Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323474

Bình chọn: 10.00/10/347 lượt.

àn nhạt nói trở về một câu, "Thật sao?" Hoặc giả cho phép, anh sẽ mang theo khuôn mặt tiếc nuối, vô hạn cảm khái mà nói: "Thật ra thì lúc ấy anh cũng thích em."

Cô đặc biệt sợ cảnh đó, cô không cách nào tưởng tượng nếu quả như thật tới lúc đó, cô nên giải quyết sự hối hận của mình như thế nào, cho dù khả năng này rất nhỏ, cô cũng không thể để cho nó trở thành thực tế.

Cô là người yếu, bởi vì không chịu nổi một tia hối hận, nhưng đồng thời cô cũng là một chiến sĩ dũng cảm, dám khiêu chiến cùng tất cả khó khăn, dám đối mặt với mưa bão, cho dù thua thì thế nào, cho dù là ngã bể đầu chảy máu, cô cũng có dũng khí như cũ.

Cô sợ nhất không phải trước kia đã làm gì, mà là lúc già nua nhớ lại đột nhiên hối hận, cả đời đã qua nhưng cô chưa có làm cái gì ra hồn.

Cô sợ nhất không phải trước kia đã làm gì, mà là lúc già nua nhớ lại đột nhiên hối hận, cả đời đã qua nhưng cô chưa có làm cái gì ra hồn.

Tăng Tĩnh Ngữ trầm mặc khiến không khí đột nhiên thay đổi có chút xấu hổ, Trầm Ngôn cùng Trịnh Hòa Ninh liếc nhau một cái, sau đó nhanh chóng mau tránh ra, cùng nhìn về phía Tăng Tĩnh Ngữ, trầm mặc đại biểu cam chịu, trong đáy lòng họ đã khẳng định ý nghĩ của mình, Tăng Tĩnh Ngữ chỉ do lòng háo thắng quấy phá. Sau đó Trịnh Hòa Ninh cực kỳ tàn ác muốn đả kích nhưng còn chưa bắt đầu, Tăng Tĩnh Ngữ đã giành mở miệng trước.

"Trầm Ngôn, lúc bắt đầu biết Mục Tử Dương là vị hôn phu của cậu, cậu đã yêu anh ta ngay lúc ấy sao?" Tăng Tĩnh Ngữ đột nhiên cúi đầu nhìn Trầm Ngôn đang ngồi ở trên thảm cỏ .

"Cái này....?" Trầm Ngôn không hiểu quay đầu nhìn lại, "Tại sao đột nhiên hỏi cái này, cậu cũng biết, không phải tớ là cái loại vừa thấy đã yêu, không thể nào, không có khả năng chưa tiếp xúc lại có thể yêu anh ấy.”

"Ha ha." Tăng Tĩnh Ngữ đột nhiên bật cười, "Nhưng bây giờ câu yêu anh ta rồi."

Trầm Ngôn im lặng không lên tiếng, nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ thừa nhận, cô yêu Mục Tử Dương bí mật đã công khai trong phòng ký túc xá bọn cô, không có gì phải giấu giếm.

Tăng Tĩnh Ngữ cười nhạt, hai tay buông xuống, bất đắc dĩ nói: "Cái này không có kết quả, tớ và cậu đều cùng một nguyên tắc. Có lẽ Thiệu Tuấn giống như cậu lúc đầu, vừa bắt đầu cũng không thích tớ, nhưng chuyện tương lai không có ai biết, có lẽ tương lai một ngày nào đó, anh ấy sẽ giống như cậu, cậu yêu Mục Tử Dương, anh ấy sẽ yêu tớ. Từ trước đến giờ chỉ cần tớ cảm thấy có 1% cơ hội, sẽ phải cố gắng 100% , chỉ cần anh ấy không có phán tử hình cho tớ, tớ vẫn còn có cơ hội. Hơn nữa, tớ đuổi theo anh ấy là yêu thích tự nhiên, về phần thích bao nhiêu, sẽ thích bao lâu, chúng tớ cũng chưa bắt đầu, tớ không thể nào cho cậu một kết quả xác định. Người ta kết hôn rồi cũng có thể ly hôn, huống chi tớ đây còn là mặt trời mới lên, dù sao, mặc kệ nói thế nào, khi tớ còn thích anh ấy, tuyệt đối tớ sẽ không dễ dàng buông tha, trừ phi tớ không còn thích anh ấy nữa."

