Old school Swatch Watches
Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323010

Bình chọn: 10.00/10/301 lượt.

h ra rồi, cô kéo dài lâu như vậy là bởi vì trên người hai người này đều có súng, nếu như cô tùy tiện hành động, nhiều nhất chỉ có thể giải quyết cái tên trước mặt mà thôi, cùng lúc đó tên bên cạnh sẽ có thời gian rút súng bắn chết cô, đây là điều cô học được lúc tham gia huấn luyện, giờ khắc này cô vô cùng cảm tạ mình đã từng đã tham gia cuộc thi tuyến chọn nữ bộ đội đặc chủng.

Chỉ thấy người nọ vừa đến gần, cô lập tức nhấc chân đá về phía hắn, mà tay cũng đưa qua bên hông Lý Phát, ngón tay linh hoạt chuyển một cái, liền đem khẩu súng bên hông Lý Phát kéo ra ngoài, trong miệng kêu to:nếu không tôi sẽ nổ súng." Âm thanh đã không còn nũng nịu kiều mị như vừa rồi, có chăng là giọng nói cứng rắn cương nghị giống nam nhân.

Hai người kia thấy thủ pháp Tăng Tĩnh Ngữ lưu loát như thế, cũng biết cô không phải người bình thường, lập tức nghĩ đến Lý Hà sớm bị theo dõi. Vội vàng giơ tay lên nói đầu hàng nói: "Chúng tôi bất động." Nhưng trong lòng lại nghĩ tới muốn động thủ, cố gắng dời đi lực chú ý của Tăng Tĩnh Ngữ, mặt không biến sắc đến gần Tăng Tĩnh Ngữ.

p.s nếu trong đêm nay có 10 bạn thanks hay cmt truyện thì tui sẽ đăng tiếp phần còn lại ngay trong đêm lun nha, ko thì ngày mai hay mốt gì đó (câu like trá hình, hố hố). Nói chứ tại cũng gần hết truyện rồi mà ít bạn đọc vào 'chia sẻ' ý kiến quớ, thấy cũng bùn bùn, mất động lực. Đang dự định hết mấy truyện đang edit rồi thì có nên làm nữa ko???

Hai người kia thấy thủ pháp Tăng Tĩnh Ngữ lưu loát như thế, cũng biết cô không phải người bình thường, lập tức nghĩ đến Lý Hà sớm bị theo dõi. Vội vàng giơ tay lên nói đầu hàng nói: "Chúng tôi bất động." Nhưng trong lòng lại nghĩ tới muốn động thủ, cố gắng dời đi lực chú ý của Tăng Tĩnh Ngữ, mặt không biến sắc đến gần Tăng Tĩnh Ngữ.

Tăng Tĩnh Ngữ không lơ là giống bọn họ, trực tiếp nổ súng bắn trúng chân Lý Phát, sau đó lại lập tức chỉa súng về phía tên đồng bọn kia nói: "Cậu đem súng ném qua đây, nếu không tôi sẽ bắn chết cậu."

Lý Phát bị bắn ngã xuống đất, cả khuôn mặt đều lộ ra vẻ đau đớn, tên đồng bọn kia thấy thế không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhanh chóng đem súng ném qua bên kia, người nọ vốn định thừa dịp ném súng đánh bất ngờ, nhưng không ngờ Tăng Tĩnh Ngữ độc ác bay thẳng đánh tay phải của hắn làm cho bị thương, người nọ nhất thời liền đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích.

Tăng Tĩnh Ngữ muốn mặc quần áo, dù sao một hồi cảnh sát tới bộ dạng của mình như vậy cũng không tốt, nhưng bây giờ lại không thể phân tâm, trong lòng hết sức rối rắm, liền hung hăng đá Lý Phát trên đất nói: "Ngươi, cầm điện thoại ra ngoài, ấn số 138. . . . . . . . . . . . ., sau đó khai báo mọi chuyện."

Ngay từ lúc máy báo động vang Thiệu Tuấn cũng biết Tăng Tĩnh Ngữ đã xảy ra chuyện, hơn nữa đã thông qua máy định vị trên cổ Tăng Tĩnh Ngữ tìm phương hướng, lúc này cũng đang trên đường tới, vừa nghe thấy điện thoại vang lên, xem chừng có thể là nghi phạm gọi đến, lập tức ý bảo nhân viên cảnh vụ bắt tần số của điện thoại, sau đó mới mở máy lên nghe.

"A lô, Thiệu Tuấn." Nghe được giọng nói trong trẻo Tăng Tĩnh Ngữ bên kia truyền đến, trong lòng Thiệu Tuấn thở phào một hơi.

"Em có sao không, anh sắp tới nơi rồi."

"Em không sao, chỉ là. . . . . . . . . . ." Tăng Tĩnh Ngữ biết điện thoại nhất định có người nghe lén , cho nên có chút ngượng ngùng nói mình không có mặc y phục, chỉ nói: "Chỉ là em đang ở trong nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô phía tây, chính là vị trí mà các anh bắt được, chỉ là đến lúc đó anh một mình vào đây trước."

Thiệu Tuấn vừa nghe, trong lòng chợt căng lên: "Emlàm sao vậy." Đồng thời, người ngồi ở bên cạnh Thiệu Tuấn âm thầm trao đổi ánh mắt một chút, Thiệu Tuấn là bạn trai Tăng Tĩnh Ngữ, chỉ có thể một mình anh đi vào nhất định là đã xảy ra chuyện.

Tăng Tĩnh Ngữ không nói nhiều, chỉ nói em không sao, các anh mau lại đây.

Thiệu Tuấn nói, vậy em chớ cúp máy, cho đến khi anh đến mới thôi, Tăng Tĩnh Ngữ nói xong.

Sau đó liền lâm vào trạng thái chờ đợi, bởi vì tính cảnh giác của Tăng Tĩnh Ngữ khá cao, trong lúc đó hai người kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Mười mấy phút sau, điện thoại di động đột nhiên phát ra tin tức nhắc nhở, Tăng Tĩnh Ngữ lập tức nghĩ tới chắc là Trương Minh bên kia nhắn tin tới rồi. Vì vậy đối với Thiệu Tuấn nói: "Điện thoại di động của bọn hắn có tin nhắn, em xem trước vậy, đoán chừng là có tin tức trọng đại, các anh còn bao lâu nữa mới đến."

Lúc đó Thiệu Tuấn đã thấy cửa chính của nhà kho bỏ hoang, nghĩ thầm mình đã đến cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, liền đồng ý cô cúp điện thoại.

"Ngươi, đem tin nhắn mở ra." Tăng Tĩnh Ngữ vừa đá Lý Phát trên đất một cước, vừa ra lệnh.

Lý Phát đầu tiên là cúp điện thoại, điện thoại di động biến thành trống không, phía trên biểu hiện tra xét, xác định chắc chắn, Trương Minh vẫn luôn dùng hình thức nhắn tin để giữ liên lạc, xem xong lập tức xóa đi, tuyệt đối không lưu lại dấu vết, trong lòng Lý Phát nắm chắc, không dễ dàng mở ra, chỉ ngẩng đầu nhìn Tăng Tĩnh Ngữ, lại nghiêng đầu nhìn sang đồng bọn đang quỳ bên cạnh, sử dụng ánh mắt ý bảo hắn mở khôn