XtGem Forum catalog
Cực Phẩm Khí Phụ

Cực Phẩm Khí Phụ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327871

Bình chọn: 7.5.00/10/787 lượt.

a song chưởng hợp lại, chân thành nói: “

sư phụ, đồ đệ của người lập gia đình, cần phải phù hộ chúng ta bạch đầu

giai lão” cầu ông trời không bằng cầu sư phụ ta, đương nhiên phỉ phui

không thèm cầu lão thời không chết tiệt.

Hôn lễ của chúng ta thực sự đặc biệt, ta

tin tưởng cho dù là mấy ngàn năm trước cho đến mấy ngàn năm sau chỉ duy

nhất 1 hôn lễ như vậy.

Ta đột nhiên quật miệng: “ ta… gọi chàng

thế nào? Lão công? Tướng công? Phu quân?” ta thực không quen cách gọi

của cổ đại, thực rất muốn kêu hắn lão công, chỉ sợ hắn nghe không hiểu.

Hắn ôn nhu cười: “ tùy tiện, nàng thích liền được”

“không thể tùy tiện được, đây là chuyện cả đời, ta thích nhưng chàng không thích, nghe hoài sẽ chán a”

“chỉ cần nàng vui vẻ là có thể” hắn nói

xong đem ta lăng không ôm ấy, phóng đến trên giường, ta thực tự giác

thoát ra quần áo chui vào chăn, đêm tân hôn a, ta cũng có thể hi sinh

một chút.

“ như vậy tốt lắm, quy củ cổ đại ta thực không quen, sau này gọi chàng là Hàn, chàng gọi ta Vân nhi, như vậy đi”

Hàn khóe miệng gợi lên một độ cong hoàn mĩ: “quy củ cổ đại?” nếu nói ta đến từ ngàn năm sau, hắn đại khái có thể bị dóa ngất. Về phần thân phận của ta, về sau tìm một cơ hội tốt nói cho

hắn.

Ta nhanh thè lưỡi: “ ách, không phải, ta nói là chàng ngu ngốc”

Hàn cười yếu ớt, đem ta ôm trong lòng ngực: “nương tử, sinh cho ta đứa nhỏ được không?” xưng hô cổ đại quả nhiên ta nghe không quen.

“đương nhiên, ta đã gả cho chàng, đương

nhiên phải sinh” hiện tại phát hiện, thời không đại thần cùng sư phụ tựa hồ có ý lừa ta đế cổ đại cho làm con dâu nhà ĐỘc Cô. Bất quá ta hiện

tại đang lo lắng vấn đề khác, ta xưng hô với bọn hắn thế nào? Sư phụ,

lão chết tiệt hay là… tỏ nãi nãi, cụ cố nội…

Hắn ái muội cười: “tốt,hiện tại liền sinh,

nàng nghĩ sinh mấy đứa?” vung tay lên, trong phòng liền bao trùm trong

hắc ám. Ta tốt nhiều khí lực mới đốt được vài ngọn nến, đã sớm bị tắt

sạch, ngọn nến không phải người, cho chúng nó thấy có sao đâu?

“không cần nhiều, hai là đủ, một đứa trai, một đứa gái” nhiều quá ta thực thấy phiền.

“không được, ít nhất năm”

“chàng cho ta là trư à? Rất vất vả”

“ta cũng rất vất vả” rót cuộc ai vất vả, hẳn là ta là người vất nhất.

Đã sớm phát hiện hắn có tiềm năng làm luật sư, cứ cãi với hắn ta không đủ sức.

“một lần… ách, không được nhiều quá… ngày mai còn phải luận võ, chàng nếu thua, ta thực mất mặt”

“hảo”

……………..

Mở to mắt, toàn thân đau nhức vô lực, nói

một lần thôi, nhưng là mỗ nhân không ngừng ăn ta , hắn hết rồi lại lôi

ra ăn tiếp…ta quả thực giống như là món ăn ngon nhất thiên hạ , ăn không biết chán? Có lẽ hôm nay, ta lại không có khí lực đi luận võ, hôm qua

náo luạn một trận bị tất thảy mọi ngườinhìn tháy, hôm nay nháo thêm một

lần ta thực nghĩ muốn đi tự sát.

Hắn vẫn còn ngủ say, giống hài tử, trên mặt còn mang theo nụ cười thỏa mãn. Nguyên lai hắn cũng có thể cười ngọt

như vậy, như vậy nhìn thực đẹp. Ta hẳn là phải tìm cách làm cho hắn

thường xuyên cười. Hắn nếu thường xuyên cười, nữ hài tử bị hắn mê chết

hẳn là không chỉ có Mục Ngữ Tâm, ít nhất xếp lại cũng chật kính bách

hiểu đường. Quên đi, vẫn là cười cho mình ta xem là được, tình định

nhiều như vậy rất phiền. Có một lão công đẹp trai quả thực mệt, cần

thường xuyên cảnh giác?

Nhìn lại trên người vẫn là nhiều dấu hôn,

ta bực mình nói: “ dễ dàng bị ăn nhiều như vậy, chẳng nhẽ võ công của ta thực sự kém? Ngay cả lực phản kháng một chút cũng không có?”

“Nguyệt Quang tiên tử võ công không tồi,

nhưng nàng có nói, là nàng không muốn phản kháng” hắn đột nhiên mở mắt,

vẻ mặt đều là chế diễu ta.

“bởi vậy, cho nên mới có người không ngừng khi dễ ta, nếu là hôm nay luận võ thua, ta nhìn người khác thế nào đây?”

“thua liền thua, trực tiếp khiếu chiến cha

nàng là được” cao thủ như cha… thôi đi, ta chưa có tâm đi tìm chết. Ta

chỉ có thể hi vọng vẫn khí ta tiếp tục hảo, tìm được đối thủ trình còi.

Nhưng, trước mắt nhìn lại, trình độ còi nhất trong đám người có lẽ chính là ta.

Ta vô lực tiến vào ngực hắn, lại hỏi: “

vậy… tùy tiện, đúng rồi, lần trước chàng nói vì Độc cô Gia tranh địa vị

giang hồ, hiện tại vì sao không tranh?”

“ta vốn định lấy 2 thân phận xuất hiện, nhưng hiện tại nghĩ không thể làm vậy”

“vì cái gì?”

Hắn thản nhiên nói: “ Độc cô hàn cũng tốt, Mục Hàn cũng tốt, chung quy phải thoái ẩn giang hồ, làm sao phải tranh hư danh?”

Ta không ngờ hắn cũng có quan điểm vượt thời đại như vậy, quả thực xứng là trượng phu của Mộ Dung Ý Vân, ta âm thầm tán thưởng.

“cẩn thận lo lắng, Vân nhi, về sau con của

chúng ta, đừng cho bọn chúng vào giang hồ, đừng dạy chúng võ công, cho

chúng làm người thường đi”

“không cần, dạy bọn hắn võ công, nhưng không cho chúng giao thiệp giang hồ thì được” không có võ công bị khi dễ thì thế nào?

“đứa nhỏ là nàng sinh, đều nghe theo nàng”

vì cái gì ta nói hắn đều nghe, còn dung túng thêm nữa chỉ sợ ta đòi trời hắn liền mang trời đến.

“rời giường, chàng không nghĩ hôm nay lại đến trễ đi?”

“đừng gấp” hắn ngăn cản ta , dùng sức lôi kéo, dễ dàng đem ta đặt ở dưới thân.

Ta trừng m