Pair of Vintage Old School Fru
Công Chúa Đùa Giỡn Tâm Cơ

Công Chúa Đùa Giỡn Tâm Cơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321855

Bình chọn: 7.5.00/10/185 lượt.

theo đó bật ra một tiếng thô rống, bạch dịch phun ra trong cơ thể nàng, hỗn hợp với hoa dịch làm nơi ân ái thành một mảnh ướt sũng.

Sau đó, thân thể hai người đang căng cứng chậm rãi nhuyễn mềm.

Hoa Lộng Nhi thở gấp hồng hộc, dĩ nhiên lấy không ra một nửa phần sức, khí lực không còn chỉ có thể mềm nhũn ở trong lòng hắn.

Bên tai, truyền đến thanh âm khàn khàn thấp giọng của nam nhân.

“Lộng Nhi của ta, ngươi muốn ta cưới Hoa Diệu Nhi về làm phi tử, chỉ cần ngươi không hối hận, lời ngươi nói ta đều nghe………”

Ngươi muốn ta kết hôn cùng Hoa Diệu Nhi, ta liền cưới, chỉ cần ngươi không hối hận, lời ngươi nói ta đều nghe…….

Trở về Hoa Vũ quốc, Hoa Lộng Nhi tình nguyện rời đi Thương Nguyệt Ngạo Vân.

Nhưng là, lời đêm đó hắn nói, cũng không ngừng xoay bên tai nàng quanh quẩn.

Xóa đi không nổi, đương nhiên bao gồm cả kích tình triền miên giữa hai người trước đó.

Tỉnh lại theo dư vị kích tình, nàng vừa tức vừa giận.

Như thế nào vừa bị hắn chạm đến, nàng liền mất hết lý trí, hoàn toàn mặc hắn xâm lược, thậm chí còn hưởng thụ khoái hoạt hắn mang đến?

Nàng vốn tưởng, hắn sẽ mạnh mẽ giữ nàng lại, không cho nàng rời đi.

Nhưng là suy tính của nàng sai rồi, hắn thật sự buông tay để cho nàng rời đi, nhưng lại ghé vào tai nàng nói câu đó.

Này, nửa tháng nay, câu nói kia không ngừng quanh quẩn trong đầu nàng, bóng dáng của hắn cũng như thế, chiếm cứ trong nàng toàn bộ đầu óc, đuổi đi không được.

Tại sao lại như vậy?

Đều đã qua nửa tháng, nàng chẳng những không quên được con người kia, thậm chí còn vô cùng tưởng nhớ hắn, nghĩ đến tâm liền đau đớn nhớ nhung.

Mà tin tức của hắn, cũng từng giọt từng giọt truyền đến trong tai nàng.

Hắn thật sự chuẩn bị kết hôn cùng Hoa Diệu Nhi, thông tin gần như đã lan truyền hầu khắp các quốc gia rồi, mai chính là ngày cử hành hôn lễ, bởi vì đám cưới này mà hai quốc gia đều cao thấp sướng vui, trong hoàng cung nơi nơi đều là cảnh náo nhiệt.

Nhưng là, nàng một chút cao hứng cũng không có.

Chỉ cần ngươi không hối hận, lời ngươi nói ta đều nghe……

Kia nếu nàng hối hận thì sao?

Hắn có thể hay không vì nàng mà hủy bỏ hôn lễ?

Nhưng mà nếu như hủy bỏ hôn lễ, tỷ tỷ của nàng phải làm sao bây giờ?

Nàng không biết, không biết… Không biết!

Chỉ cảm thấy rất phiền vô cùng phiền, cả đầu suy nghĩ đều là hắn, tràn ngập hình bóng hắn…….

Mới chẳng bao lâu, vậy mà hắn đã chiếm cứ một khoảng không lớn như vậy trong đáy lòng nàng, làm cho nàng dù làm cách nào cũng đuổi không được bóng dáng hắn, sự yên tĩnh trong lòng như trở thành dĩ vãng, dù tìm thế nào cũng không đem trở về như trước được.

Giống như kể từ sau khi gặp hắn, tâm nàng đã không còn trên cơ thể này…?.

“Lộng Nhi, ngươi đang nghĩ cái gì?”

Hoa Mộc Văn đi vào trong phòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy tiểu nữ nhi đang rầu rĩ ngồi trên lan can, hai chân buông thõng xuống vắt vẻo, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy cô đơn.

Sau khi trở về từ Thương Nguyệt quốc, Lộng Nhi dường như luôn buồn bực không vui, hắn vốn là kẻ làm cha, nhìn vào trong mắt, trong lòng không khỏi mơ hồ thấy có vấn đề.

Dù sao nữ nhi ở Thương Nguyệt quốc phát sinh chuyện gì hắn cũng đã nghe thấy, trông bộ dáng nàng thế kia, hẳn là cùng cái tên Thương Nguyệt Ngạo Vân kia có liên quan đi.

“Phụ hoàng” Hoa Lộng Nhi chào một tiếng, xong lại tự động cúi đầu không nói một câu.

“Lộng Nhi, sau khi trở về nhà rồi ngươi vẫn rầu rĩ không vui, vì sao vậy?” Đi tới trước mặt nữ nhi, Hoa Mộc Văn đau sủng nhìn nàng.

“Không có gì.” Hoa Lộng Nhi lắc lắc đầu, không muốn nói nhiều làm phụ hoàng lo lắng.

“Diệu Nhi ngày mai sẽ gả cho Thương Nguyệt Ngạo Vân, tất cả đều theo như kế hoạch ngươi đã định, như thế vì sao vẫn không vui vẻ?” Hoa Mộc Văn thử hỏi.

Quả nhiên, biểu tình trầm mặc ngay lập tức có biến hóa, hốc mắt bỗng chốc đỏ lên.

“Có… có a, con thực vui vẻ nha!” Nháy mắt mấy cái, Hoa Lộng Nhi như muốn nuốt vào dòng lệ đang trực trào.

Không khóc, không khóc, có gì hay mà khóc.

Chẳng qua là một tên nam nhân thôi, cần gì vì hắn mà rơi lệ?

Nhưng là……

Càng kêu chính mình không khóc, nước mắt liền càng không thể khống chế, từng giọt từng giọt bỗng lăn trên gò má hồng.

“Ngoan, như thế nào lại khóc?”

Nhìn đến nữ nhi bảo bối vốn không dễ dàng rơi lệ, giờ phút này lại khóc như thế, Hoa Mộc Văn không khỏi rất đau lòng.

“Ngươi không phải vì Thương Nguyệt Ngạo Vân mà khóc đi?”

“Phụ hoàng?” Hoa Lộng Nhi sửng sốt, cầm nén tiếng khóc, tròn mắt xem xét phụ thân.

“Hài tử ngốc, ngươi thích Thương Nguyệt Ngạo Vân đúng không?” Ngồi vào bên cạnh nàng, Hoa Mộc Văn yêu thương vỗ về hỏi.

Đối với nữ nhi này, lòng hắn là tràn đầy thương yêu.

Nàng quá quật cường, lại thực cố chấp, một khi đã nhận định như thế nào liền tuyệt không sửa đổi ý tưởng, cũng không muốn chuyển thay ý nghĩ, chỉ biết liều mạng để tâm vào chuyện vụn vặt, tính cách này a… thật không hiểu là giống ai.

“Con…..” Hoa Lộng Nhi mở miệng định phủ nhận, nhưng là nhìn ánh mắt soi thấu dịu dàng của phụ thân, mũi liền cay cay, rốt cuộc chống đỡ không nổi bèn thú nhận:

“Ân. Con rất thích hắn. Phụ hoàng, tại sao có thể như vậy? Vì sao t