Snack's 1967
Cự Gả Vương Gia Phu

Cự Gả Vương Gia Phu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322153

Bình chọn: 9.00/10/215 lượt.

ướng thư phòng vương phủ đi đến, Cát Phi

Hoa tâm tình ngay cả chính nàng cũng không rõ, rõ ràng biết lúc này hẳn là trốn tránh hắn, lại nhịn không được muốn đi xem hắn.

Nhìn thấy bán ỷ trên tháp ở thư phòng, sắc mặt nhân mất máu quá nhiều có chút tái nhợt ngiêng người, nàng nguyên bản buông tâm nhất thời lại

thu thanh.

Chiếc trà kỷ làm ra vẻ hắn vừa mới thay cái áo màu trắng bằng màu

huyết đỏ , đại phiến đỏ tươi làm cho người ta nhìn thấy ghê người.

Vừa thấy Cát phi Hoa đến, mọi người trong phòng thức thời mượn cớ cố

rời đi, rất nhanh trong thư phòng chỉ còn lại đôi vợ chồng vừa mới tân

hôn.

Hai người không mở miệng nói chuyện một hồi lâu.

Nàng nhíu mi nhìn hắn buông xuống cánh tay phải

Hắn có chút đăm chiêu đánh giá vẻ mặt biến hóa của nàng. Trận ám sát

này tới quá mức ngạc nhiên, mạc danh cũng quá kỳ diệu, thực rõ ý sát thủ không muốn mạng, chỉ làm hắn bị thương, tựa hồ chỉ làm cho hắn không

thể động phòng.

” xem ra đêm đẹp sợ là muốn không công lãng phí” nhìn nàng từ cửa vào không dãn ra quá mày, hắn cố ý trêu chọc.

Nàng không để ý hắn trêu tức, vẫn theo dõi cánh tay phải ” có bị thương nặng sao ? “

” ngươi có vẻ thực quan tâm ta “

Cát phi Hoa ánh mắt lóe, mạnh miệng trả lời : ” ta không nghĩ có người nữ nhân nào thích ở hôm thành thân thành quả phụ đi ? “

” ta nhớ rõ có người nói qua, tình nguyện canh gác cửa cũng không

muốn gả ta làm vợ ” hắn giống như không để ý nhắc nhở nàng từng nói qua

” ta cho rằng góa chồng trước khi cưới cùng thành thân hôm đó làm quả phụ là có khác nhau” lo lắng bị hắn nói đến tức giận

” thật vậy chăng ? ” hắn cho là lo lắng hắn thật. Trên mặt nét cười mở rộng, lúc trước nhân gặp chuyện mà tối tăm tâm tình, giờ khắc này đã trở thành hư không

” đương nhiên” nàng cùng hắn nhất định bát tự không hợp, từ một

chuyện nhỏ, mỗi khi cùng hắn nói chuyện, lòng của nàng hỏa liền nhịn

không được hướng lên trên, thật sự là làm người ta hảo ấm áp.

” sá, phải đi ?” xem nàng môi anh đào chúm chím,phất ống tay áo xoay người rời đi, hắn vội vàng mở miệng.

” ngươi bị thương, ta đến xem qua, nếu tánh mạng không nguy hiểm,

ta tự nhiên có thể trở về phòng nghĩ ngơi ” còn có tinh thần đùa giỡn

nàng, nghĩ đến thương thế không nghiêm trọng, không cần vì hắn quan tâm.

” thay lời khác nói, nếu sinh mệnh ta có nguy hiểm, ngươi là quả

quyết sẽ không rời đi ? ” bắt được lỗi trong lồi nói của nàng, lỗi ngôn

ngữ, hắn dồi dào hứng thú nhíu mày.

Cát phi Hoa lập tức lâm vào ngẹn lời, sóng nhiệt đập vào mặt mà đến,

làm cho nàng chỉ có thể xoay người đưa lưng về phía hắn, không nghĩ bị

hắn nhìn ra chính mình lúc này xấu hổ.

” trượng phu đã chết, làm thê tử thì sẽ linh tiền dâng hương,

ngươi làm gì nóng vội ” nàng dùng lời nói dời đi truy vấn của hắn.

Hắn cúi đầu cười trộm. Này tiểu nữ nhân mạnh miệng , rõ ràng chính

là lo lắng hắn, rõ ràng ngay lúc này, lại cố tình muốn chết vì chết mạnh miệng như vậy .

” ban đêm gió mát, xuất môn như thế nào không khoác áo choàng đâu ? ” xem nàng Cát phục sớm cởi, chỉ mang quần áo trong, nghĩ đến hẳn là

vừa muốn ngủ, nghe được tin tức không kịp mang áo khoác liền trực tiếp

đến đây.

” ha thu…”

” cảm lạnh đi “

” miệng quạ đen, ta vừa mới hảo hảo, vừa bị ngươi nói liền…ha thu ! ” nàng oán hận trừng mắt liếc hắn một cái.

Hắn không lương tâm cười ha ha. Cho dù trận ám sát này cùng nàng có

liên quan, nhìn đến bộ dáng hiện tại của nàng, hắn cảm thấy đáng giá.

” còn cười, ngươi còn cười “

” trên bình phong có áo khoác của ta, mau mặc vào đi, đừng thật sự nhiễm thượng phong rét lạnh “

” miệng quạ đen, ngươi còn nói ” ngoài miệng mong mỏi hắn, cước bộ

lại hướng bình phong đi đến, người nhanh nhẹn mau chân đem kia kiện nam

tử ngoại sam mặc vào.

Mắt thấy nàng xoay người sẽ rời đi, hắn trong lòng thoáng sinh một cỗ cảm giác mất mát, không nghĩ làm cho nàng cứ như vậy biến mất ở trước

mắt chính mình, lớn tiếng gọi nàng: ” lại đây giúp đỡ vi phu một phen

không quá phận đi “

” ngươi muốn làm cái gì ? “

” ta nghĩ, giường phòng ngủ khẳng định so với thư phòng nhuyễn tháp thoải mái hơn, không phải sao? “

” cái gì ? ” nàng nhất thời mặt mày biến sắc. Ý tứ của hắn muốn đêm nay bọn họ đồng giường cộng miên?

” ai nha nha, nương tử, ngươi loạn tưởng cái gì, vi phu thương

thành như vậy, cho dù muốn làm cái gì cũng là lòng có dư mà lực không

đủ.” hắn cố ý dừng một chút, ”yên tâm, ta chỉ là muốn trở về phòng

nghỉ tạm mà thôi “

Cát Phi Hoa sắc mặt thay đổi lại biến, cuối cùng bản hé ra phù dung mặt, đi trở về đến nâng hắn.

Nay, hắn là phu của nàng đã là sự thật, nàng chiếu cố hắn là chuyện

thiên kinh địa nghĩa, huống chi, nàng kỳ thật cũng không bài xích chiếu

cố hắn, kia làm gì giãy dụa đâu.

Cánh tay trái choàng quá sau gáy của nàng, dừng ở trên vai trái của

nàng, Hiệp Nhàn Khanh phút chốc cúi người ở bên tai nàng nói nhỏ, ” kỳ

thật ta thương là cánh tay, địa phương khác nhưng thật ra hoàn hảo vô

khuyết. “ ( ông nội nhà ngươi……..)

Cát Phi Hoa thân mình bỗng dưng cứng đờ, mặt đỏ lên, đã nghĩ đẩy ra hắn thoát nhân.

Bất đắc dĩ Hiệp Nhàn Kha