Old school Easter eggs.
Có Gấu Thường Xuất Hiện

Có Gấu Thường Xuất Hiện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321740

Bình chọn: 8.5.00/10/174 lượt.

ất cũ, nhưng anh sẽ chăm sóc cho em cả đời.”

Đợi một lát, Bạc Hà vẫn chỉ lo đỏ mặt, anh gãi gãi đầu. Không phải là tên Gia Tề kia nói đúng chứ? Bạc Hà vẫn còn để ý đến Lệ Bội? “Này…nếu em lo lắng chuyện Lệ Bội, chuyện đó thực sự đã qua rồi, em hoàn toàn không cần lo lắng.”

Anh xua tay, tay chân luống cuống, “Lần trước anh không nên kiên quyết dẫn em đi. Anh không biết em sẽ lúng túng, anh thật sự không cố ý…Anh chỉ … chỉ muốn giới thiệu em cho bạn bè của anh mà thôi.”

“Ngay cả tiếng Anh em cũng không nói được, lại càng không biết nhiều ngôn ngữ.” Bạc Hà sợ hãi ngẩng đầu, “Anh phải biết rõ, em hoàn toàn khác xa Lệ Bội, không có đôi cánh rộng lớn kia.”

Ứng Nguyên bình tĩnh nhìn cô một lát, “Anh không cần đôi cánh kia.”

Lúc còn trẻ, luôn muốn bay về phía chân trời xa xôi. Đúng, anh với Lệ Bội từng rất yêu nhau, nhưng mà lúc anh muốn bay cao, Lệ Bội lại muốn cùng anh ở lại cái đảo nhỏ này; Lúc anh mệt mỏi, muốn dừng chân, khoảng cách xa xôi đã xóa nhòa mọi cơ hội.

Lệ Bội từ bỏ tình yêu, lựa chọn giấc mộng to lớn. Bọn họ chỉ có thể đi qua nhau.

Lúc chia tay luôn rất đau khổ, nhưng thời gian có thể xóa nhòa tất cả. Lúc này gặp lại cô ấy, chỉ còn chút hoài niệm nhàn nhạt về thời thanh xuân xa xưa.

Cũng có lẽ, vì anh đã có Bạc Hà!

Anh bắt đầu tin tưởng, tình yêu này hội tụ đủ thiên thời địa lợi nhân hòa. Anh và Bạc Hà đã trải qua rất nhiều đau khổ, từng mắc phải rất nhiều sai lầm. Ở đúng thời gian, đúng nơi, gặp được đúng người, đây là một chuyện đáng quý cỡ nào. Khả năng nhỏ như vậy, quả thật là kỳ tích.

Cho nên anh rất quý trọng, rất quý trọng.

“Chúng ta kết hôn đi, anh sẽ yêu thương em cả đời.” Anh thận trọng nói.

Bạc Hà nhìn anh hồi lâu, ngượng ngùng tiến lên, nhẹ nhàng hôn Ứng Nguyên.

Đầu óc của anh trống rỗng, cứng người thật lâu, sau đó mới từ từ tỉnh lại từ trong mộng, vội vã đáp lại cô.

Thật không dám tin, quen nhau lâu như vậy, đây lại là nụ hôn đầu tiên của bọn họ. Luôn rất nguyên tắc, hay thẹn thùng, không ngờ nụ hôn đầu tiên…là do Bạc Hà nhát gan chủ động.

Cái này, đại khái là câu trả lời chân thành nhất của cô!

“Chỉ hôn thôi à?” Tự Vân có chút thất vọng, “Sợ chúng tôi nhìn lén sao? Tôi chưa từng thấy ai hôn môi còn nghiêm túc như vậy.”

“Cái này là trời sinh.” Gia Tề lại nhìn say sưa, “Ứng Nguyên luôn nghiêm túc, đứng đắn như thế. Có máy chụp hình không? Chúng ta lưu lại một tấm đi!”

“Tách” một tiếng, bầu trời quang đãng cùng những con bướm xinh đẹp, chính là bối cảnh đẹp nhất dành cho tình nhân…

———♥———

Vài năm sau.

Bạc Hà chạy xe máy từ chợ về.

Khi bọn họ kết hôn có mua một căn biệt thự cũ ở rừng cây đước. Mặc dù cách trung tâm thành phố rất xa, lại tiêu hết tiền dành dụm của Ứng Nguyên, nên trong nhà bọn họ, trừ cái giường do Gia Tề và Tự Vân mua, gần như không có gì hết.

Nhưng căn nhà nhỏ này, lại hoàn thành tất cả giấc mộng của bọn họ. Ở đây bọn họ nuôi chó ngoài sân, nuôi mèo trong phòng, hứng thú lớn nhất trong ngày nghỉ là đi nhặt những vật dụng người khác không cần đến, mang về sửa sang lại, trang trí cho căn nhà nhỏ của bọn họ.

Cô cởi giày, đi chân không trên sàn nhà có thể soi rõ bóng người, cất đồ ăn vào tủ lạnh, sau đó thong thả quay về phòng khách.

Người cô yêu thương nhất đang ở đó.

Ứng Nguyên đang ngủ say trên nền nhà, con gái một tuổi của bọn họ tựa vào lồng ngực rộng lớn của anh, khuôn mặt nho nhỏ tựa như thiên sứ. Trong nhà có nuôi chó và mèo nhỏ, con thì dựa vào hõm gáy anh, con thì cuộn mình phía trên đầu anh, đều dựa sát vào người anh.

Cô ngồi xổm xuống, yêu thương vuốt ve mặt anh. Ứng Nguyên mở đôi mắt đang nhập nhèm ra, lười biếng vẫy vẫy tay phải.

“Em còn chưa nấu cơm.” Bạc Hà cười.

Ứng Nguyên kéo kéo váy dài của cô, vẫn cố chấp vẫy vẫy tay.

Cái này…Có lẽ là sự hấp dẫn ngọt ngào nhất?

Cô khẽ thở dài, thỏa mãn gối đầu lên cánh tay Ứng Nguyên, cùng nhau ngủ trưa.

Bóng cây lay động, sột soạt, ve kêu vang dội, gia đình họ say ngủ trong hạnh phúc, vô cùng gắn bó.

Đây là một câu chuyện xảy ra ở Đài Bắc, một câu chuyện tình yêu bình thường.

Bình thường, nhưng vô cùng ấm áp…