Cường Sủng Bà Xã Đừng Đùa Nữa

Cường Sủng Bà Xã Đừng Đùa Nữa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321374

Bình chọn: 9.5.00/10/137 lượt.

, An Khả Ni nhận lấy điện thoại ông ta đưa tới, không ngoài dự liệu mà thấy gương mặt tuấn tú xem ra tức giận ở trên màn hình điện thoại di động.

“An Khả Ni! Tại sao em luôn thích đối nghịch với tôi?”

“Bộ Thuấn Nghiêu, những lời này cũng là tôi muốn hỏi anh.”

“Được, tôi không so đo với con gái.” Bộ Thuấn Nghiêu trên màn ảnh dường như đánh mất tính nhẫn nại, từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng cười lạnh: “Tôi chỉ muốn hỏi em, về chuyện phỏng vấn tôi em còn muốn tiếp tục không?”

Dĩ nhiên muốn, đây chính là cơ hội rất tốt để tiếp xúc với gia tộc Bộ thị.

Trải qua nhắc nhở của anh ta, An Khả Ni như ở trong mộng tỉnh lại mà gật đầu, hướng về phía điện thoại di động hô to: “Dĩ nhiên muốn, lần sau phỏng vấn là lúc nào?”

“Buổi tối ngay mốt, nói cho tôi biết chỗ, tôi bảo tài xế tới đón em.” Bộ Thuấn Nghiêu không cho phản bác mà mở miệng.

“Này, sao lại có thể sắp xếp vào buổi tối, còn có, tự tôi sẽ đi.” An Khả Ni vội vàng phản bác, vẻ mặt gần như muốn áp lên trên điện thoại di động.

“Em cho rằng ai cũng rỗi rãnh giống như em vậy à, cứ quyết định như vậy, cúp!”

“Này! Alô!” Nhìn mặt của Bộ Thuấn Nghiêu trên màn hình điện thoại nhanh chóng biến mất, An Khả Ni gần như muốn điên.

Dã man! Biến thái! Ngang ngược, ương ngạnh!

Chết cũng không buông mà ảm đạm điên cuồng hét vào trong điện thoại di động với rất nhiều từ hình dung, An Khả Ni vẫn không thể hả giận.

Không trách được mọi người đều nói người mang bệnh là yếu ớt nhất, nhất định là cô bị quỷ che mắt, mới có ảo tưởng trong chớp mắt, cho rằng người đàn ông mới vừa trò chuyện với cô cũng không phải là quá tệ.

Anh ta căn bản là tên biến thái điên cuồng, trứng thối từ đầu tới cuối!

Cô quyết không quên nhiệm vụ của mình, không có khả năng, cũng không thể có một chút ảo tưởng với anh ta!

Tình cảm của cô đối với anh ta, chỉ có thể là thù hận!

Nhưng mà. . . . . .

Quả thật là hết thuốc chữa, An Khả Ni khinh bỉ nhìn chằm chằm mình ở trong kính, cô không chỉ có lần đầu tiên trang điểm ăn mặc trang nhã, mà còn ngàn chọn vạn chọn tìm cái váy mặc lên người.

Trong kính là mắt ngọc mày ngài, ánh mắt long lanh. Cô mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, như một đóa hoa vừa hé nở, vô cùng xinh đẹp.

An Khả Ni, bây giờ mày đi thi hành nhiệm vụ, chứ không phải là hẹn hò!

Nghiêm khắc cảnh cáo mình ở trong kính một phen, rồi cô vội vàng kéo váy dài xuống, mặc bộ trang phục bình thường, trang điểm nhẹ còn chưa kịp rửa đi, thì tài xế đón cô đã ấn chuông cửa rồi.

An Khả Ni tạm thời mướn một căn hộ ở tiểu khu, cô hợp ý vì thấy nó thuận tiện. . . . . . cách tòa sọan chỉ có mấy phút, mặc dù chỉ còn lại lầu trên cùng, nhưng cô vẫn không chút do dự mà chuyển vào. Gian phòng không lớn lắm, rất thích hợp với loại người lười xử lý như cô, lấy ánh sáng rất tốt, tặng thêm sân phơi miễn phí, hoàn cảnh cũng tương đối yên tĩnh, chủ cho thuê nhà là cặp vợ chồng già, ngọai trừ thu tiền mướn phòng, cũng không có nhàn rỗi hỏi những chuyện khác, nhưng nhìn thấy xe nổi tiếng đậu ở cửa, thì hai ông bà vẫn tò mò mà từ cửa sổ đưa cổ ra nhìn thật lâu. Khó chịu mà ngồi lên xe, An Khả Ni có ý muốn nói mấy câu với tài xế đại ca, nhưng vẻ mặt anh ta như chiến sĩ xuất trận chỉ im lặng chú ý lái xe, nếu như không phải đã từng nghe anh ta nói qua, An Khả Ni gần như cho rằng ngồi bên cạnh là một người máy.

Cô lại không biết, tài xế làm cho Bộ gia, tích chữ như vàng là quy tắc cơ bản nhất, nếu không thì ai sẽ yên tâm ngồi ở trên xe thảo luận mánh khỏe hại nước hại dân?

Chó thích cắn người sẽ không nói, cô cho anh chàng tàn khốc này một lời chú giải. . . . . . dịch chuyển về hướng cửa xe, làm hết sức để cách xa anh chàng tàn khốc này.

Nhưng mà, khi anh chàng tàn khốc này ga lăng mở cửa xe cho cô, thì An Khả Ni ngây ngẩn cả người, núp ở bên trong buồng xe, chậm chạp không dám nhảy ra.

Cho dù trước đó dự đoán có NN khả năng, nhưng cô cũng không còn ngờ tới là Bộ Thuấn Nghiêu lại hẹn cô tới nơi này gặp mặt.

Trước mặt là một tòa nhà có vách tường vàng rực rỡ, bậc thang thật cao uốn lượn hướng về phía trước, khiến cho mỗi một bậc mà mọi người đi lên giống như cho nó hành lễ.

Đàn ông tây phục thẳng kéo mỹ nữ trang điểm xinh đẹp, bước chân thong dong mà đi tới phía tòa nhà kia, bóng đêm cũng bởi vì lộng lẫy đến mức xinh đẹp này mà người đến nườm nượp.

“An tiểu thư, mời vào!” Thật lâu không thấy An Khả Ni đi lại, tài xế kềm chế tốt cũng không nhịn được mà mở miệng thúc giục.

“Nơi này đang cử hành yến tiệc sao?” An Khả Ni thóang nhớ, đây là một khách sạn thuộc tập đoàn Bộ thị, cũng là nơi mang tính biểu tượng của thành phố Y.

“Ngài đi vào sẽ biết, tổng tài đang chờ ngài ở bên trong đấy!” Tài xế trả lời tránh đi.

Mặc kệ vậy!

Đã tới thì an tâm ở lại, An Khả Ni quả quyết rồi nhảy ra khỏi buồng xe, hôm nay cho dù là đầm rồng hang hổ, cô cũng phải nhắm mắt xông vào một lần.

Nhưng mà. . . . . .

Đi vào phòng tiệc Y hương tấn ảnh, An Khả Ni vẫn theo bản năng liếc mắt nhìn trang phục bình thường trên người mình, so sánh, trang phục đơn giản của cô quả thật không ra gì, ngay cả nhân viên phục vụ bưng khay cũng lộng


Polaroid