
hân viên nam ngăn ở cửa thang máy.
Người đàn ông trẻ tuổi cười hi hi ha ha, nhìn cô với ánh mắt cợt nhả.
“Anh để ý em cũng đã lâu rồi, em này sao nhỏ nhắn thế, ồ, rất thích hợp để đàn ông ôm vào lòng mà thương yêu đấy. Mễ Miễn, qua lại với anh chứ? Thấy thế nào?”
Nguỵ Mễ Miễn ngỡ ngàng: “Hả?”
Người kia là ai?
Người nam nhân viên kia thấy cô sững sờ, cho là có cơ hội, liền tiến tới gần, “Anh là thật lòng đó! Rất thích em nha, ngày đầu tiên ấy, anh vừa gặp đã thích em rồi, nếu không phải anh rút kí túc xá trước thì có thể cùng ở gia đình phòng với em rồi.”
Nguỵ Mễ Miễn lập tức tỉnh người.
Tại sao cái người xa lạ này biết cô ở phòng gia đình?
Đây là chuyện bảo mật! Lão tổng đã từng nói là sẽ không ghi vào tư liệu nhân viên cơ mà.
Tại sao tin tức này lại bị lộ ra?
“Tôi… tôi không mới không cần ở phòng gia đình với anh! Anh là ai? Tôi căn bản là không hề quen biết anh.”
Phun ra một tràn, Nguỵ Mễ Miễn liền quay người bỏ đi.
Người nhân viên nam thất bại, mặt mày xanh xao, trong lòng tự nhiên lại cảm thấy áy náy.
Chính xác, anh ta cũng không rõ tại sao lại áy náy, chỉ là cảm thấy mình đã ức hiếp một loài động vật nhỏ yếu đuối…
Nguỵ Mễ Miễn chật vật chạy trốn, cô vừa hoảng lại vừa xấu hổ, cô chưa nói với ai trong công ty là cô ở phòng gia đình cả!
Nhưng trong cái đầu đầy hoảng loạn của cô, chưa hề nghĩ tới việc, nhân viên trong kí túc xá dù có tách ra, nhưng trong công ty, ngàn vạn lời đồn để lại, náo nhiệt, đàn ông thì muốn thám thính chỗ ở của Nguỵ Mễ Miễn, phụ nữ cũng muốn đi chung để nhiều chuyện.
Những cô gái ra sức tìm chỗ ở của Nguỵ Mễ Miễn nhưng lại tìm không ra, nghe nói nhà Nguỵ Mễ Miễn ở gần tàu điện ngầm, hay là ở ngoại ô, như vậy là sao, ở chung với người nào?
Nhiều người vô cùng nghi ngờ.
Chuyện vở ra là do lão tổng của công ty bị cháu gái cả ngày quấy nhiễu, liền thuận miệng nói “Gia đình phòng không phải là dành cho hai nhân viên nam nữ độc thân sao?” tin tức cứ thế mà lộ ra ngoài.
Phòng gia đình.
Nhân viên nam nữ độc thân.
Tin tức này rất đáng suy nghĩ…
Nhiều người vừa nghe lập tức chắc chắn rằng, nhân viên nữ kia nhất định là Nguỵ Mễ Miễn.
Vậy còn người nhân viên nam là ai?
Trong công ty này, tới tới lui lui, nhiều người nhìn chằm chằm Nguỵ Mễ Miễn, nhưng cũng chẳng thấy cô đi cùng với bất kì người đàn ông nào cả.
Chủ nhiệm Ôn của bộ phận quan hệ xã hội không cần phải đoán, người ta là hoa đã có chủ rồi, loại!
Bên trong bộ phận quan hệ xã hội này, cũng rất đoàn kết, nói chuyện rất lịch sự, hữu nghị, đối xử bình đẳng, nhân viên nam nào cũng có thể cùng nói chuyện với Nguỵ Mễ Miễn, nhưng mập mờ với ai thì thực không có ai cả.
Thật kì lạ, hai người ở chung một phòng mà, không thể nào tỏ ra không quen biết chứ?
Hết lần này đến lần khác, một tin tức cũng không có!
Trong công ty này, chuyện tốt chưa thấy nhưng mà chuyện càng bí ẩn, càng tiềm càng ẩn thì lan xa cực kì, trừ bộ phận quan hệ xã hội chỉ toàn nữ , thì bộ phận nghiệp vụ bận rộn cũng tham gia, hỏi hết các nhân viên nam rồi mà vẫn chưa tìm ra được ai ở gia đình phòng với Nguỵ Mễ Miễn.
Nhiều người như vậy mà lại tìm không ra, chẳng lẽ người này không phải là nhân viên bình thường ư?
Ai nha, không phải là chủ quản chứ?
Phải biết, chỉ cần là vợ chồng hợp pháp là có thể ở phòng gia đình, không phân biệt cấp bậc, nhân viên bình thường hay chủ quản, quản lý.
Các nữ nhân viên vừa nghe Nguỵ Mễ Miễn vừa bám vào một chủ quản, thì thái độ lập tức thay đổi.
Một nhân viên nữ mới vào công ty chưa bao lâu, liền ở cùng một chỗ với một chủ quản lắm tiền rồi.
Các nhân viên nam cũng không ngừng suy đoán người chủ quản may mắn đó là ai? Vừa có thể nắm giữ một đoá hoa mới mẻ non nớt, vừa có nhiều tiền lắm của.
Theo định luật, những lời đồn như thế này, đượng sự 89% là người cuối cùng biết chuyện.
Cho nên Lý Túc nhờ miệng đồng nghiệp mới biết được chuyện này, Nguỵ Mễ Miễn còn chưa biết chuyện này nữa là.
“Tiền để lại ngàn vạn?” Vẻ mặt Lý Túc đăm chiêu, “Chỉ cần sinh một bé trai là sẽ có?”
“Đúng thế, người cả công ty điều biết cả rồi.” Một người đồng nghiệp nam văng nước miếng, “Lúc tôi nghe cái tin này, quả thực còn phun ra một ngụm máu nữa cơ, thời đại này là thời đại gì rồi mà còn có chuyện, sinh con trai mới để lại tài sản nữa chứ.”
“Nhà giàu giải trí đó mà, Bát quái cũng không ít ví dụ.”
Một nam đồng nghiệp bĩu môi, lắc đầu, “Nguỵ Mễ Miễn cũng không phải thiên kim con nhà giàu có! Đại khái lão kia để lại tiền, cũng không phải là cho cô ta, mà là cho đứa con trong bụng cô ta kìa!”
“Cho nên trận thượng khoán hạ khiêu này, chính là để tìm cho ra người nam “ở chung”? Các người có cần phải nhàm chán như vậy không?” Lý Túc bừng tỉnh ra.
Lại bị châm chọc rồi! Người nam đồng nghiệp nữa nãy nhe răng trợn mắt với anh, “Chúng tôi nhàm chán? Chuyện này liên quan đến cuộc đời của một người đàn ông đó nha! Cậu có tưởng được không, đến hàng triệu lận đó, chỉ cần làm cho cô ta có thai, có con trai, hà hà, người nào cưới cô ấy, thì có nghĩa là cũng sẽ cầm luôn số tiền đó.”
Lý Túc lộ ra vẻ mặt thương hại, liếc mắt nhìn cái ở dưới của ngư