Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323722

Bình chọn: 7.5.00/10/372 lượt.

nh là cam chịu ư, Thiệu Tuấn chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên lạnh nửa đoạn, anh nghĩ qua buông tay, ở trạm xe lửa, thời điểm cô lần đầu tiên đưa anh đi căn cứ, anh nói "Nếu như em hối hận, anh sẽ không trách em." Khi đó, cô khóc thút thít mắng anh hỗn đản khốn kiếp. Mà bây giờ, cô lại trầm mặc giống như không bao giờ muốn nói thêm một câu nào nữa, anh rất hi vọng cô có thể giống như trước đây khóc kêu cùng anh náo, mắng anh chết không có lương tâm.

Nhưng là, cô quá yên tĩnh rồi, yên tĩnh để cho anh không biết theo ai. Vì vậy, anh luống cuống, sợ, hối hận, ban đầu anh thì không nên nói gì "Anh sẽ không trách em." Chuyện hoang đường, anh hận không được vã ba cái vào miệng mình. Anh không dám tưởng tượng không có cô tương lai sẽ như thế nào, một cái nhăn mày một nụ cười của cô, cô tự luyến liều lĩnh, tất cả tất cả của cô đã sớm khắc thật sâu vào trong đầu óc anh, tựa như độc dược, anh đã hết thuốc chữa rồi.

Một khéo léo dùng sức, anh lật người bao trùm cô, rồi sau đó từng trận hôn không ngừng kéo đến, hôn cô, từ trán đến khóe mắt, lướt qua sống mũi, cuối cùng tinh chuẩn chiếm lấy bờ môi mềm mại cô, anh giống như đưa thân vào trong chiến tranh, một đường vung đao đi về phía trước, nếu không phải ngươi chết thì ta sẽ hi sinh.

Anh cố gắng dùng lửa nóng triền miên ôm hôn để che giấu sợ hãi cùng thấp thỏm của mình, cằm một đường đến xương quai xanh, trên người cô mặc áo ngủ bằng bông, cổ tròn, rộng thùng thình, lôi kéo là có thể kéo tới bộ ngực, cao vút hai luồng bị áo lót buộc khít khao, hình cung vòng quanh hoàn mỹ, Thiệu Tuấn vùi mặt ở trên ngực mềm mại của cô liếm hôn, thậm chí là khẽ cắn.

Tăng Tĩnh Ngữ không ngờ anh sẽ đột nhiên như vậy, nhưng mà loại này chuyện cũng không phải là lần đầu tiên, cho tới bây giờ cô đều không bài xích, thậm chí, cô cũng là khát vọng anh, đặc biệt là sau hai năm chia ra, lúc bị Mục Tử Dương cùng Trầm Ngôn kích thích, loại khát vọng này liền càng thêm lộ ra vẻ vội vàng. Sau một cái chớp mắt kinh ngạc, cô rất nhanh đã đi theo tiết tấu của anh, bối rối đưa tay ôm đầu anh đang chôn ở trước ngực mình, tóc ngắn đâm tay, lại càng thêm rõ ràng giác quan tê dại lúc này, tiếng rên rỉ không kiềm hãm được bật lên rên rỉ ra miệng, Thiệu Tuấn lại nghe giống như thiên âm, càng tăng thêm nhiệt tình.

Tăng Tĩnh Ngữ không ngờ anh sẽ đột nhiên như vậy, nhưng mà loại này chuyện cũng không phải là lần đầu tiên, cho tới bây giờ cô đều không bài xích, thậm chí, cô cũng là khát vọng anh, đặc biệt là sau hai năm chia ra, lúc bị Mục Tử Dương cùng Trầm Ngôn kích thích, loại khát vọng này liền càng thêm lộ ra vẻ vội vàng. Sau một cái chớp mắt kinh ngạc, cô rất nhanh đã đi theo tiết tấu của anh, bối rối đưa tay ôm đầu anh đang chôn ở trước ngực mình, tóc ngắn đâm tay, lại càng thêm rõ ràng giác quan tê dại lúc này, tiếng rên rỉ không kiềm hãm được bật lên rên rỉ ra miệng, Thiệu Tuấn lại nghe giống như thiên âm, càng tăng thêm nhiệt tình.

Bàn tay anh thật dầy không từ lúc nào đã một đường sờ soạng đi lên bên trong quần áo của Tăng Tĩnh Ngữ, lòng bàn tay trắng nõn để cho anh yêu thích không buông tay, cuối cùng tay anh để trên đỉnh cao phấn hồng của cô, xoa nắn vân vê một phen.

Tăng Tĩnh Ngữ sớm bị anh trêu chọc làm cho không rõ phương hướng, trong miệng không ngừng kêu tên của anh, một tiếng kia thanh trầm thấp mập mờ, đúng là cho anh một khẳng định tốt nhất.

Chẳng biết lúc nào anh đã đem bàn tay đến phía sau lưng của cô, cố gắng cởi ra áo ngực làm người ta ghét này, mạnh mẽ xé bỏ nó nhưng không được, anh trực tiếp kéo lên trên, Tăng Tĩnh Ngữ bị động tác quá mức hung mãnh của anh hù dọa, khẩn trương đè nén tay anh lại, quát lớn: "Thiệu Tuấn, anh làm gì thế?"

"Anh nghĩ anh muốn em." Lúc này Thiệu Tuấn bị tình dục làm mù quáng, tay phải anh chống lên, trên cao nhìn xuống cô, trong mắt lửa mạnh tình dục nóng bỏng chớp động, anh nói: "Em không được từ bỏ, anh không cho phép em từ bỏ, em là của anh, em chỉ có thể là của anh."

"Ha ha, đứa ngốc." Tăng Tĩnh Ngữ cười ra tiếng, thật ra thì cho tới bây giờ cô cũng không có ý nghĩ là mình sẽ từ bỏ, chỉ là có chút thương cảm thôi, nhưng không ngờ chọc cho anh nổi cơn điên. Ở trong ấn tượng của cô Thiệu Tuấn vẫn là cực phẩm khó chịu, chưa bao giờ mất khống chế, cũng sẽ không nói lời tâm tình buồn nôn, nhưng mà hôm nay, anh hiển nhiên mất khống chế, anh đang sợ, anh đang sợ hãi. Mà tất cả sợ hãi đều là bởi vì cô, nghĩ tới đây, cô liền không nhịn được, cảm thấy vui vẻ, giơ tay lên kéo cổ anh, đưa lên một nụ hôn lửa nóng đúng tiêu chuẩn thật lâu.

Lửa dục vẫn còn đang thiêu đốt, hôn cũng không thỏa mãn được nhu cầu, mặc dù không cởi áo lót ra, nhưng cũng không thể ngăn trở hai tay của anh, từ bụng nhỏ đến ngực, từ hông đến sau lưng, một tấc một tấc chậm rãi lan tràn ra, Tăng Tĩnh Ngữ bị anh động vào toàn thân cảm thấy tê dại, trong miệng rầm rì nửa ngày, nhưng không có nói ra được câu nào hoàn chỉnh cả, trên mặt ửng hồng lại càng thêm mềm mại làm cho người ta hận không thể cắn một cái.

Thiệu Tuấn khẽ cắn vành tai của cô, nỉ non mà nói: "Tĩnh Ngữ, em đem áo lót cởi


pacman, rainbows, and roller s