Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Cưỡng Bức Lính Đặc Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324590

Bình chọn: 9.5.00/10/459 lượt.

i theo, sảng khoái đồng ý: "Được, được, ta sẽ đi, rất nhanh sẽ có ăn."

Tăng Tĩnh Ngữ nhếch miệng cười một tiếng, ngồi chờ sủi cảo ra lò nóng hổi .

Tăng Trường Quân động tác rất nhanh, mới mấy phút liền đem sủi cảo hâm nóng tốt lắm, Tăng Tĩnh Ngữ rất chịu khó chạy vào phòng bếp cầm bát đũa, trên bàn cơm, hai người cũng ăn rất vui vẻ, hai người bọn họ đã nhiều năm rồi không có an tĩnh ngồi chung một chỗ ăn bữa cơm đoàn viên như vậy rồi, trong lòng hai người đều thấy rất vui mừng.

Tăng Trường Quân rất vui mừng nghĩ, tiểu nha đầu nhà ông rốt cuộc đã trưởng thành, cũng biết đợi ông cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên rồi, mà đổi thành một bên Tăng Tĩnh Ngữ cũng rất hưng phấn, thừa dịp ba cô vui mừng, hiện tại mở miệng nói với ông chuyện Thiệu Tuấn tới chúc tết, ông cũng sẽ không phản đối.

Bên trong nhà, không khí ngày lễ đang nồng, trên TV không ngừng truyền đến âm thanh diễn viên hài hước khôi hài, trên bàn cơm, Tăng Tĩnh Ngữ đang kẹp một sủi cảo vừa muốn đưa vào trong miệng, lại đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn về phía ba, thử dò xét nói: "Ba, Thiệu Tuấn đã trở lại, con muốn cho anh ấy đến chúc tết ba."

Tăng Trường Quân nghe vậy ngược lại không có phản ứng quá lớn , rất an tĩnh ăn xong sủi cảo trong miệng , sau đó để đũa xuống, sắc mặt chưa thay đổi, chỉ là giọng nói không giống nhẹ nhàng mới vừa rồi, hơi nghiêm túc hỏi: "Tĩnh Ngữ, con thật quyết định muốn cùng cậu ấy ở một chỗ sao?"

"Ba, lời này của ba có ý gì?" Tăng Tĩnh Ngữ không hiểu hỏi ngược lại, cô đã sớm cùng Thiệu Tuấn ở cùng một chỗ không phải sao?

Sắc mặt Tăng Trường Quân đột nhiên trở nên nặng nề, âm thanh cũng dần dần trầm xuống, ông nói: "Ba không phản đối con và cậu nói chuyện yêu thương, nhưng cha mẹ hai bên đều không nghĩ như nhau, cứ cho là các con lấy được sự đồng ý, chấp thuận của ba mẹ, ngay cả có thể nói là các con lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để kết giao. Thiệu Tuấn, đứa nhỏ này rất tốt, ba cũng vậy rất coi trọng cậu ấy, nhưng công việc của cậu ấy quá nguy hiểm, nói thật, làm một quân nhân, ba có một người con gái như vậy cảm thấy rất tự hào, nhưng làm một người cha, ba không lại hi vọng con tìm một bộ đội đặc chủng làm bạn trai. Quân tẩu tất nhiên vĩ đại, nhưng chua xót, tịch mịch không đơn giản như trong tưng tượng của con như vậy đâu."

Tăng Trường Quân ngữ trọng tâm trường khuyên giải nói, không khó nghe ra, ý trong lời nói của ông còn là thiên về hướng phản đối, cô cơ hồ là lập tức liền thay đổi cả sắc mặt, giọng nói phản bác: "Ba không phải là con, làm sao biết quân tẩu nghĩ rất đơn giản."

Tăng Trường Quân rất bất đắc dĩ, hòa hoãn một cái, nói tiếp: "Ba không phải phản đối con và Thiệu Tuấn lui tới, chỉ là muốn con phải suy nghĩ kỹ, nếu như con thật sự quyết định phải cùng cậu ấy, như vậy sau này con cũng đừng nói với ba lời hối hận."

Con gái ông hiện tại mới hai mươi mốt tuổi, chưa bao giờ chịu khổ, cô căn bản không hiểu ý tốt của ông. Ông có chút khổ sở, đứng dậy đi đến cầu thang, nhưng đến nơi cầu thang, không nhịn được lại quay đầu lại nói: "Ban đầu vào lúc kết hôn, ba và mẹ của con rất yêu nhau, cô ấy nói khó chịu thế nào cô ấy cũng nhịn được, vô luận bao lâu cô ấy cũng có thể đợi, nhưng vài năm về sau, lễ mừng năm mới ba không thể trở về nhà, thời điểm sinh con ra ba không thể theo cô ấy, thậm chí là lúc mẹ con ngã bệnh nằm viện ba cũng không thể lúc trở về, cô ấy đã không chịu nổi nữa."

Những năm này Tăng Trường Quân chưa bao giờ nói bất cứ chuyện gì về vợ trước, Tăng Tĩnh Ngữ cùng cô cha có loại ăn ý quỷ dị, giống như trong sinh mệnh chưa từng người này xuất hiện, cũng là không hề đề cập tới, cô cố chấp cảm thấy mẹ của cô từ bỏ cô.

Mà giờ khắc này, cô ngơ ngác nhìn bóng lưng ba cô đi xa, chỉ cảm thấy cái bóng lưng kia mang theo một cỗ cô tịch cùng đau thương khó nói lên lời . Thật ra thì trong lòng ba cũng oán , ông thả mẹ, nhưng là trong lòng vẫn như cũ oán mẹ, oán bà không giữ lời hứa, oán bà rời đi trước hết, rõ ràng nói có thể nhịn, rõ ràng nói gần nhau cả đời, tuy nhiên nửa đường lại đổi ý.

Như vậy Thiệu Tuấn, nếu như sau này cô cũng đổi ý, anh sẽ so với ba cô càng bi thương hơn, càng sụp đổ hơn. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Không, sẽ không,cô không giống như mẹ mình, cô sẽ không, Tăng Tĩnh Ngữ quả đấm chợt nắm chặt, tự nói với mình, cô sẽ không, cô sẽ không.

Cô cơ hồ là không kịp chờ đợi chạy về phòng ngủ cầm điện thoại, Thiệu Tuấn phút chốc nhận điện thoại kia, cô chỉ cảm giác tim mình giống như muốn nhảy ra từ lồng ngực.

Cô máy móc nói: "Thiệu Tuấn, em muốn gặp anh, em muốn gặp anh, em muốn gặp anh, em muốn gặp anh. . . . . . . . . . . . . ."

Giờ khắc này, cô giống như nổi điên, muốn gặp đến Thiệu Tuấn, khi lần đầu tiên gặp nhau, anh phạt cô đứng tư thế đứng tấn, lúc hành quân không cho xen vào uy nghiêm, lúc bị thương một người nằm lỳ ở trên giường cô đơn cùng tịch mịch, lúc cự tuyệt cô chua cay cùng bất đắc dĩ, lúc hôn cô kích động cùng nhiệt tình, từng vẻ mặt của anh, mỗi một lần động tâm tình, cũng bị cô vô hạn đặt ở Kính Viễn Vọng, vô hạn phóng đại, tất cả những kỉ niệm


The Soda Pop