Tăng Tĩnh Ngữ ít khi nghiêm chỉnh như vậy, hơn nữa lại nói đạo lý rõ ràng, làm cho Trầm Ngôn từ trước đến giờ vốn suy nghĩ nhanh nhẹn cũng sửng sốt một chút, còn không ngừng liên tục thở dài nói, "Cậu nói cũng đúng."

Một bên Trịnh Hòa Ninh cũng thế, bất thình lình sáp đến một tay ôm cổ của cô, một tay hướng cô dựng thẳng ngón cái: "Chậc chậc, không tệ không tệ, đủ tự nhiên, đủ rộng rãi."

Bị người vừa thổi vừa nâng, Tăng Tĩnh Ngữ lập tức đắc chí , ngẩng đầu ưỡn ngực cằm cao cao mà giơ lên, một bộ đáng đánh đòn hài lòng, " Tất nhiên."

Trầm Ngôn nhìn về phía Trịnh Hòa Ninh, hai người trao đổi ánh mắt đạo

———- Cậu khen cô ấy làm chi, làm cho cậu ấy ngẩng mặt hất lên như thế.

——— Còn cậu thì hướng cậu ấy hướng ngói cái đó, có thể trách tớ sao?

——– không có việc gì, dù sao còn có Thiệu Tuấn tới thu thập cậu ấy.

——– ừ, Thiệu Tuấn là do ông trời phái tới đặc biệt trừng trị cậu ấy .

3

Hai năm không nghỉ ngơi, vắng lặng lâm lòng từ bi, tổng cộng phê cho Thiệu Tuấn nghỉ hai mươi ngày .

Thiệu Tuấn trở lại ngày thứ hai bị mẹ Thiệu bức tới xem mắt, tới hôm nay mới thôi, đã ngây người trong nhà mười hai ngày rồi. Những ngày qua Thiệu Tuấn trừ lần đó xem mắt ở ngoài, cơ hồ tất cả thời gian đều là cùng với mẹ Thiệu ở bên ngoài bày quầy, mẹ Thiệu chưa từ bỏ ý định còn muốn giựt giây Thiệu Tuấn đi xem mắt, thỉnh thoảng bên cạnh nhắc nhở.

"A Tuấn, con còn nhớ rõ dì Lý sát vách không? Con gái cô ấy cùng con lúc nhỏ là bạn học, trước kia đi học ở bên ngoài, nghe nói gần đây trở lại, các con là bạn học, không có việc gì thì nên liên lạc với nhau đi."

"A Tuấn, nếu con không có việc gì thì đi vài vòng, tham gia tụ hội, hội họp cùng đám bạn học cho vui đi."

"A Tuấn, ngày hôm qua trên đường mẹ gặp vợ của thầy thời cấp ba của con, cô ấy nghe nói con trở lại cho nên con thấy cón nên đi nhà bọn họ chơi không? Đúng rồi, con gái cô ấy đi du học mới về, ban đầu các con tình cảm giống như tốt vô cùng, rãnh rỗi phải đi thăm một chút, Lý lão sư ban đầu đối với con cũng không phải rất chăm sóc sao?."

Mờ tối trong phòng khách, vốn là Thiệu Tuấn cúi đầu ăn cơm nghe vậy chợt sững sờ, chiếc đũa nắm trong tay đột nhiên cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu lên,


Old school Swatch Watches