Con Dâu Nhà Giàu

Con Dâu Nhà Giàu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328150

Bình chọn: 9.00/10/815 lượt.

hiết kế của mình, hoàn toàn không để ý tới sự lo lắng của

Lưu Văn Chí

Rất nhanh, Chu Thiến đã chọn xong quần áo quay về, cô lại đưa người mẫu đến phòng thay đồ. Bọn họ đi rồi, bàn

trang điểm của Chu Thiến chẳng có ai, nhưng Lưu Văn Chí lại thấy, các

giám thi thấy học viên nào rời đi thì sẽ rất để ý, nếu có ai muốn nhân

lúc này mà động thủ thì thực sự là không có khả năng.

Giờ Lưu Văn Chí không khỏi thầm bội phục Hồ Giai Giai tuổi trẻ mà tâm tư cẩn thận, vừa thầm sinh lòng sợ hãi với cô ta

Chu Thiến và người mẫu thay quần áo rồi

quay về, bắt đầu trang điểm cho người mẫu. Lưu Văn Chí phát hiện Hồ Giai Giai đi về phía bên này, lúc nhìn anh thì hơi nhíu mày ra dấu

Tim Lưu Văn Chí đập loạn, tinh thần trở

nên căng thẳng, lưng toát mồ hôi. Trong đầu không khỏi nhớ lại những lời Hồ Giai Giai đã nói với anh tối hôm đó

“Đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách làm cho dụng cụ của Chu Thiến bị rơi xuống đất..”

Hồ Giai Giai như đi ngang qua bàn của Chu Thiến, đến khi đến gần, đột nhiên trượt chân mà ngã về phía bàn Chu

Thiến, trong nháy mắt, đồ dùng trên bàn của Chu Thiến bị rơi hết xuống

sàn, mấy đồ tròn tròn như keo xịt tóc thậm chí còn lăn đi rất xa

Những người xung quanh bao gồm cả Chu Thiến đều ngây người. Sau đó, Hồ Giai Giai tỏ vẻ có lỗi mà liên miệng nói:

- Xin lỗi xin lỗi, tôi nhặt lại cho cô

Thầy giám thị thấy thế nhìn qua, thấy Chu Thiến có ở đó thì lại quay đi nhìn về phía những chỗ học viên rời đi

Các học viên xung quanh chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua rồi lại quay đầu làm việc của mình

Chu Thiến thấy Hồ Giai Giai cúi người

nhắt đồ cho mình, nhìn bàn tay trắng nõn nhỏ bé của cô ta tiếp xúc đến

công cụ của mình thì không khỏi hoảng hồn, vội ngồi xổm xuống, giật lấy

đồ trong tay Hồ Giai Giai nói:

- Không cần, tôi tự làm là được rồi. Cô đi làm việc của cô đi

Hồ Giai Giai lại không ngừng tay, tiếp tục nhặt đồ khác lên, vẫn nói:

- Phải làm chứ, đây đều là tại tôi

Lúc này, Lưu Văn Chí đột nhiên nói:

- Thiệu Lâm, keo xịt tóc của cậu bị lăn qua bên kia, mình nhặt cho cậu nhé

Chu Thiến đang tập trung chú ý vào Hồ Giai Giai đối diện, nghe giọng Lưu Văn Chí thì cũng không quay đầu nói:

- Được, cảm ơn cậu

Lưu Văn Chí đi đến góc lọ keo xịt tóc

rơi, nhất thời, tim đập như nổi trống, hơi thở dồn dập, lòng bàn tay

cũng vì lo lắng mà toát mồ hôi

- Đến lúc đó, tôi sẽ nghĩ cách làm Chu Thiến chỉ để ý đến tôi, cô ta sẽ không phòng bị anh, anh đem lọ keo xịt tóc này đổi lại lọ keo xịt tóc của cô ta. Hai cái này bề ngoài

tương tự nhau nhưng đây là hàng giả, lúc đầu dùng sẽ không có cảm giác

gì nhưng chỉ được một lúc thì sẽ không giữ nếp tóc được nữa, đến lúc đó

dù quần áo cô ta phối hợp đẹp đẽ, trang điểm cầu kì cũng chỉ thất bại mà thôi


- Sao không nhân lúc cô ta và người mẫu thay quần áo mà đổi? Lúc đó chẳng có ai, không phải đơn giản hơn nhiều?

