Con Thỏ Bắt Nạt Cỏ Gần Hang

Con Thỏ Bắt Nạt Cỏ Gần Hang

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325004

Bình chọn: 10.00/10/500 lượt.

ợng

tốt với nàng.

Cơ hội của Duẫn Tử Hàm đến vô cùng nhanh chóng. Chiều thứ sáu tuần

này, đội bóng rổ của trường có trận đấu với đội một trường khác, thành

viên chủ lực đều phải tham gia, dĩ nhiên trong số đó không thể thiếu gã

và Lăng Siêu rồi.

Nói tới bóng rổ, Duẫn Tử Hàm cũng chả phải tay mơ, thật ra gã chơi

hơi bị giỏi. Thứ nhất, gã khá là cao, sức bật nhảy lên càng mạnh, coi

như điều kiện về thể lực không tồi đi. Thứ hai, gã vốn yêu thích môn

bóng rổ, từ hồi bé ở nhà đã mời sẵn gia sư chuyên trách dạy gã chơi bóng rổ, kỹ thuật gã ra sao, không cần nói nữa.

Duẫn đại thiếu gia kiên trì tin tưởng, có điều kiện cơ hội tốt như

vậy, lần này đấu bóng rổ, gã hoàn toàn có thể chơi tốt hơn Lăng Siêu, kỹ thuật áp đảo toàn trường, tới lúc đó, trái tim thiếu nữ nhạy cảm của

Tiêu Thỏ nhất định sẽ nghiêng ngả vì gã. (*ọe* bé mơ tưởng hão huyền quá đi !)

Nghĩ tới đây, Duẫn Tử Hàm không khỏi bật cười ra tiếng, đáng tiếc,

tiếng cười quá lớn khiến cả lớp thôi nghe giảng mà sững sờ nhìn chằm

chằm gã, khiến gã không khỏi ước gì có cái lỗ nẻ nào chui xuống trốn.

Sự việc này về sau bị Cổ Tư Văn tóm tắt lại một cách vô cùng tinh tế. « Người có thành tích tốt thường là rất nhiều áp lực. Nhiều áp lực dễ

dẫn đến đầu óc bị đảo lộn, hành động sẽ trở nên có chút quái dị. Bạn

Duẫn Tử Hàm quả thật đáng thương a ! »

Duẫn Tử Hàm T_____T

Trận bóng rổ được bắt đầu lúc đầu giờ chiều. Chiều thứ sáu chỉ có một tiết học, nên rất nhiều học sinh đều chạy ùa ra sân bóng xem náo nhiệt, bốn kẻ trong phòng Tiêu Thỏ đương nhiên cũng không phải ngoại lệ.

Đến sân bóng mới thấy, hai bên khán giả hai đội đã muốn bày trận thế

giằng co gay cấn. Té ra lần này trận đấu là giữa trường A với lại một

trường trung học trọng điểm Z, là trận đấu hữu nghị mỗi năm được tổ chức một lần. Bởi hai trường A và Z đều là trường trọng điểm, nên vốn luôn

đua tranh trên mọi phương diện, tất nhiên sẽ không buông tha cho cái cơ

hội thi đấu bóng rổ này, nên trường Z thậm chí mang hết cả đội cổ vũ,

sân sau của đội bóng tới đây, rất ngờ là sẽ có vũ lực xảy ra.

Tương Quyên Quyên là một cao thủ về chuyện tranh giành chỗ đứng, lại

thêm trong đám còn có cao thủ võ lâm nổi tiếng toàn trường là Âu Dương

Mai, nên bốn nàng nhanh chóng chiếm được một loạt vị trí không tồi trên

khán đài.

Tương Quyên Quyên có vẻ đặc biệt hưng phấn, miệng hót như khiếu,

không ngừng bô bô giới thiệu, nào là gã tiền đạo của trường Z vô cùng

lợi hại nha, nào là gã được đặt cho ngoại hiệu là « Tiên Đạo » (1)

nha... bla bla bla...

