Old school Swatch Watches
Có Lẽ Là Yêu

Có Lẽ Là Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327011

Bình chọn: 7.5.00/10/701 lượt.

ầu, “Học 4phí khoa dta mà giống 9khoa ngươi fthì thật 80tốt biết4bao.” Như f9thế cô ecũng sẽ 3không phải 3đau đầu 9. Tất Thu acTĩnh nhún 10vai: “Học 7aphí nghệ 7athuật đều 30đắt. Các dngươi phải 93nộp bao 5nhiêu?” 0Chu Dạ nghiến 7răng nghiến c2lợi nói: 6“Linh tinh 4tổng cộng b6các thứ 7ckhác đại 8khái là cfgấp ba lần 6bên ngươi.”

Trên angười nàng bchỉ có 99không đến a8năm ngàn, ccho dù hơn d3nữa không0biết khi 4cnào mới 7ccó thể lấy 5cđến được dnăm ngàn dtiền học c6bổng Vân 5Mã, vẫn bcòn thiếu 1nhiều. Mà 1acô có phải 27chỉ chi btiêu cuộc 1sống không 4đâu, còn2etiền giấy, dbút mực, 9thuốc màu, a3sách, mọi 1thứ phải 6dùng đến catiền, thật92sự là đáng ebghét. Nếu 8lấy được 8tám ngàn 2atiền học 5bổng quốc f1gia, sự70tình đã dthoải mái 21rất nhiều. d Ai bảo chính 9mình thua fdkém, lúc 0xét tổng8điểm, điểm f3tiếng Anh 34lại kém 5người ta.

Trong 97lúc nhất 4thời, cô b2cảm thấy 00dị thường 81hổ thẹn, 6không lấy 2eđược học3bổng quốc eagia dường anhư làm efcô không cthể ngẩng 7cđầu lên, eakhông có04mặt mũi 59gặp Giang 8Đông phụ 4clão. Nói 88tới thành 5ftích tiếng baAnh củafcô, làm d1sao có thể bbtrở thành 0bnghiên cứu bdsinh! Mỹ 1aviện Thanh 2Hoa cũngfđừng mơ ecnghĩ tới, 7chính là 4ebản giáo 3nghiên cứu 4sinh, tiếng 4Anh chưa1qua cấp 16bốn, phỏng a5chừng cũng bacó chút c3mơ mộng. e Cô thấy c6đau đầudnhức óc ekinh khủng.

Vì 88thế Chu 4Dạ hạ 37quyết tâm, 6nhất định 9phải đề 0cao thành 1tích tiếngcAnh. Cô không 18đủ tiền eđăng ký 0học ở a9lớp “ 1Tân Đông cPhương”, 0đành mỗiangày dậy 36sớm học bmột tiếng, 77nghe nhiều a6tiếng Anh 8một chút, bhọc nhiềub6từ đơn 50hơn, kiên 57trì hết 8e12 tháng, b2có thể 6qua được 0cấp bốn. 78 Cứ nghĩ 5tới là 6flại thấy 3mất mặt.

[3'>: 00Ngũ Đại 8Thập Quốc b(907-960) e2là một c0thời kỳ c7chính biến 3trong lịch8bsử Trung 7Quốc, bắt 6eđầu từ ddkhi nhà Đường 62sụp đổ avà kết 6thúc khi 7nhà Tống 2xuất hiện. 9b Trong suốt athời kỳ 7này, 5 triều 2đại đã bthay nhau cdtồn tại 6ở vùng dlưu vực fesông Hoàng 97Hà và hơn 412 nhà nước fđộc lập 3eđã được dxây dựng 7bchủ yếu 1ở vùng c3đất Hoa 8Trung, Hoa 26Nam và một 8aphần Hoa 2Bắc.

[4'>: 48đây là be1 câu trong d2bài Yết dKim Môn của 77Phùng Duyên 3Kỷ (904-960)

Bản 4gốc:

謁金門

風乍起,

吹皺一池春水。

閒引鴛鴦芳徑裡,

手挼紅杏蕊。

斗鴨闌干獨倚,

碧玉搔頭斜墜。

終日望君君不至,

舉頭聞鵲喜。

Hán d3Việt:

Yết bkim môn

Phong a9sạ khởi,

Xuy 9ctrứu nhất ftrì xuân 63thuỷ.

Nhàn bdẫn uyên cương phương 87kính lý,

Thủ 7noa hồng 3hạnh nhị.

Đấu 5áp lan can e1độc ỷ,

Bích 3ngọc tao 6đầu tà c3truỵ.

Chung 3nhật vọng afquân quân d7bất chí,

Cử 0đầu văn fthước hỉ.

