
y chán ghét, trêu đùa: “Em không phải là bị người ta đùa bỡn, ngay cả tên họ anh ta là gì cũng không biết sao?”“Này, đừng nói khó nghe như vậy có được hay không, làm sao anh biết không phải là em bỏ anh ta”.Đỗ Vân Phi đột nhiên nghĩ quanh co, nghiêng đầu đánh giá Tiểu Thư Tuyết đang ở một bên chơi vui vẻ, vội la lên: “Tiểu Thư Tuyết không phải là…”“Đương nhiên không phải!” Lâm Tử Hàn ngắt lời anh, nói: “Em đã nói rồi, em đã kết hôn”. Mặc dù mới có một ngày, đó cũng coi như là có đi? Hơn nữa, hiện tại thủ tục ly hôn còn chưa làm, vẫn kéo dài ở đó.Đỗ Vân Phi thoáng vui vẻ trong lòng, nghiêm túc nói: “Lãnh Phong là một nhân vật rất nguy hiểm, sau này em cố gắng tránh xa anh ta một chút biết không?”“Anh ta phạm tội gì?” Lâm Tử Hàn hiếu kỳ hỏi.“Cảnh sát nghi ngờ anh ta có liên quan đến vụ án Viên Kim cương hình quả lê”.“Lại là kim cương”. Lâm Tử Hàn than nhẹ một tiếng, những phần tử hắc đạo này, suốt ngày chỉ tranh chấp mấy thứ mà chung quy chỉ có anh chết tôi sống, rốt cuộc có đáng giá hay không đây! “Lại một tổ chức hắc đạo khổng lồ, và cuối cùng một ngày cũng rơi vào lưới pháp luật thôi, anh ta cũng không ngoại lệ”. Đỗ Vân Phi tự tin mà nói, bàn tay lớn chạm vào tay nhỏ bé của cô, dặn dò: “Cho nên, em nghìn vạn lần đừng theo chân bọn họ tạo quan hệ”.“Kim cương hiện tại ở nơi nào?”Đỗ Vân Phi lắc đầu: “Không có ai biết”.“Chẳng qua là một viên kim cương, tại sao lại gây phong ba lớn như vậy chứ?”“Điều này cũng chính là chỗ mà anh tò mò nhất, từ hơn mười năm trước, viên kim cương này được gọi là Ngôi sao thiên thần từng được mua đi bán lại tại chợ đêm. Sau đó mất tích, cho đến gần đây lại bắt đầu xuất hiện”.Lâm Tử Hàn rũ mắt xuống, rơi vào trầm tư, cô nhớ tới Lâm ca tàn bạo kia, ông ta lúc đó chẳng phải vì một viên kim cương mà xuất hiện sao?Khi nâng mắt lên, phát hiện Đỗ Vân Phi cũng không chớp mắt mà nhìn mình chằm chằm, đôi mắt sâu có nồng đậm lửa tình. Mặt của cô bắt đầu hơi nóng lên vội gục đầu xuống lảng tránh ánh mắt thâm tình của anh.“Tử Hàn, không đi làm có được hay không? Đừng để cho anh lại lo lắng cho em nữa có được hay không?” Đỗ Vân Phi yếu ớt mà mở miệng, anh thật là chịu đủ rồi cả ngày phải chờ đợi lo lắng.Lâm Tử Hàn bị dọa cho sợ hãi, kinh ngạc mà nhìn anh, cười lớn nói: “Vân Phi, anh đang nói gì đấy? Em không đi làm làm sao nuôi dưỡng được Thư Tuyết? Làm sao nuôi mình?”“Lẽ nào em sợ anh sẽ bị khổ sao?” Đỗ Vân Phi không giải thích được hỏi, vì sao nhiều năm qua cô đều cự tuyệt bản thân mình như cách xa ngàn dặm.“Không phải”. Lâm Tử Hàn cuống quít xua tay: “Em chỉ là không muốn tái giá lần nữa, em chỉ muốn nuôi Tiểu Thư Tuyết lớn thật tốt, cái khác đều không suy nghĩ”.“Em còn trẻ như vậy, em định sẵn sàng như thế qua cả đời sao?”Lâm Tử Hàn gật đầu: “Vân Phi, cảm ơn sự quan tâm của anh, anh thực sự không cần lo lắng cho em, em vẫn không phải đều rất tốt sao?”Đỗ Vân Phi cười khổ, anh lo lắng cho cô, không ngừng lo lắng cho sự an toàn của anh, cũng lo lắng những người đàn ông thỉnh thoảng xuất hiện bên người cô! Anh sợ cô sẽ rơi vào tình yêu với người đàn ông khác!<><><><><> Sáng hôm sau, khi Lâm Tử Hàn đưa hoa hồng đến phòng làm việc của Duẫn Ngọc Hân, dè dặt mở miệng nói: “Giám đốc Duẫn, hoa đang cắm này phải làm sao?”“Điều này còn hỏi sao? Đem hoa ngày hôm qua vứt đi!” Duẫn Ngọc Hân liếc mắt nhìn cô nói.Lâm Tử Hàn nhanh tay mà thay những bông hoa hồng tươi sáng kia, trong lòng chỉ cảm thấy đáng tiếc, rõ ràng là còn rất mới lại phải ném đi.Nghĩ đến dù sao Tiêu Ký Phàm cũng có nhiều tiền, cô ta ném đi cũng là quá nhân từ.Khi cô ôm bó hoa chuẩn bị rời đi, một lần nữa Duẫn Ngọc Hân mở miệng, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ: “Bản kế hoạch ngày hôm qua có làm tốt không?”“Làm.. được rồi, tôi đã gửi đến hòm thư tại công ty của cô”. Lâm Tử Hàn nói xong có chút chần chờ, bởi vì cô cũng biết rõ người bình thường đều không có khả năng trong một đêm hoàn thành công việc này.Quả nhiên, Duẫn Ngọc Hân ngạc nhiên, nghi hoặc mà mở hòm thư, bản kế hoạch bên trong đúng là giống bản kế hoạch của cô ta giống nhau như đúc Cô ta nâng mắt lên trừng mắt với cô, nghiến răng nghiến lợi mà mở miệng: “Ai đưa cho cô?” Phần bản kế hoạch này ngoại trừ Tiêu Ký Phàm có, cô cũng không đưa cho người thứ hai, hơn nữa Tiêu Ký Phàm tối hôm qua tăng ca đến khuya.Lâm Tử Hàn sợ hãi, nếu như nói cho cô ta là Tiêu tổng đưa, cô ta nhất định phải phát điên lên! Như thế, cô giả vờ tùy ý mà mở miệng nói: “Là đạo diễn Từ đưa cho tôi”.“Anh ấy làm sao có thể có bản kế hoạch này? Tôi không đưa cho anh ấy!”“Tôi cũng không rõ ràng lắm”.Duẫn Ngọc Hân nghi ngờ mà đánh giá cô, một lúc lâu sau mới không tình nguyện lạnh lùng nói: “Đi ra ngoài đi!”Lâm Tử Hàn sau khi nhận được “lệnh đặc xá” bước nhanh tới phòng làm việc của mình, nghĩ quay về phòng làm việc sớm thông qua ý này với Từ Nhạc Phong mới được, sau này đỡ bị lộ ra.Từ Nhạc Phong nhìn thấy cô tiến đến, chỉ vào hai biển quảng cáo trên mặt đất nói: “Tử Hàn, giúp anh đem hai hộp CD hướng dẫn này đến phòng làm việc của tổng tài đi”.“Nhiều như vậy?” Lâm Tử Hàn ngạc nhiên đánh giá hai cái hộp một lớn m