The Soda Pop
Cô Nàng Mạnh Mẽ

Cô Nàng Mạnh Mẽ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324082

Bình chọn: 8.00/10/408 lượt.

cô gái mặc đồ công sở

trong rất chuyên nghiệp ra mở cửa cho tôi, tôi giật mình, mỉm cười chào hỏi: “Xin chào, tôi là Hà Tịch, kiến trúc sư công ty RL”

Đối phương cũng lễ phép nở nụ cười, nói: “Gọi tôi là Lisa, xin chào Hà tiểu thư, mời vào.”

Bước vào trong, tôi bắt đầu đánh giá bố cục của căn hộ, căn hộ này có hai tầng, tầng dưới gồm phòng khách, phòng ăn và nhà bếp, tầng trên là

phòng chủ nhà, phòng khách, phòng làm việc và một nhà vệ sinh rộng rãi.

Trong lòng tôi âm thầm cảm thán sự chênh lệch giữa người với người, nếu tôi không ăn không uống trong vòng năm mươi năm thì chắc cũng chỉ mua

được cái phòng vệ sinh này là cùng.

Tôi quay đầu, dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lisa.

Lisa cười cười, lời ít mà ý nhiều giải thích nói: “Đây là căn hộ do

sếp Eric của tôi mua. Tôi chỉ là trợ lý, gần đây công ty có vài dự án ở

vùng phụ cận, Eric sợ ở quá xa, mỗi ngày phải lái xe rất phiền phức nên

quyết định mua một căn hộ gần đây để tiện việc đi lại. Đáng lẽ hôm nay

anh ấy đến gặp cô nhưng công việc bận quá nên không đến được.”

Tôi tỏ vẻ thông cảm, gật gật đầu.

“Do nguyên nhân trên, yêu cầu của Eric đối với việc thiết kế căn hộ

này chỉ cần gọn gàng, thoải mái, và hoàn công để dọn vào càng nhanh càng tốt”

Tôi hơi buồn cười: “Nếu đã như vậy, tại sao anh ta không mua luôn căn hộ mẫu cho rồi?”

Lisa thở dài, có chút bất đắc dĩ nhìn tôi nói: “Tuy sếp tôi đưa ra

yêu cầu như vậy nhưng khi bắt đầu thi công sẽ phát sinh các yêu cầu

khác. Hôm nay tôi gặp cô là nói thêm các yêu cầu khác về trang trí cũng

như khuynh hướng thẩm mỹ của Eric”

Tôi lấy giấy bút ra chuẩn bị ghi lại.

“Eric ghét nhất là các đồ vật dư thừa, vô nghĩa nên trong nhà, nhất

là các góc không cần có quá nhiều đồ trang trí. Anh ấy thích màu đen và

màu lam, ghét màu đỏ và hồng nhạt, hai màu này tốt nhất là không nên

xuất hiện trong nhà. Mặt khác, anh ta bị dị ứng phấn hoa nên rất ghét

những gì liên quan đến hoa bao gồm cả bình hoa và chậu hoa, dù làm vật

trang trí cũng không được. Còn nữa, anh ta không thích những gì có sợi

bông bông, cho nên khi trang trí không được dùng thảm…”

Tiểu thư Lisa ước chừng tốn cả bảy, tám phút để nói về những điều

Eric chán ghét, tôi vừa ghi vừa không kiềm được run rẩy. Khó trách sao

người nay không mua căn hộ mẫu, có ai mà trang trí căn hộ đơn giản giống như cái phòng giam mà bán đâu! Tôi thật sự hoài nghi chủ nhà này là một vị tăng nhân theo chủ nghĩa khổ hạnh.

Sau khi nghe xong các yêu cầu của khách hàng, tôi phác thảo sơ bộ

cách trang trí căn hộ cho Lisa xem, lúc cô ấy đang chỉ ra những điểm

trong bản phác thảo không đúng với yêu cầu của Eric thì chuông điện

thoại đột nhiên vang lên, vừa nhìn thấy tên người gọi, cô ấy nhanh chóng nhận điện: “Eric, đúng vậy, tôi đang ở đây. Vâng, vâng, nhân viên thiết kết đã có mặt. Được.”

Kết thúc cuộc gọi, Lisa lập tức nhìn tôi nghiêm mặt nói: “Eric nói

công việc bên kia đã xong nên muốn đến đây xem qua một chút. Những điều

vừa rồi tôi nói cô đã nhớ kỹ chưa? Nếu lát nữa anh ấy có hỏi đến thì cô

nhớ nói rõ tôi đã trao đổi rành mạch với cô rồi nhé.”

Nghe một cô gái giỏi giang nói như thế, tôi hơi ngạc nhiên, từ đó có

thể nhận ra sếp của cô ấy bình thường đối với cấp dưới khắc nghiệt đến

mức nào!

Tôi bóp nhẹ hai cánh mũi vài cái, cười nói: “Tôi biết rồi .”

Trong lúc chờ chủ nhà, tôi tranh thủ đo đạc căn hộ trước, Lisa đứng

một bên ghi lại. Di động rung không ngừng, tôi nhìn thấy ba chữ Trần

Thượng Ngôn lấp lóe trên màn hình, tôi để nó reo một lúc rồi mới nghe

máy

“Tịch Tịch.”

“Ừm.”

“Đang … Đang làm việc sao?” Tôi có thể tưởng tượng được vẻ mặt xấu hổ đỏ mặt của anh ấy. Tôi yên lặng rồi nói: “Ừ, đang đo nhà cho khách

hàng. Có việc gì?”

“Không, chỉ muốn hỏi một chút. Tối nay em có rảnh không? Vừa may anh có hai vé xem phim. Chúng ta đi xem đi.”

Tôi đơ mặt ra trong một lúc đến khi trong di động truyền đến giọng

nói hoang mang của Trần Thương Ngôn, tôi mới đồng ý và hẹn anh gặp nhau

tại rạp chiếu phim vào lúc bảy giờ tối nay. Lúc cúp máy, Lisa cười cười

hỏi tôi có phải bạn trai không, theo bản năng tôi trả lời: “Không…”

Nhưng nghĩ lại một lát, tôi lại khẽ gật đầu.

Cô ấy hơi buồn cười hỏi lại tôi: “Vậy là sao?”

Tôi cười hờ hững: “Tôi và anh ấy, ngay từ đầu đã có chút kỳ cục. Chúng tôi không có loại cảm giác đó.”

Lisa hiểu rõ gật đầu, nói với tôi: “Thời bây giờ, phụ nữ có ngốc mới còn tin vào tình yêu. Tốt với bản thân mình là được rồi”

Tôi im lặng thu dây thước lại, cố gắng kìm nén không thốt ra ba chữ ngu xuẩn “tôi tin tưởng”

Có tiếng mở khóa cửa, tôi và Lisa đều ngẩn ra, không nghĩ ông sếp

này lại tới nhanh như vậy. Lisa lặng yên sửa sang lại quần áo, tôi đứng

dậy, phủi phủi bụi trên người, lơ đãng nhìn ra thì bắt gặp thân ảnh của

người đàn ông mới bước vào cửa, cả người tôi cứng đờ, suy nghĩ đầu tiên

nhảy ra trong đầu tôi là tại sao đây là một căn hộ cao tầng, hại tôi

không thể lao qua cửa sổ mà chạy trốn.

Tần Mạch a…

Thật là nghiệt duyên!

Anh ta thấy tôi cũng đơ người, trong chớp mắt tôi có thể thấy được vẻ mặt chấn động của anh ta. Sa