[5'> 70: liên quan 5gì tới 8khanh? ý 5bảo đối 0phương rỗi 4fhơi lo chuyện dathiên hạ, 63thích chõ bmũi vào bchuyện của 9người khác 8(干卿何事 3là “liên dquan gì tới d3khanh?” 92là lời 29của Lý dCảnh nói 4với Phùng 9fDuyên Kỷ)

[6'> 7Đây là cmấy câu 23thơ trong a0bài Thanh 4eThanh Mạn bcủa Lý c6Thanh Chiếu98(1084-1151)

Bản dgốc:

聲聲慢

尋尋覓覓,

冷冷清清,

淒淒慘慘戚戚。

乍暖還寒時候,

最難將息。

三杯兩盞淡酒,

怎敵他、晚來風急!

雁過也,

正傷心,

卻是舊時相識。

.

滿地黃花堆積,

憔悴損,

如今有誰堪摘?

守著窗兒,

獨自怎生得黑!

梧桐更兼細雨,

到黃昏、點點滴滴。

這次第,

怎一個愁字了得!

Hán d6Việt:

Thanh 8thanh mạn

Tầm 69tầm mịch b0mịch,

Lãnh 26lãnh thanh fthanh,

Thê dthê thảm 0thảm thích cthích.

Sạ 0noãn hoàn chàn thì 4ahậu,

Tối 1nan tương 7tức.

Tam dbôi lưỡng d0trản đạm e6tửu,

Sạ acđịch tha 3vãn lai phong 1cấp!

Nhãn 0quá dã,

Chính 2dthương tâm,

Khước dethị cựu e8thì tương 92thức.

Mãn cđịa hoàng a4hoa đôi 59tích,

Tiều detuỵ tổn,

Như e7kim hữu 3thuỳ kham 0trích ?

Thủ ftrước song bnhi,

Độc 32tự tránh fsinh đắc 12hắc!

Ngô 5đồng cánh d5kiêm tế dbvũ,

Đáo ehoàng hôn, dbđiểm điểm e8trích trích.

Giá 2thứ đệ,

Tránh dnhất cá 8sầu tự bliễu đắc.

Dịch a6thơ: (bản bdịch của aLily)

Thanh 64Thanh Mạn

Tìm 28tìm kiếm 6kiếm,

Lạnh 7lạnh nhạt 6nhạt,

Thảm 1thảm thương d2thương nhớ 9dnhớ

Chợt 5ấm lên 47sau lại 75rét,

Thật 52khó thích 9ứng,

Đôi aba ly rượu 28nhàn nhạt

Nào 3bchống nổi d1gió chiều 3hung hăng

Nhạn 50bay ngang,

Đang 88đau lòng

Có 8còn nhớ 6bạn cũ e9này.

Mặt eđất hoa cvàng tràn 7ngập,

Nỗi bkhốn khổ

Giờ cbđây còn 98ai đỡ đần?

Người 2đợi bên bsong,

Chỉ 1một thân 2tối dường 6bnào!

Ngô c7đồng đứng b9dưới mưa 5phùn

Đến fhoàng hôn 30nước nhỏ 2tí tách

Là 0vậy đấy

Một echữ sầu 27ghê gớm c5lắm sao! Chu 20Dạ lúc 3tới “Vương etriều” 1làm, liền 09đi tìm Thịnh etổng thương f3lượng:32“Thịnh 5atổng, không dfphải ông e0nói quán cdbar giờ 7không đủ 68người sao? 9Bây giờ 33còn thiếu 8người phải 5không?” 30Thịnh tổng 1gật đầu, 4bnhìn cô enói: “Có31chuyện gì 0bsao? Không 7phải cô fnói, vào eanăm học 7mới, sợ fảnh hưởng 3tới việc 0học, không 52làm hay sao?”

Chu dfDạ cười: 2“Vốn là 8như vậy, 06nhưng là 2hiện tại 1tôi đang bcần tiền, 8cho nên đành ephải vất avả một 3chút, nhưng f1mà tôi cũng dchỉ có b2thể làm atới tháng 5611, về sau bmuốn toàn 66tâm toàn 0ý chuẩn 40bị cho kỳ 59khảo nghiên, 3ae rằng không f3làm tiếp 88được .”

Thịnh 39tổng vốn 14có cảm 8tình tốt 07với cô b0nhân viên ebnày, là 5amột người 22luôn có 8chí tiến 7thủ, tự 06lập tự acường, d3nên thường 56cho cô nhiều 3acơ hội, 33cũng luôn 8hỗ trợ, b4giúp đỡ, anghe vậy eliền hỏi: