Công Tử Nhà Ta Là Hồ Ly

Công Tử Nhà Ta Là Hồ Ly

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322841

Bình chọn: 10.00/10/284 lượt.

iường cũng không có xa lắm, cửa phòng đột nhiên “Kẽo kẹt” một tiếng khép lại.

Thư Kỳ nhất thời đứng tại chỗ, không dám nhúc nhích.Lúc này gió còn thổi sao?

Trong bóng tối nhìn không rõ cái gì, nàng lại cảm thấy có cái gì đó di chuyển. Nhưng không nghe âm thanh khác phát ra, nàng lại hoài nghi là mình bị ảo giác.

Ảo giác, ảo giác, chớ tự mình dọa chính mình. Nàng cố gắng trấn an cảm xúc khẩn trương của chính mình , bình tĩnh tâm tình của mình.

Hiện tại không khí ướt át không tràn vào đến đây. Tuy nhiên, để đảm bảo , nàng vẫn muốn đi xác nhận đã thật sự đóng cửa, miễn cho ngủ được một nửa lại phải đứng lên còn phải lo lắng đề phòng .

Nhẹ nhàng thở ra một cái, nàng chậm rãi cẩn thận dựa vào cảm giác cùng trí nhớ hướng cửa đi tới.

Một tia chớp xẹt qua bầu trời bao la đen kịt, ngoài phòng một mảnh sáng chói mắt. Một giây sau chính là lôi điện lớn. Nàng hoảng sợ nhắm chặt hai mắt, che lỗ tai.

Nhưng mà, tiếng sấm chưa nổ vang phía trước, nàng đã bị rơi vào một cái ôm ấm áp nhốt lại. Chưa kịp phản ứng, thì sấm chớp rung trời vang lên, đất rung núi chuyển.

Tiếng sấm qua đi, nàng nhẹ nhàng thở ra, lại ý thức được tình huống của mình lúc này —— bị người gắt gao ôm vào trong ngực!

Lưu manh!

( là nơi có độ an toàn cao ) tuyệt đối đãm bảo an toàn cho người cùng tài vật an toàn, vô nghĩa!

Nàng lập tức dùng sức giãy ra khỏi tay đối phương, một bên thấp giọng gầm lên: “Buông!”

Đối phương cũng không lên tiếng, ngược lại càng dùng sức ôm lấy nàng, đem thân mình của nàng cùng hắn dính sát vào nhau cùng một chỗ.

Thư Kỳ trong lòng hoảng loạn, chẳng lẽ là hái hoa tặc?

( là nữ chưa chồng , còn xử nữ )

Ngay lập tức trấn định lại, trước mắt loại tình huống này chỉ có thể tự cứu.

Nàng nâng lên chân phải liều mạng hướng đối phương đá, nghĩ rằng thừa dịp đối phương bị đau là chính lúc đào tẩu.

Nhưng đối phương giống sớm hiểu rõ nhất cử nhất động của nàng, lúc nàng nhấc chân đột nhiên ôm nàng nhẹ nhàng quay người lại, tránh khỏi, còn thuận thế đem nàng đặt tại trên cửa.

Hai người thân thể chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ. Thư Kỳ thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của đối phương.

“Ngươi muốn làm gì?” Thư Kỳ cố gắng trấn định thanh âm rung rung mang theo vài phần nức nở.

Đối phương vẫn là không lên tiếng. Nhưng Thư Kỳ rõ ràng cảm thấy hắn trong bóng đêm nhe răng cười, thân mình lại dán chặt vài phần, nàng hoàn toàn bị hắn ngăn chận, không thể nhúc nhích, tóc gáy của nàng dựng hết lên, hắn sẽ không thật sự muốn cường bạo nàng chứ?

“Ta có tiền, ” Thư Kỳ đột nhiên nghĩ đến trong tủ treo quần áo có mấy thỏi vàng, ý đồ lấy lợi dụ dỗ, vội vàng mở miệng, “Ta cho ngươi tiền, ngươi đừng chạm vào ta.”

Rõ ràng cảm thấy đối phương thân thể cứng đờ, một bàn tay thon dài mảnh khảnh xoa gương mặt của nàng. Nàng quay mặt qua chỗ khác, trốn tránh.

Nhưng đối phương không chút nào để ý, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi mềm mại của nàng.

Nàng nhân cơ hội há mồm khẽ cắn, đối phương lại sớm rút tay về.

“Đừng đụng ta!” Âm thanh của Thư Kỳ run rẩy. Nàng nên làm bây giờ? Như thế nào lại gặp chuyện như vậy?

Đối phương hạ giọng nở nụ cười, chợt đột nhiên, một vật mềm mại ấm áp bá đạo dừng ở trên môi của nàng, hôn.

Nụ hôn của hắn giống như lửa nhiệt tình.

Trên người của hắn có một loại mùi vị quen thuộc. . . . . .

Nàng liều mạng vặn vẹo thân thể, muốn tránh né. Nhưng hành động này giống như càng khơi dậy hứng thú của đối phương, cả người hắn hoàn toàn ngăn chận thân mình nhỏ nhắn kiều diễm của nàng, làm nàng không thể động đậy. Nàng từ bỏ phản kháng phí công, mặc cho hắn tùy ý mút vào nhấm nháp hương thơm ngọt của nàng.

Thấy nàng không còn liều chết phản kháng, môi của đối phương cũng trở nên ôn nhu, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng.

Thân thể của nàng giống bị rút hết khí lực, mềm nhũn , giống như có thể bay lên.

Loại tư vị này giống như. . . . . . Cũng không tệ lắm. . . . . .

Cũng không tệ lắm? Thư Kỳ bị ý nghĩ của mình hù dọa, đối phương đúng là đang xâm phạm nàng, nàng cư nhiên cảm giác không sai? Cũng quá cái kia. . . . . . Không biết xấu hổ đi?

Nàng vừa thẹn vừa giận, hai gò má nóng bỏng.

Đối phương tựa hồ còn không thỏa mãn vươn lưỡi chậm rãi đụng chạm môi của nàng.

Còn muốn lưỡi hôn?

Nàng quật cường cắn chặt môi, không muốn cùng hắn dây dưa.

Đối phương nhận thấy nàng không hợp tác, cũng không giận, chỉ dùng lưỡi vẽ lên bề ngoài đôi môi xinh đẹp của nàng. Lý trí của nàng bị mất đi một chút, hắn đột nhiên mạnh khẽ cắn môi của nàng, nàng nhịn không được há mồm kêu sợ hãi, lưỡi của hắn linh hoạt thăm dò vào. . . . . .

Khi hắn rốt cục hoàn toàn hôn nàng thì trong thân thể của nàng giống như đốt một mồi lửa.

Bên ngoài mưa gió dần dần ngừng, phòng trong cảnh xuân kiều diễm, hai người hôn nhau kịch liệt dây dưa .Taycủa Thư Kỳ bất giác chậm rãi đặt lên vai hắn.

Không biết nụ hôn này rốt cuộc giằng co bao lâu, đối phương mới thỏa mãn buông nàng ra.

Thư Kỳ liều mạng mồm hô hấp, thiếu dưỡng khí đầu óc dần dần khôi phục lý trí.

“Ngươi đi làm cái gì?” Thư Kỳ lạnh


80s toys - Atari. I still have