XtGem Forum catalog
Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Cô Nàng Xinh Đẹp Của Giáo Phụ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322871

Bình chọn: 8.5.00/10/287 lượt.

gian trên tay một chút, giọng nói

Shabaka lạnh nhạt nhìn người đàn ông trước mắt.

"Tôi muốn vị trí của cậu."

"Tôi cũng nghĩ thế, dù sao vị trí thủ lĩnh không phải ai cũng có thể lấy được." Shabaka dựa vào ghế, thần sắc nhẹ nhõm.

"Cậu khoan đắc ý, cậu có thể lấy được vị trí kia, còn không phải bởi vì ông

ta là cha cậu. Ông ta là một lão hồ đồ, ta đi theo bên cạnh ông ta đã ba mươi năm, ba mươi năm này đến làm trâu làm ngựa cho ông ta, kết quả lấy được lại là đi theo ông ta về hưu. Đến cuối cùng, ông ta thế nhưng đem

vị trí giao cho tên tiểu bối cậu, cái này kêu ta phải tâm phục như thế

nào, ta so với cậu còn hiểu tầm quan trọng của tổ chức hơn!" Lạp Tắc cắn chặt răng phẫn hận nói, gương mặt vặn vẹo đáng sợ.

"Cho nên, ông mới bảo con gái ông đến gần tôi, tưởng rằng tôi sẽ động lòng với cô ta

mà lơi lỏng cảnh giác, để cho ông có cơ hội sao? Ông quá ngây thơ rồi,

Lạp Tắc."

"Cậu đã biết?" Vừa nghe đến mưu kế của con gái mình bị

nhìn thấu, Lạp Tắc không thể tin được trợn to hai mắt, trong lòng hiện

lên dự cảm xấu.

"Chẳng những biết, mà con gái của ông cũng bị trừng phạt trong tổ chức." Shabaka nhếch miệng nói.

"Không lẽ, mày, mày đem nó . . . . . . Cái tên đàn ông ghê tởm này, tao muốn

giết chết mày. . . . . ." Thì ra là Christine đã bị bắt, khó trách ông

muốn liên lạc với cô đều không tìm được người.

"Tao muốn giết

chết mày, ngay cả cha mày cũng giết chết!" Lạc Tắc gần như điên cuồng

giơ súng lên, hướng vị trí Shabaka chuẩn bị bắn ra.

"A!" Một viên đạn đột nhiên từ trong bóng tối bắn ra, Lạp Tắc kêu rên một tiếng, súng trên tay rơi xuống đất, anh cũng quỵ theo trên mặt đất.

Mà người đàn ông đi theo phía sau Lạp Tắc, chẳng biết lúc nào đã nằm hấp hối trên mặt đất rồi.

"Ông cho rằng mình có cơ hội có thể giết Shabaka sao?" Pierre từ chỗ tối đi ra.

"Đúng vậy! Ông tưởng rằng Shabaka ngu như vậy? Sẽ một mình đến đây?" Byron cũng đi ra.

Lạp Tắc ôm cánh tay bị súng bắn trúng, không thể tin được nhìn hai người tiến vào.

Ngoài cửa ít nhất cũng có ba mươi người mai phục, tại sao hai người bọn họ đi vào được?

"Nếu như ông đang thắc mắc ngoài cửa rõ ràng hơn mười người, tại sao chúng

tôi còn có thể bình yên vô sự đi vào, đó là bởi vì những người đó sớm bị hai người chúng tôi dễ dàng chế phục rồi." Pierre thay ông ta giải đáp

nghi vấn trong lòng.

Bằng kĩ thuật bắn súng của Pierre anh và Byron, những người ngoài cửa đó căn bản không phải nhìn đến.

"Hiện tại chỉ còn lại ông." Shabaka đi đến phía trước, nhìn Lạp Tắc ngồi dưới đất.

"Cậu. . . . . . Cậu giết tôi, cậu cũng sẽ không biết được cha cậu ở nơi nào." Lạp Tắc hốt hoảng nói, vốn là tràn đầy tự tin, cho là kế hoạch không

chê vào đâu được, không nghĩ tới hai ba cái đã bị anh giải quyết.

"Thật xin lỗi! Chúng tôi đã sớm cứu lão thủ lĩnh ra, ông ấy còn muốn tôi nói

cho ông biết, ông ấy đối với ông rất thất vọng, không nghĩ tới ông ấy

một lòng vì để ông mạnh khỏe, ông lại vẫn đối với ông ấy như vậy." Byron ngồi xổm xuống, trên mặt mang theo nụ cười nói.

"Cậu nói cái gì? Lão thủ lĩnh biết là ta làm?" Điều này sao có thể, ông từ đầu đến đuôi

cũng không có xuất hiện, ông ta làm sao có thể biết được?

"Thật

ra thì lão thủ lĩnh sớm biết ông cố ý muốn đoạt vị, sở dĩ ông ấy không

đem vị trí thủ lĩnh giao cho ông là bởi vì ông ấy không muốn ông lớn

tuổi mà còn phải đối mặt đánh đánh giết giết, vì tốt cho ông, nể tình

các ông là bằng hữu, mới quyết định muốn ông cùng ông ấy rút lui khỏi."

Pierre đứng ở phía trước Lạp Tắc, truyền đạt lời nói của lão thủ lĩnh.

"Không nghĩ tới ông lại bị lợi ích che mắt lương tâm của mình." Shabaka cúi người, cầm súng của Lạp Tắc rơi trên mặt đất lên.

"Còn nữa, tôi không phải đột nhiên đón lấy vị trí thủ lĩnh. Ba năm trước

đây, chuyện bên trong tổ chức tôi đã sớm tiếp nhận, chẳng qua là ông vẫn không có phát hiện."

"Không, không thể nào." Lạp Tắc không ngừng lắc đầu, ông không tin lão thủ lĩnh sớm nhìn ra ý đồ của ông. Thật là

như vậy! Lão thủ lĩnh tin tưởng ông như thế. . . . . . Mà ông còn muốn

giết ông ấy . . . .

Nhớ tới cuộc sống cùng cha của Shabaka phấn

đấu từng li tứng tí vì tổ chức trong ba mươi năm, nhớ đến ông ấy vì mình canh súng, vì mình gánh chịu chuyện sai lầm. . . . . . Lạp Tắc đỏ mắt.

Không nghĩ tới, mình lại bị quyền lực che mắt, kèm thêm tình cảm với lão thủ

lĩnh, cũng bị mình cho xóa sạch đi. . . . . . Ông rốt cuộc đang làm gì?

"Tôi không thể giết ông, dù sao ông cũng là bạn của cha tôi, bạn tốt. Chính

ông trừng phạt đi!" Ở trong mắt của ông ta, Shabaka thấy được ý hối hận.

Anh đem súng trên tay bỏ lại, xoay người rời đi.

"Chờ, chờ một chút." Lạp Tắc đột nhiên gọi Shabaka.

Shabaka dừng bước, nhưng không có quay đầu lại.

"Nói với cha cậu dùm ta, ta sai lầm rồi, ta thật xin lỗi ông ấy . . . . . .

Còn có. . . . . . Rất xin lỗi, ta mua sát thủ, chính cậu cẩn thận, cẩn

thận một chút." Vào giờ khắc này, Lạp Tắc trong mắt mang theo nước mắt,

ông hối hận mình giác ngộ quá muộn, làm ông mất đi người bạn tốt nhiều

năm, cũng thua mất cuộc sống của mình.

"Ừ." Gật đầu một cái, Shabaka và