XtGem Forum catalog
Cưng Chiều Tình Nhân Trẻ Con

Cưng Chiều Tình Nhân Trẻ Con

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322081

Bình chọn: 7.00/10/208 lượt.

h Luân chính là trưởng nữ đáng yêu của nghị sĩ Cho, trong nhà cũng là vượng tộc, gả đến Quan gia thật nhiều năm, đáng tiếc đến giờ vẫn

chưa có con, cũng không biết rốt cuộc là vấn đề ở Quan Chi Phương hay

vấn đề ở cô ấy. Tóm lại vài năm nay, mối quan hệ của hai vợ chồng này

càng ngày càng căng thẳng. Vợ chồng không hòa hợp, đã không phải là

chuyện gì đặc biệt.

Vu Linh Luân vừa từ từ ăn cháo, vừa lấy ánh mắt kỳ quái chăm chú nhìn

Niên Nhược Nhược đang cúi đầu uống sữa tươi một lúc lâu, đột nhiên thấp

giọng nói: “Nhược Nhược, đêm qua, em kêu thật lớn, biết là lúc đó vợ

chồng tình thú, nhưng cũng phải kiềm chế một chút, lúc đấy cũng muộn

rồi…”

Nghe vậy, Niên Nhược Nhược thiếu chút nữa phun ra ngụm sữa trong miệng.

Gì vậy? Tối hôm qua, cô kêu giống như thấy quỷ, không phải vì Quan Chi

Nghiên đột nhiên dọa cô sao, cái gì mà vợ chồng tình thú! Hơn nữa, không phải trong phòng cách âm rất tốt sao? Lầu ba cũng nghe được?

“Không biết xấu hổ!” Quan Chi Quất cũng một thân đồng phục trung học,

thừa dịp trên bàn không có người lớn, vẻ mặt khinh miệt chen vào nói:

“Niên Nhược Nhược, nhất định là cô câu dẫn Nhị ca tôi, bằng không như cô mà cũng muốn làm chị dâu tôi? Cô đương nhiên là không xứng!”

Hôm qua, Quan Chi Quất là người cuối cùng biết được tin tức, Niên Nhược

Nhược đột nhiên thành Nhị tẩu tương lai của mình, cô giận thiếu chút nữa sùi bọt mép. Đợi tỉnh táo lại thì thay đổi ý nghĩ, như vậy, Niên Nhược

Nhược sẽ không cơ hội đi câu dẫn Vũ Phong. Thôi quên đi, có thể bảo vệ

được sự trong sạch của anh Vũ Phong, đành phải hy sinh Nhị ca một chút.

“Tôi cho cô biết, cô đừng mơ tưởng được nghe tôi gọi là chị dâu!” Quan

Chi Quất lời nói lạnh nhạt mà châm chọc: “Tương lai Nhị ca tôi nhất định sẽ lại chọn một phụ nữ tốt hơn làm vợ, đến lúc đó cô sẽ thành hạ đường

phụ, thật đáng thương nha, ha ha……”

“Hạ đường phụ” Ba chữ này vô hình chung đã kích thích Vu Linh Luân. Sắc

mặt cô biến đổi liên tục, lại không muốn đắc tội với em chồng, nên bỏ

lại đồ ăn sáng đã ăn được một nửa, buồn phiền mà đứng dậy đi lên lầu.

Niên Nhược Nhược vẫn cúi đầu tiếp tục uống ly sữa của mình. Quan Chi

Quất nói cái gì, cô một chữ cũng không có ý định phản bác. Cô nghĩ rằng

nếu tương lai thật sự giống như Quan Chi Quất nói, cô thật sự rất muốn a di đà Phật, cảm tạ trời đất!

Quan Chi Quất thường tùy hứng làm bậy, mặc kệ có xúc phạm tới người khác hay không. Cô vẫn còn đang cười, giây kế tiếp, tiếng cười càn rỡ kia

đột nhiên ngưng lại, giống như bị đồ ăn mắc lại trong cổ họng. Không khí xung quanh không khỏi giảm xuống vài độ, ẩn ẩn sự hoảng sợ, hoang mang.

“Chi Quất, chuyện của anh không cần em phải quan tâm.” Phía sau Niên

Nhược Nhược đột nhiên truyền đến một thanh âm quen thuộc. Thanh âm ấy

nghe không cảm thấy được tình cảm cho lắm, nhấp nhô lên xuống, cô quay

lại mới biết rằng Quan Chi Nghiên đã đến.

Thật kì quái, sao hắn lại xuất hiện ở đây trong khi không bao giờ ăn

sáng ở nhà. Hai tay Niên Nhược Nhược cầm ly sữa, kinh ngạc quay đầu,

nhìn thấy người đàn ông mặc trang phục thể thao màu đen, trên cổ còn

quàng khăn lông màu trắng, hiển nhiên là mới chạy bộ về.

“Ăn nhanh chút, ăn xong tôi đưa cô đến trường.” Hắn bỏ lại một câu rồi đi lên phòng.

Gương mặt Quan Chi Quất ngượng ngùng, tức giận, cứng ngắc ngồi tại chỗ.

Ánh mắt mạnh mẽ liếc mắt nhìn Niên Nhược Nhược, nhất định đem món nợ này tính cho Niên Nhược Nhược.

Nói đến cũng kỳ quái, Nhị ca thoạt nhìn chính là người rất dễ bị ức

hiếp, nhưng Quan Chi Quất từ nhỏ đến lớn, chỉ sợ duy nhất người lớn hơn

mình tám tuổi là Nhị ca này.

Kỳ thực Nhị ca là do bố cô ngoại tình ở bên ngoài sinh ra, hai tuổi được đưa về Quan gia. Lão nhân thường nói từ nhỏ đến lớn, so với Đại ca Quan Chi Phương hay tư lợi, Tam ca Quan Chi Khẩu hay kích động làm bậy, Nhị

ca là người hiền lành. Thật là người tốt.

Khi hắn còn bé, luôn làm cho người lớn yên tâm, việc học cũng rất xuất

sắc, rất nổi tiếng trong những người cùng tuổi ở Quan gia.

Nhưng vào một mùa đông nhiều năm trước, cô nửa đêm khát nước, lấy ly tới phòng khách rót nước uống. Khi đi ngang qua thư phòng, cửa chưa hoàn

toàn đóng lại, trong lúc vô tình cô nghe được cha mẹ ở bên trong đang

tranh luận, nói về một người phụ nữ bị bệnh nặng. Cô nghe cái hiểu cái

không, rất lâu sau mới hiểu được, hóa Nhị ca không phải do mẹ cô sinh

ra, khó trách cô tổng cảm thấy mẹ rất lạnh nhạt với Nhị ca, lạnh nhạt

đến mức làm Nhị ca cô không hề tồn tại.

Không biết có phải là do cô hay suy nghĩ hay không, năm Nhị ca mười sáu

tuổi đột nhiên chuyển trường đi nước ngoài học. Sáu năm sau trở về, cô

cảm thấy hắn đã thay đổi, nhưng thay đổi chỗ nào? Cô lại không nói ra

được.

Hắn không làm nũng trước mặt người lớn như trước, ra vẻ thông minh, chỉ

yên lặng làm việc của mình, không gây bất cứ phiền phức gì cho người

khác. Nhưng đồng thời hắn cũng càng ngày càng trầm tĩnh, không biết là

cố ý thu lại sự sắc sảo, tài năng, hay là thật sự lực bất tòng tâm. Cũng không còn tham dự thi đấu và tranh đoạt tình cảm giữa các anh em cùng

tuổi, cuối cùng kh