Kết quả là đến khi vị nhân huynh đó ra sân, Tiêu Thỏ vừa nhìn thấy tí nữa thì phát ói.

Cả đầu chắc phải dùng tới mấy lọ keo để tạo dáng tóc, quả nhiên có chút giống như nhân vật hoạt hình a !

Một lúc sau, nhóm chủ lực của đội bóng rổ của trường A cũng ra sân,

Tiêu Thỏ còn chưa nhìn rõ ai với ai, Tương Quyên Quyên đã kéo tay nàng

chỉ. « Tiểu Thỏ, ông xã nhà cậu ra kìa ! »

Ông xã ?

Tiêu Thỏ thiếu chút nữa thì thổ huyết trên khán đài.

Quyên nhi, nói chuyện với cậu cứ phải thót tim như vậy sao ? T____T

Đội bóng rổ trường A giờ đang mặc một bộ áo thi đấu mới trắng toát,

Tiêu Thỏ cũng nhận ra bộ áo này, hôm nọ nàng còn giặt giúp Lăng Siêu chứ đâu. Cứ nhớ việc giặt đồ thi đấu, nàng lại không nén nổi buồn bực,

không biết mình còn phải giặt áo thi đấu cho Lăng Siêu tới bao giờ a...

Ngay lúc nàng đang cảm thấy vô cùng ảo não, ánh mắt Lăng Siêu chợt quét về phía nàng, lại còn gật gật đầu mấy cái.

Không hiểu làm sao, Tiêu Thỏ bỗng thấy chân tay luống cuống không

biết nên làm gì, đáp lại hắn cũng không ổn, mà không đáp lại hắn càng

không ổn, do dự mãi, cuối cùng nàng cũng giơ tay vẫy vẫy với hắn dưới

ánh mắt vô cùng mờ ám của Tương Quyên Quyên.

Đối với cái vẫy tay này, Lăng Siêu thì chả phản ứng gì cả, nhưng cái

kẻ đứng trước Lăng Siêu là Duẫn Tử Hàm lại hiểu lầm rằng Tiêu Thỏ vẫy

gã, thế là máu toàn thân đều sôi lên sùng sục, tay vội giơ lên vẫy lấy

vẫy để với Tiêu Thỏ.

Lăng Siêu đứng sau hắn, vẻ mặt không đổi, khẽ hừ một cái rồi bỏ ra chỗ khác.

Thấy hắn quay đi, trong lòng Tiêu Thỏ bỗng có chút khó chịu, là cậu

gật đầu với tôi trước cơ mà, tại sao tôi vẫy tay với cậu cậu lại không

phản ứng ? Thế là nàng quay mặt đi chỗ khác một cách buồn bực.

Còn về phần gã Duẫn Tử Hàm, là kẻ vừa vẫy tay một cách vô duyên giữa

hai người, bởi sự chú ý của Tiêu Thỏ không có rộng rãi tới vậy, nên nàng bỏ qua không hề nhìn thấy.

Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, nhưng Lăng Siêu lại chưa ra sân thi đấu.

Điều này khiến cho Duẫn Tử Hàm, vốn ra sân ngay từ đầu vô cùng cao

hứng, vừa vào trận đã chơi vô cùng xuất sắc một cách bất thường, không

những chặn vài đường bóng hiểm của đối phương, mà còn ném bóng vào rổ

ghi điểm đầu tiên cho đội.

Cổ động viên của trường A sôi sục lên mừng rỡ.

Hà Điềm nói. « Không ngờ Duẫn Tử Hàm đánh bóng rổ cũng giỏi ghê ha, còn đẹp trai nữa. »

« Đúng thế, nhìn cậu ấy không hề giống một gã học sinh giỏi suốt ngày chúi đầu vào sách vở. » Tương Quyên Quyên say mê nhìn.

« Tớ thấy trông hắn ta thích hợp để tập võ ra phết ! » Âu Dương Ma


XtGem Forum catalog