- Sao anh ngốc như vậy, lúc đó, giám thị sẽ để ý cẩn thận, nếu anh muốn bị bắt quả tang thì cứ làm thế đi

- Cho dù lúc ấy cô ấy không

phát hiện được nhưng sau khi thất bại sẽ nghĩ được vấn đề là từ keo xịt

tóc, đến lúc đó người đầu tiên cô ấy nghi ngờ sẽ là tôi


- Anh là người chết hay sao?

Không biết nhân lúc Tống Thiệu Lâm lên sân khấu mà đổi lại à? Khi đó các thầy cũng chẳng để ý đâu, dù cô ta có nghi ngờ nhưng không có chứng cứ

thì có thể làm được gì?


Lưu Văn Chí hít sâu một hơi, sau đó nhanh chóng nhìn quanh, nhân lúc không ai để ý mà đổi keo xịt tóc

Anh ta cầm lọ keo xịt tóc đã bị đổi đi đến bên Chu Thiến, đưa cho cô, cười nói:

- Thiệu Lâm, keo xịt tóc của cậu này

Chu Thiến đón lấy, nhìn thoáng qua, thấy không có gì lạ thì nói:

- Cảm ơn cậu

Sau đó lại nhìn Hồ Giai Giai.

Hồ Giai Giai thấy Lưu Văn Chí đã đắc thủ thì tỏ vẻ mất kiên nhẫn, lúc này đứng lên, lườm Chu Thiến một cái, lạnh lùng nói:

- Lòng dạ tiểu nhân. Cô đã nghi ngờ tôi thì tự mình nhặt đi

Chu Thiến có phần chẳng biết nên khóc hay cười, cô có bắt cô ta nhặt đâu. Hồ Giai Giai quay đầu bỏ đi. Chu Thiến

nhặt đồ lên, cẩn thận kiểm tra những thứ Hồ Giai Giai đã chạm đến, cũng

không phát có vấn đề gì thì mới thở phào nhẹ nhõm

Chút việc này Chu Thiến cũng không để ý,

dù sao phòng thực hành vốn chật, ngẫu nhiên va chạm là khó tránh. Sau

đó, cô lại tập trung cho việc thiết kế

Cô chọn cho người mẫu bộ váy dài màu phấn hồng, dài chấm gót nhưng phần trên lại lộ vai. Chu Thiến nghĩ nghĩ, lại dùng son vẽ lên phần ngực lộ của người mẫu một bông hoa đỏ rực rỡ.

Trang điểm tông màu chủ đạo cũng là màu đỏ.

Cuối cùng là làm tóc, Chu Thiến bắt đầu

búi kiểu tóc búi như đám mây cho người mẫu. Chu Thiến lấy keo xịt tóc

ra, phun lên tóc người mẫu

Thời gian thi kết thúc, tất cả mọi người mới ngừng tay

Thiết kế của Chu Thiến cũng hoàn thành, cô người mẫu nhìn mình trong gương mà không khỏi sợ hãi:

- Đây là tôi sao? Tôi sắp không nhận ra mình nữa rồi.

Chu Thiến nhìn cô trong gương cười nói:

- Màu đỏ rất hợp với cô đó, về

sau quần áo của cô có thể phối hợp với màu đỏ, nhưng khoa trương cầu kì

thế này không hợp với cuộc sống bình thường đâu nhé!

Người mẫu


Old school Easter eggs.