
“hành hạ” chứ, ở
nhà bị bà mẹ chồng ngược đãi còn chưa đủ, đi ra ngoài còn có thể “may mắn” bị
mấy tên côn đồ chặn đường, thật là quá có tài XXOO đi mà!!!
Giờ phút này cô bé đang
bị bốn tên con trai bất lương dồn ép vào góc tường, thoạt nhìn còn chưa động
thủ, đoán chừng mới chỉ là mở màn của vụ “giựt tiền cướp sắc” này mà thôi, đáng
mừng nha đáng mừng!
Đàn chị võ hiệp thời đại
học từng nói, gặp chuyện bất bình thì phải rút dao tương trợ, những kẻ xấu xí
cục cằn có thể không cần nhìn đến, nhưng những nữ sinh khả ái cùng nam sinh
tuấn mĩ thì nhất định phải liều chết mà cứu về.
Hôm nay, trước không nói
đến tiểu phụ nhân này là nữ sinh được liệt vào hàng mĩ nữ, cô bé còn có quan hệ
với Hà Dịch, lại còn là hàng xóm cách vách nhà tôi, cho nên về tình về lý, tôi
nên giúp là đúng rồi.
Tiểu phụ nhân nhìn thấy
ánh mắt của tôi thì hết sức kích động, so sánh với việc thấy được tổ chức cứu
trợ, người nhà, cảnh sát công an còn nhiệt tình và nóng bỏng hơn gấp bội.
Cho nên, tôi bình tĩnh đi
tới, đúng lúc này có một cơn gió nhẹ lướt qua khiến cho lá khô dưới chân tôi
cuồn cuộn bay lên, uốn lượn xung quanh, bay múa mà rơi, hết sức ăn nhập với
khung cảnh, khiến cho tôi xuất hiện càng thêm uy phong cùng tiêu sái, tôi lúc
này như một nữ anh hùng che ở trước người cô gái nhỏ, cô bé này cũng mười phần
phối hợp núp ở sau lưng tôi liền.
Mặc dù tư thế ra sân của
tôi hết sức duy mỹ, tôi cũng vô cùng hài lòng, nhưng mà các cậu trai bất lương
này vẫn khó chịu ra mặt, một kẻ trong đám dùng khẩu khí không vui lên tiếng:
“Bà cô đây là có ý gì?!”
Khóe miệng tôi cong lên,
trào phúng nói: "Nhìn không ra sao?"
Tiếng nói vừa thốt ra,
mọi người rất ăn ý lâm vào trầm mặc, còn hơn nữa là đưa mắt đánh giá đối
phương.
Bọn họ có tất cả bốn
người, thoạt nhìn cũng mới mười tám tuổi nhưng toàn thân đã tản mát ra một loại
hơi thở cuồn cuộn của ông lão bánh quẩy. Trong đám người này có một kẻ vóc dáng
cao to, toàn thân là thịt, một tay ôm bao đồ ăn vặt không ngừng nhóp nhép; một
người gầy như hài cốt, mặc áo phông không tay lộ ra những hình xăm uốn éo hoa
văn, tay trái cầm một chai Li Tuyền, tay phải cầm một chai Vạn Lực, hết sức
khôi hài; một người nhỏ thó thấp tẹt nhưng cũng to béo không kém; chỉ có một kẻ
duy nhất là bình thường, tóc dài quá vai, mềm mại, có hương vị nữ nhân, chắc
chắn là tiểu thụ. Tổ hợp bốn người này quả thật là hoàn phì yến sấu* mọi thứ đều có đủ mà.
(*Hoàn phì
yến sấu: Hoàn “béo” Yến “gầy”, câu thành ngữ của Trung Quốc, trong đó “hoàn
phì” chỉ Dương Ngọc Hoàn- Dương Quý Phi sống ở thời Đường tuy hơi béo nhưng vẫn
rất xinh đẹp, “yến sấu” chỉ Triệu Phi Yến, hoàng hậu Hán Thành Đế, sống ở thời
Hán, người gầy nhưng cũng rất đẹp. Câu thành ngữ này ý chỉ mỗi người có nét đẹp
riêng, thế mạnh khác nhau. Người xưa dùng câu này để chỉ sự đối lập về hình thể
giữa mĩ nhân đời Hán và đời Đường.
Về cái đoạn
tả người kia, bợn thật sự thắc mắc không biết môn văn tả người của Anh tỷ hồi
đi học được mấy điểm, ngôn từ phong phú, giọng điệu trào phúng, đặc tả sắc nét,
quả thực là miễn lời bình='>'>. Nhất là cái tên xăm người, hai tay cầm hai chai
bia, ặc, thật muốn độn thổ. Người ta cầm côn cầm giáo, đằng này mình cầm bia,
lại còn hai tay hai chai. Phong phạm nửa điểm ra dáng dân côn đồ cũng không có,
giống đám người năm 45 thì hơn=”=. Bạn kia còn kinh hơn, chị Anh liên tưởng
ngay đến tiểu thụ mới sợ, amen >”<)
So với đám người này, tôi
hình như giống với loại con gái chân yếu tay mềm, trói gà không chặt hơn, chỉ
mặc một bộ quần áo đơn giản lúc ở nhà, đi giày da bình thường, hào phóng lại
thoải mái.
Nhìn bộ dáng của tôi, bọn
họ cười lên ha hả, tựa hồ như đang cười vì tôi xen vào việc của người khác,
không biết tự lượng sức mình, tự chui đầu vào lưới.
Tên tóc dài mở miệng: “Bà
cô, chúng tôi cũng chỉ muốn trêu chọc chị gái nhỏ phía sau một chút thôi, cần
gì cô phải chạy đến cùng 'tranh thủ tình cảm' chứ?" Dứt lời, cả đám cùng
cười phá lên với nhau.
Há! Tại sao cô gái này là
chị gái mà tôi lại bị gọi là bà cô?!
Tôi không thèm chấp, mỉm
cười như bình thường, chậm rãi nói: “Thật ra thì các cậu đi trêu chọc người
khác chị đây cũng không có ý kiến làm gì, thậm chí trêu chọc ai cũng được,
nhưng hết lần này tới lần khác để cho chị đây gặp phải, chị đây đành không thể
khoanh tay đứng nhìn, bởi vì…cô em này là do tôi bảo vệ.”
Nghe lời tôi, bọn họ dừng
lại tiếng cười, đánh giá tôi một lượt từ trên xuống dưới lần nữa. Cậu tóc dài
tàn bạo nói: “Làm sao, muốn đánh nhau phải không?”
Tôi nhún nhún vai, vẻ mặt
bất cần đời, ý tứ chính là “Chỉ cần ngươi dám đánh, chị đây liền dám phụng bồi”
Có lẽ là do quá lâu rồi
hoặc chưa từng đụng phải cô gái nào giống tôi cao ngạo, khiêu khích như thế,
đám người này liền phát hỏa, giận, nổi giận, không nói hai lời liền cử tên hài cốt
ra ứng chiến.
Ánh mắt của tôi lộ ra một
tia hưng phấn, đánh nhau rồi, tôi rốt cục lại có thể đánh nhau rồi! Kể từ sau
khi hai bà chị kế kia không dám trêu chọc tôi nữa, tôi vẫn không có cơ hội thể
hiện