Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325924

Bình chọn: 7.00/10/592 lượt.

h hoa hồng một bên cân nhắc nửa ngày nói: “Ngoại hình tuy rằng không tồi, nhưng tính tình siêu cấp không được, quái gở! Cao ngạo! Lạnh lùng…! Nói chung cùng giám đốc Duẫn tuyệt đối là được!”Tô Lâm Lâm kinh ngạc nửa mở miệng nửa trừng mắt cô, thế nào mà toàn bộ khuyết điểm để cho một người như anh ta chiếm hết? Chuyển hướng Vương Văn Khiết: “Thật là thế này sao?”“Không sai biệt lắm”. Vương Văn Khiết ngửi ngửi hoa hồng trong tay nói.“Mình đây lại mộng tưởng hão huyền toi công sao?”Vương Văn Khiết khẽ cười một tiếng, nói: “Đàn ông có tiền, hoặc là biến thái, hoặc là không biết yêu! Cho nên mình khuyên cậu, ít làm loại việc mộng tưởng hão huyền vào nhà giàu có đi”.“Tán thành”. Lâm Tử Hàn gật đầu nói, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, các cô ấy rốt cục tới lúc nào mới đi đây. Mà trong góc phòng khuôn mặt đẹp trai kia đang căng lên, đã sớm tức giận biến từ xanh sang tím!“Đã trễ thế này hai người tìm mình làm cái gì?” Lâm Tử Hàn không nói ra không được.“Một ngày không thấy được em, nhớ em đó”. Vương Văn Khiết cười vươn vai, nói: “Quên đi, chị còn trở về ngủ sớm một chút thôi”.Lâm Tử Hàn mập mờ mà cười nói với chị: “Ngày mai chuẩn bị đi vui vẻ cùng Lưu Bằng sao?”Tô Lâm Lâm giơ tay phải lên, tiếp thêm phần còn lại của cô nói: “Mình đoán, khách sạn Tinh Duyệt?”“Đầu cậu bị đậu hũ lấp rồi sao, suốt ngày chỉ nghĩ đến cái ô uế gì đó”. Vương Văn Khiết tức giận liếc mắt nhìn cô ấy, đi ra ngoài.Cuối cùng đi một người, giọng điệu Lâm Tử Hàn giả dối, dè dặt mở miệng: “Cậu ngày mai không phải bay sao? Giờ không còn sớm sao không trở về nghỉ ngơi?”“Không cần, mình ngày hôm nay mới từ Ý bay về, nói cho cậu biết nha, mình trên máy bay gặp được một anh siêu cấp đẹp trai…”“Dừng!” Lâm Tử Hàn chịu hết nổi mà cắt ngang lời cô ấy, nói: “Xin lỗi, mình đối với đẹp trai không có hứng thú”. Cả ngày đều nghe cô ấy nói trên máy bay gặp người xinh đẹp, nghe thấy cái lỗ tai của cô đều nhanh muốn phồng dài ra. Cô bây giờ muốn chính là cô ấy nhanh lên đi về ngủ đi.Tô Lâm Lâm độ lượng nhìn cô nói: “Tử Hàn, mình thế nào lại cảm thấy cậu ngày hôm nay là lạ? Chắc chắn là phạm phải chuyện gì xấu hổ! Mình cần phải tra ra điều không đúng!”Nói xong vọt đứng dậy hướng tới phòng ngủ, Lâm Tử Hàn quýnh lên, vội kéo tay cô ấy: “Mình nào có phạm chuyện nào quá xấu hổ đâu! Thật không có!”“Không có mới là lạ!” Tô Lâm Lâm vùng vẫy suy nghĩ muốn thoát khỏi tay cô, kéo vào giữa phòng, cũng không biết ai tranh chấp ai, một tiếng kinh hô vang lên đồng thời, song song ngã xuống nền đất.Ghế dựa, giỏ, chai lọ bốn phía rơi xuống đất. Lâm Tử Hàn nhắm mắt lại, mặc cho đau đớn kéo đến.Nhưng mà, đau đớn không có tìm tới cô, trợn mắt, mới phát hiện mình đang ngã xuống một khuôn ngực ấm áp, mà chủ nhân của cái ôm này lại có thể là…Trừng mắt nhìn lên hai con ngươi sáng chói rét lạnh kia, lòng của cô trong nháy mắt run rẩy giật mình, choáng váng!Tô Lâm Lâm bị đánh ngã sang bên kia kêu thảm bò lên từ mặt đất, ánh mắt lạc vào trên người hai người đang ở trong góc, sửng sốt. Một lúc lâu mới kịp phản ứng, một tiếng huýt sáo dài tràn ra từ trong miệng cô ấy: “Lâm Tử Hàn! Còn dám nói không có tàng gian!”Lâm Tử Hàn bị cô ấy lớn giọng rống lên, vọt từ trong lòng Lãnh Phong đứng lên, tiện thể nâng Lãnh Phong dậy từ trên mặt đất. Vội vàng đặt ngón trỏ trên môi ý bảo cô ấy im lặng, nói: “Cậu nhỏ giọng chút, không phải như cậu nghĩ đâu, anh ấy chỉ là một người bạn bình thường của mình, chúng mình chuyện gì cũng không có”.“Vậy sao?” Tô Lâm Lâm hồ nghi liếc mắt nhìn cô, đánh giá người đàn ông đẹp trai không có giới hạn trước mắt, hai mắt trong nháy mắt phóng ra hào quang, nghĩ thầm người đàn ông này rất đẹp trai, cũng không biết có tiền hay không.Mặc kệ có tiền hay không, trước tiên biết rồi hãy nói, vẻ mặt đang cười của cô ấy bỗng nhiên thay bằng nụ cười quyến rũ mê người, nói với Lãnh Phong: “Chào anh, rất hân hạnh được biết anh, tôi tự giới thiệu một chút. Tôi tên Tô Lâm Lâm, là bạn tốt của Lâm Tử Hàn. Nghề nghiệp là tiếp viên hàng không, ba vòng… Hì hì… Sau này sẽ nói cho anh biết, tôi thích nhất là làm chuyện kiếm sống, ghét nhất chuyện rửa bát, thích nhất người đàn ông chính là… giống như anh”.keke, từ giờ trở đi cứ có chương nào hay hay mà… ta sẽ spoilChương sau… “Anh mau buông, anh muốn làm gì?”“Làm chuyện tôi muốn làm”….…. hai người trên giường dây dưa không rõ, nguyên bản giường lớn không quá ổn định tức thì bị khiến cho lắc lư liên tục…. Bộ dạng Lâm Tử Hàn điên cuồng muốn ngất, chà xát cánh tay nổi đầy da gà, người phụ nữ này, hết thuốc chữa. Tô Lâm Lâm trừng mắt liếc cô, chuyển hướng Lãnh Phong, chờ mong phản ứng của anh.Lãnh Phong chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn cô ấy, không để ý đến nhiệt tình của cô ấy, hắng giọng vẻ mặt không có chút ý hòa hoãn nào, quay người, đi về hướng phòng ngủ.Sự nhiệt tình của bản thân bị coi là cặn bã, Tô Lâm Lâm mười vạn phần bất mãn trừng mắt với cái bóng của anh, nói: “Người bạn này của cậu quá tự đại rồi”.Lâm Tử Hàn ha hả cười gượng nói: “Xấu hổ, anh ta là một người câm điếc, cho nên mới phải…”“Người câm điếc?” Tô Lâm Lâm xuất hiện một biểu tình thất v


Snack's 1967