
Mở đầu:
“Không thể? Tại sao tôi lại tuyệt đối không được kết hôn với Lạc Tử An?” Thiếu nữ thanh lệ tóc dài đen nhánh khuôn mặt lạnh lùng, mặc dù chỉ hơi cau mày, nhưng lại tản ra khí thế như cuồng phong Bắc cực.
Cô mới 18, 19 tuổi, thân hình cao ráo thon thả, rt xinh đẹp, đ
ờng cong gần nh
ho
n mỹ, khu
n mặt m
i nh
n thanh tú rực rỡ, nh
ng khi nh
n kỹ th
lại kh
c
ỡng khỏi bị h
p dẫn, c
kh
ng đẹp mỹ mi
u nh
ng v
cùng quyến rũ.
V còn ít tuổi n
n r
t trẻ trung, sự tức giận trong đ
y m
t th
m trầm cũng từ từ biến m
t.
Ngồi đi diện c
, một đ
i nam nữ trung ni
n kh
ng ki
m chế nổi run rẩy, nh
th
c
luồng gi
lạnh từ lòng b
n ch
n lan l
n tận đầu.
“Tuyết nhi…” Ngời phụ nữ c
v
i phần t
ơng tự v
i c
vẫn r
t xinh đẹp, hơn nữa lại c
sự đi
m đạm của phụ nữ l
n tuổi, nh
ng trong đ
y m
t th
p thỏm lo
u v
khu
n mặt t
i nhợt khiến b
nh
gi
th
m v
i tuổi “Con chẳng phải c
bạn trai
? T
n l
… C
… C
g
đ
, kh
ng phải sao? Chẳng phải con r
t y
u n
, đ
gặp đ
ợc n
m
nửa đ
m cũng chui cửa sổ chạy đi
?”
“C Dĩ Mặc?” Ánh m
t c
t
i sầm lại, tựa nh
c
một nỗi khổ kh
ng th
thừa nhận b
p n
t m
nh. C
lạnh lùng c
ời “Hiếm c
nha, mẹ, mẹ vẫn còn nh
con c
một ng
ời bạn trai, lại c
ng kh
hơn còn nh
đ
ợc anh ta họ g
”
Trn mặt ng
ời phụ nữ tho
ng qua một nét kh
chịu, lúng túng. Cậu bé kia v
con gái đã qua lại với nhau 4 năm trời, bà vẫn không nhớ nổi tên hắn, có lẽ thật sự là sơ sót của bà, nhưng mà, lúc này hắn trở thành lợi thế duy nhất của bà.
Bà xúc động tiến lên nắm tay con gái, còn muốn nói thêm nhiều nhưng lại bị cô giật ra, như vừa động vào