
ngay cả Momo cũng nói không ra được, chỉ biết là từ lúc vào công ty này, cô ta hay cùng Trần Hoa Nghiên không hợp nhau.
Cô ta cảm thấy Trần Hoa Nghiên thật biết cách giả bộ thanh cao, xem thường cô ta giở thủ đoạn hướng ông chủ mà quyến rũ, mỗi khi Trần Hoa Nghiên dùng cặp mắt kia nhìn cô ta thì cô ta liền đặc biệt không được tự nhiên, cho nên cô ta ghét Trần Hoa Nghiên, ghét đến không bao giờ muốn gặp nữ nhân này nữa.
Chỉ là cô ta một chưởng còn không có chụp thượng bàn làm việc, liền bị ông chủ ngăn cản.
Mặc dù Trần Hoa Nghiên vóc người không hấp dẫn, không đủ quyến rũ, nhưng là tròng mắt cô so với người thường lớn hơn, còn khiến không ít số lượng công ty, nhãn hiệu quảng cáo chỉ rõ muốn cô đảm nhiệm vai trò người phát ngôn.
Mặc dù hợp đồng vẫn còn, Trần Hoa Nghiên muốn đi cũng không đi được, trừ phi cô nguyện ý bồi thường vi phạm hợp đồng cho công ty. Nhưng một khi chọc giận cô lưới rách cá chết, đắc tội tòa soạn cùng quảng cáo của các nhà máy công ty, vậy đối với công ty ông ta mà nói cũng là một đả kích khổng lồ.
Hơn nữa không biết vì sao, phụ thân của ông ta cũng chính là ông chủ ban đầu ký hợp đồng với Trần Hoa Nghiên hết sức coi trọng Trần Hoa Nghiên, thỉnh thoảng vẫn hỏi tình trạng gần đây của Trần Hoa Nghiên, cho nên ông ta cũng không muốn cùng Trần Hoa Nghiên trực tiếp vạch mặt.
Ông chủ cầm tay Momo, không để cho cô ta tiếp tục gọi ồn ào, hướng Trần Hoa Nghiên khách khí nói: “Tóm lại Alice cô yên tâm đi, chờ có công việc tôi sẽ thông báo cho cô, cô còn có chuyện gì khác không?”
“Không có, tôi đi ra ngoài trước.”
Trần Hoa Nghiên chờ những lời này lâu lắm rồi, cô cũng không muốn đợi ở chỗ này, nhìn đôi nam nữ táng tận lương tâm tiếp tục dây dưa, cho nên cô đứng lên, ngắn gọn nói xong liền xoay người rời phòng làm việc, thuận tay thay hai người đóng cửa lại.
Độ dầy của cửa chưa đủ, cho nên thanh âm tiếng nói chuyện bên trong hơi lớn một chút sẽ truyền tới bên ngoài, vì vậy Trần Hoa Nghiên rất rõ ràng ông chủ cùng Momo đối thoại như thế nào.
“Ông chủ, ông xem một chút cô ta đi, cô ấy là thái độ gì đây? Rốt cuộc hiện tại ai là ông chủ?”
“Momo ngoan, chớ cùng cô ta tức giận, ta biết trong tâm em thương ta, ngoan.”
“Ông chủ, em không thể khiến một người mẫu nhỏ đối xử với ông như thế, nếu như là em…em nhất định sẽ cho cô ta nghỉ việc, không cho cô ta nhận công việc, nhìn xem cô ta còn tỏ vẻ thế nào!”
“Momo, cô cũng không cần lo lắng quá nhiều, cô xem một chút bộ dáng cô ấy, con mắt to không giống như người bình thường, nếu như cô nghĩ muốn làm cái gì, đây chính là chuyện không dễ dàng, ba tôi cũng là nhất thời già nên hồ đồ rồi mới có thể ký kết cùng cô ta, tốt lắm, chúng ta cũng đừng nói việc của cô ta, làm việc khác thôi.”
“Ai, ông chủ ông thật là xấu…”
Sau đối thoại, Trần Hoa Nghiên cảm giác mình bây giờ không có cần thiết nghe nữa liền đi xuống.
Nhìn ánh mắt cô thư ký đồng tình, cô giống như ung dung rời đi nhưng thực sự thật không biết kế tiếp mình nên làm như thế nào mới phải.
Trần Hoa Nghiên có chút đần độn rời đi phòng làm việc của ông chủ, đi tới bên ngoài một gian phòng huấn luyện, từ cửa sổ thủy tinh trong suốt trông vào bên trong phòng, chỉ thấy mấy cô gái cùng nam nhân dưới sự chỉ đạo của đạo sư, hướng về phía máy chụp hình lần lượt bày ra tư thế hơi cứng rắn.
Nhìn bọn họ, cô nhớ lại mình cũng đã từng làm như vậy, chịu đựng cười nhạo, chịu đựng các loại đau khổ, cô cắn răng sống qua một năm huấn luyện, rốt cuộc nhịn đến khi chính thức bắt đầu nhận công việc, quay quảng cáo, mặc dù số lượng không nhiều, nhưng nhìn sản phẩm của mình, trong đầu vẫn nhịn không được kích động, cảm thấy những thứ này là khẳng định của mọi người đối với mình, cũng làm cho cô cảm thấy thật ra thì mình cũng không phải là người dáng dấp đặc biệt quái dị.
Từ nhỏ, bởi vì chính mình có một đôi mắt to nên luôn bị bạn bè bằng tuổi bài xích đùa cợt. Vì vậy tham gia làm người mẫu hoặc nhiều hoặc ít cũng là bởi vì nguyên nhân này, muốn chứng minh chính mình cũng thật xinh đẹp, cùng người khác cũng không khác gì.
Nhưng dần dần, cô lại có thể biết đứng ở ống kính biểu diễn cảm giác chân thật của mình.
Chỉ là mình bây giờ có thể tiếp tục nữa sao? Đối mặt với một ông chủ không coi trọng mình, công ty đại diện không khí ngột ngạt, cô thật có thể tiếp tục nữa sao?
“Alice?”
Nghe được có người gọi mình, Trần Hoa Nghiên quay đầu lại, thấy Leo ở công ty người mẫu thường ngày cùng cô tán dóc vài câu.
Leo cùng cô không cùng năm ký hợp đồng, nhưng so với cô anh chậm một năm mới chính thức xuất đạo, mấy năm qua anh mặc dù tình hình cũng không tệ, nhưng cũng như cô, cuộc sống cũng không là toàn màu hồng, chỉ có thể nhận một ít case nhỏ.
“Alice, cô làm sao vậy?” Leo bước mấy bước hướng cô quan tâm hỏi.
Trần Hoa Nghiên cười khổ không trả lời, nhưng Leo đại khái cũng đoán đã xảy ra chuyện gì.
Momo quyến rũ cùng ông chủ ở chung một chỗ, đoạt nhiều công việc của người cũ vốn là chuyện ai cũng biết, Leo cũng có nghe nói qua, cũng biết người bị cướp đoạt công việc, mà Trần Hoa Nghiên là một người trong đó.
Bị hậu bối đ