, anh nói rất dịu dàng: “Bye.”
Cô tức muốn nổ đom đóm mắt, cô vẫn tưởng rằng chỉ đối với cô, Kevin mới dịu dàng, quan tâm như vậy, hóa ra đây là thói quen nghề nghiệp của anh ư?
Cô hậm hực: “Ai gọi vậy?”
“Một khách hàng, nhà anh chuẩn bị làm ấy.”
“Người Trung Quốc à?”
“Ừ?”
“Phụ nữ à? Thảo nào lúc nãy nói chuyện với cooa áy, anh… dịu dàng kinh khủng?”
Kevin liền cười: “Thế gọi là dịu dàng à?”
“Không gọi là dịu dàng thì gọi là gì.”
“Gọi là lịch sự, chẳng lẽ em lại mong anh cãi nhau với khách hàng à?”
“Không phải cải nhau, nhưng cũng không cần thiết phải… dịu dàng như thế !”
Anh ngoẹo đầu nhìn cô, hỏi: “Dịu dàng hơn cả khi nói chuyện với em hả?”
“Lại còn thích so sánh nữa.”
“Em bêu xấu anh hả?”
“Em bêu xấu anh làm gì?”
“Em bêu xấu anh… dịu dàng với đàn ông hơn cả em.”
“Người đó là đàn ông hả?”
“Anh chẳng nói với em rồi còn gì. Thông thường chuyện nhà cửa đều do đàn ông đứng ra đàm phán mà.”
“Anh nói dối!”
“Anh nói dối em làm gì? Người của viện A em, chắc chắn em có quen cậu ấy.”
“Ai vậy? Tên là gì?”
“Anh không biết tên cậu ta, chỉ biết cậu ta tên tiếng anh là Eric.”
Cô không hề có ấn tượng gì với cái tên tiếng Anh này, dường như người đại lục trong viện rất ít dùng tên tiếng Anh, chắc là vì người đại lục ở viện đông, một số phòng thí nghiệm người đại lục chiếm đa số, từ ông chủ đến cấp dưới đều từ đại lục đến, mọi người đều gọi nhau bằng tên tiếng Trung, bình thường chuyện trò cũng dùng tiếng
Trung, nếu gọi nhau bằng tên tiếng Anh thì cứ thấy thế nào ấy, chắc chắn sẽ bị mọi người chửi lén sau lưng.
Cô nói: “Anh nói dối ! Viện A chẳng có người Trung nào tên Eric cả.”
“Thế tức là cậu ta lừa anh.”
“Tại sao cậu ta không gọi cho Jimmy mà gọi cho anh?”
“Làm sao anh biết được? Có thể doJimmy ghét cậu ta dài dòng nên cho cậu ta số điện thoại của anh để cậu ta dài dòng với anh.”
Cô vẫn không tin.
Kevin nhìn cô rồi nói nhỏ: “Em đừng nghĩ linh tinh nữa, anh không phải hạng người thế đâu.”
“Anh không thế nào?”
“Không nảy sinh… bất kỳ quan hệ gì… ngoài hợp đồng với khách hàng.”
Cô rất vui, nhưng rồi chợt nhớ ra mình cũng là một “khách hàng”, và thế là lại hậm hực hỏi: “Tại sao lại không nảy sinh quan hệ ngoài hợp đồng với khách hàng?”
“Đạo đức nghề nghiệp mà, hơn nữa anh cũng không muốn gây rắc rối.”
“Sợ người ta tố cáo anh à?”
“Không hẳn là vậy, ở đây chẳng có ai biết chuyện anh vượt biên cả.”
“Thế thì anh sợ cái gì?”
Kevin nghĩ một lát rồi giải thích: “Thông thường sơn sửa nhà cửa đều là những người đã có gia đình, người ta chồng con đầy đàn, anh dính vào làm gì?”
“Anh không dính vào nhưng bà chủ nhà… sẽ dính vào anh.”
“Anh cũng chẳng thèm. Một số người phụ nữ