
được là ai.
Hôm nay sau khi hoàn thành công việc trở về phòng làm việc hắn mới biết cô gọi cho mình mấy cuộc điện thoại nhưng hắn lại không nhận. Vì vậy sau khi giao việc cho một sồ người xong hắn liền vội vã đến tìm cô.
“Y Y tức giận sao?” Kiều Ngự Diễm nhẹ giọng hỏi, đối đãi dịu dàng giống như bình thường, nhưng hôm nay Duy Y cảm thấy uất ức, muốn khóc, vừa nghe hắn thủ thỉ như vậy, tất cả tâm tình liền dâng lên.
“…….Anh không nhận điện thoại của em, em thật sợ…….” Nhưng mà cô đang sợ cái gì? Sợ hắn gây khó dễ cho anh Trạch Vũ? Hay là sợ hắn không để ý tới mình?
“Y Y không khóc, ngoan…….” Hai năm qua Kiều Ngự Diễm đã học được cách làm thế nào để dỗ cô, đi lên trước ôm cô, vỗ nhè nhẹ bả vai cô. Nếu bị người trong công ty thấy, bọn họ nhất định sẽ không tin rằng hắn là Kiều Ngự Diễm. Thậm chí ngay cả Denis cũng sẽ không tin tưởng.
“Anh đừng hiểu lầm cũng đừng tức giận được không? Thật sự em chỉ gặp anh Trạch Vũ có một lần mà thôi…….”
“Anh không tức giận, chỉ là điện thoại anh để quên trong phòng làm việc nên mới không nhận được điện thoại của em mà thôi.” Duy Y vừa khóc hắn đã thất bại rồi từ trước tới nay đều như vậy.
“Thật sự anh không có tức giận?” Duy Y ngẩng đầu lên phát hiện ra nước mắt của mình đã dính đầy trên người hắn.
“Thật, không tức giận!”
“Anh Trạch Vũ…….Sẽ không có chuyện gì chứ?” Duy Y hỏi cẩn thận nhưng vẫn chọc giận người đàn ông.
Chỉ thấy ánh mắt hắn rất lạnh, đem Duy Y ôm trong lòng, không thể thấy được khuôn mặt anh tú mà lạnh lùng của hắn.
“Sẽ không, anh đảm bảo!” Anh đảm bảo sẽ không bỏ qua hắn, bởi vì câu nói của em.
“…….” Duy Y không nói gì thêm sợ mình nói nhiều sẽ làm hắn ghét, chỉ cần hắn nói như vậy là đủ rồi.
“Gần đây học tập thế nào? Đã nghĩ ra sẽ thi trường đại học nào chưa?”
“Vẫn tốt…….Còn chưa nghĩ ra!” Đối với vấn đề này, Duy Y một mực tránh né, Kiều Ngự Diễm hỏi cô nhiều lần rồi.
“Nếu như còn chưa nghĩ ra vậy thì vào đại học G đi, ở trong nước cũng nằm trong top 10 đại học, anh đã giúp Kiều Y sắp xếp.”
“Em muốn suy nghĩ một chút!” Thật ra thì lời này có rất nhiều ngụ ý bên trong. ở thành phố G có trường đại học G lớn nhất. với thành tích của Duy Y muốn vào trường đại học G không cần dựa vào quan hệ cô cũng có thể vào được, nhưng cô nói muốn suy nghĩ vậy thì ý là cô muốn rời khỏi đây…….
“Tốt lắm, tháng này anh sẽ giúp em làm xong hồ sơ, đừng suy nghĩ lung tung. Anh sẽ giải quyết mọi chuyện cho em.”
Không phải Kiều Ngự Diễm nghe không hiểu, hơn nữa hắn còn nghe được qua tai nghe cô nói với Bạch Trạch Vũ muốn ra nước ngoài du học.
Y Y ơi là Y Y, những việc mà anh làm trong hai năm qua em không cảm nhận được gì sao? Có lẽ lúc mới vừa bắt đầu anh có hơi quá nhưng không có nghĩa là tâm ý của anh đối với em là giả.
Hai năm rồi vẫn không lấy được lòng của em sao? Hay là từ trước tới nay em vẫn xem anh như là trưởng bối?
Hôm nay Bạch Trạch Vũ trở về rồi, chẳng lẽ…….
Kiều Ngự Diễm không dám nghĩ tới, chỉ sợ Duy Y sẽ đổi lòng, hắn thật vất vả tốn hai năm mới làm cho cô lệ thuộc vào hắn…….
Cách khu chung cư không xa, Bạch Trạch Vũ cùng Sultana vừa mới dự dạ tiệc trở về, đụng phải cảnh hai người ôm nhau.
Bạch Trạch Vũ không nhịn được định xông lên dạy dỗ cho người đàn ông kia một bài học lại bị Sultana kéo lại “Đừng làm loạn, em không nên đụng tới người đàn ông kia.”
“Tại sao? Chị không thấy Duy Y khóc sao?” Bạch Trạch Vũ hất tay Sultana ra. Cho tới nay, bọn trẻ trong khu chung cư rất thích Sultana, hay gọi cô là chị Sultana, Bạch Trạch Vũ cũng không ngoại lệ, Sultana lớn hơn hắn sáu tuổi ở cùng lầu với nhà Duy Y.
“Em thì biết gì? Em vừa mới về nước, em hiểu rõ Duy Y được bao nhiêu? Đó là bạn trai cô bé!”
“Người đàn ông kia chẳng lẽ là.......” Bạch Trạch Vũ nhìn người đàn ông mà Duy Y đang ôm kia, phát hiện ra hắn chính là người đàn ông cao lớn mà tối hôm trước hắn gặp. Nhưng chẳng phải là người đàn ông kia đã ba mươi tuổi sao?
Đứng với chị Sultana còn được, tại sao lại có thể nhúng chàm Duy Y?
“Đó là tổng giám đốc công ty chị, là anh trai Kiều Y, qua lại với Duy Y cũng hai năm rồi, chị cũng gặp bọn họ như vậy mấy lần, nhưng cũng không nói gì, dù sao cũng là lựa chọn của Duy Y.”
“Không được, Duy Y nhất định là bị hắn lừa rồi, em muốn đi cảnh cáo người đàn ông kia.”
“Ai, đợi chút, em quá lỗ mãng, lúc này em xông ra sẽ làm Duy Y lúng túng! Nghe chị nói hết cũng không muộn!”
“Chị Sultana, chẳng lẽ chị không lo lắng sao? Duy Y bị người đàn ông kia lừa.” Bạch Trạch Vũ tất nhiên sẽ không nói bới vì mình thích Duy Y mà khẩn trương như thế.......
“Em biết Duy Y bị lừa, em cứ như vậy đi ra dạy dỗ bạn trai người ta, Duy Y sẽ nghĩ em thế nào? Hơn nữa hai năm rồi, chị cảm thấy Duy Y tin tưởng hắn còn nhiều hơn em, chỉ có cách làm cho Duy Y thấy được bộ mặt thật của người đàn ông kia, cô bé mới có thể chuyển ý. Hơn nữa tổng giám đốc Kiều không phải là người dễ dàng động tới. Dù sao hắn cũng là anh trai Kiều Y, lại là cấp trên của chị còn là tổng giám đốc Kiều Thị, có lẽ em ở nước ngoài nên không biết tình hình trong nước, không phải ai cũng có thể chọc tới Kiều Th