
h nắm cánh tay Tăng Tĩnh Ngữ, rất tùy ý nói: " Em nghĩ cái gì vậy chứ? Anh chỉ cảm thấy em mặc rất đẹp mà thôi."
Vừa nghe Thiệu Tuấn nói xong, người nào đó có tính tự luyến lập tức kiêu ngạo, mặt hả hê nói "Dáng người của em tốt như vậy, mặc cái gì cũng đẹp."
Thiệu Tuấn kéo bả vai Tăng Tĩnh Ngữ, tăng lực phối hợp nói: "Nếu mặc đẹp, vậy thì mua nhiều một chút." Anh rất lâu mới có thể về được một lần, cho nên phải quý trọng từng giây từng phút ở cùng cô, thậm chí hận không thể đem tất cả những thứ anh thiếu cô hai năm qua bù đắp cho cô.
Kế tiếp, hai người lại mua rất nhiều quần áo, quần áo Tăng Tĩnh Ngữ thiên về phía có cá tính, thí dụ như trước ngực áo T shirt in bàn chân lớn hoặc là đầu lâu, hoặc quần jean thì nơi này thiếu một góc, nơi đó có cái lỗ. Mà Thiệu Tuấn thì rất yêu thích quần áo nữ truyền thống.
Mỗi lần Tăng Tĩnh Ngữ thay quần áo cá tính cô thích, rồi hỏi Thiệu Tuấn nhìn có được hay không, mặt Thiệu Tuấn khó chịu lắc đầu, không có chút nào đẹp mắt, mỗi lần thay cái loại quần áo thục nữ thì mặt Thiệu Tuấn liền tươi cười nói rất đẹp.
Cho nên, kết quả sau cùng chính là không nhịn được tất cả các loại quần áo con gái. Dĩ nhiên, Thiệu Tuấn cũng mua vài món, anh vốn không muốn mua những thữ đó, quanh năm suốt tháng cũng sống ở doanh trại, căn bản không có cơ hội mặc, nhưng Tăng Tĩnh Ngữ kiên trì, nên cũng phải mua.
Áo tình nhân.
Dạo phố xong sau hai người ngồi xe trở về nhà Tăng Tĩnh Ngữ, trên đường về Thiệu Tuấn đột nhiên nhận được điện thoại đội trưởng Lâm Phong gọi tới, đồng chí đội trưởng lời ít mà ý nhiều cho nói cho anh hai tin tức, một là diễn tập tại tập đoàn quân khu C, bộ đội đặc chủng mãnh hổ bị liệt vào diễn tập danh sách.
Kêu anh ngày mai phải trở về căn cứ; hai là việc một mình Tăng Tĩnh Ngữ thi tuyển vào căn cứ là không thể nào, ba tháng sau có cuộc thi tuyển chọn nữ bộ đội đặc chủng, nếu như Tăng Tĩnh Ngữ có thể thông qua, liền phá lệ cho cô trúng tuyển vào căn cứ.
Đối với cái kết quả này, Thiệu Tuấn không biết là nên vui hay nên buồn. Vui chính là ít nhất còn có cơ hội nữa, lo chính là, cuộc thi tuyển chọn bộ đội đặc chủng, Tăng Tĩnh Ngữ chỉ học y, thể năng (năng lực + sức khỏe) khẳng định theo không kịp, hơn nữa chính mình cũng từng thi qua, cái khuôn phép kia quá khắc nghiệt, thật không phải là một loại khổ bình thường.
Vậy mà, anh ưu sầu nhưng Tăng Tĩnh Ngữ hoàn toàn không để đến, bàn tay vung lên, "Không phải chỉ là cuộc thi tuyển chọn nữ bộ đội đặc chủng thôi sao? Có cái gì đáng sợ, chỉ cần là người có thể thông qua, em liền nhất định có thể thông qua."
Thiệu Tuấn nghĩ, nếu nói nghé con không sợ cọp, đại khái Tăng Tĩnh Ngữ chính là người như thế, bởi vì chưa từng trải qua, cho nên một chút sợ hãi ở bên trong lòng của cũng không có, có lẽ đây cũng là chuyện tốt.
Lúc hai người trở lại nhà họ Tăng thì trời đã tối rồi, đi dạo một ngày Tăng Tĩnh Ngữ mệt không sao tả được, về nhà liền nằm ngay đơ trên ghế sa lon. Ngược lại Thiệu Tuấn một chút mệt cũng không có, cưng chìu sờ sờ tóc Tăng Tĩnh Ngữ nói: "Nếu mệt thì nên về giường ngủ, làm xong cơm tối sẽ gọi em."
Tăng Tĩnh Ngữ vọt ngồi dậy, ôm Thiệu Tuấn muốn cọ xát lấy lòng nói: "Thân ái, anh thật tốt, em yêu anh chết mất."
Thiệu Tuấn vỗ vỗ bả vai của cô, "Được rồi, em đi ngủ đi."
Tăng Tĩnh Ngữ xách quần áo mới mua lên lầu, Thiệu Tuấn vào phòng bếp nấu cơm, anh cho là Tăng Tĩnh Ngữ phải ngủ ít nhất nửa giờ mới có thể xuống, nhưng không tới mười phút sau, cô gái kia mặc đồ ở nhà vào phòng bếp.
Lúc này Thiệu Tuấn đã đem cơm nấu, đang đứng rửa rau, Tăng Tĩnh Ngữ kì kèo mè nheo chạy tới, đứng ở một bên chuyên tâm nhìn mấy giây nói: "Thân ái, anh đi làm cái khác, cái này để em."
Thiệu Tuấn cười một cái nói: "Được."
Giờ khắc này, bọn họ giống như vợ chồng. Phòng rộng rãi, cô vợ xinh đẹp an tĩnh đứng rửa rau, bên ngoài, người chồng đột nhiên ngẩng đầu, mỉm cười nhìn người vợ rồi trao đổi ánh mắt tình tứ với nhau, sau đó cúi đầu tiếp tục công việc trên tay.
Tình nồng ý mật. Không nên quá nhiều lời, đơn giản một giây nhìn thẳng vào mắt cũng toát ra tình yêu say đắm đối với bên kia, trong lòng anh có em, trong lòng em có anh.
Hai người cùng nhau chuẩn bị công việc kỹ càng, sau đó Thiệu Tuấn bật lửa nấu thức ăn, Tăng Tĩnh Ngữ đứng ở một bên lẳng lặng quan sát, càng xem càng cảm thấy thỏa mãn, thậm chí tâm tình thật tốt trêu ghẹo Thiệu Tuấn nói: "Thân ái, anh quả thực là cực phẩm trong truyền thuyết, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, em thật sự đã kiếm được lợi lớn rồi."
Thiệu Tuấn phẫn hận trừng tiểu gia hỏa được voi đòi tiên một cái, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, đó là hình dung con gái, gương mặt Thiệu Tuấn tức giận nhìn Tăng Tĩnh Ngữ, trầm giọng nói: "Em rỗi rãnh nhàm chán thì đi xem ti vi, nếu không thì anh đi xem ti vi em tới làm thức ăn?"
Thiệu Tuấn phẫn hận trừng tiểu gia hỏa được voi đòi tiên một cái, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, đó là hình dung con gái, gương mặt Thiệu Tuấn tức giận nhìn Tăng Tĩnh Ngữ, trầm giọng nói: "Em rỗi rãnh nhàm chán thì đi xem ti vi, nếu không thì anh đi xem