
kịch liệt, toàn thân đỏ ửng, nằm trong lòng anh, nhiệt lượng ấm áp trên bụng truyền tới, làm cô run rẩy, dựa vào bảo vai anh, Dịch Nam Phong thấy thế liền ôm cô vào phòng ngủ.
Quần tây màu đen của anh lúc này mới được cởi hết ra rồi vứt xuống sàn, đáng thương hơn nữa là bị anh dẫm lên một cước. Thời điểm cả ngưới cô tiếp xúc với cái giường lạnh ngắt, cô chợt co người lại, Dịch Nam Phong nằm lên giường, đem cô ôm chặt vào lòng, lấy chăn đắp lên che kín thân thể trần truồng của hai người, vụn trộm hôn lên trán cô một cái.
Thân thể lại bốc cháy, anh khắc chế chính mình không được động đậy, tiểu cô nương còn phải trở về quân doanh, lý trí nhắc anh phải biết kiềm chế dục vọng. Anh cười khổ, đưa mắt nhìn toàn thân cô, sau đó lập tức ôm cô thật mạnh.
Thân dưới của anh cứng rắn mà nóng rực, lúc này Lân nhi đang quay lưng về phía anh, mông của cô cao cao, nếu anh muốn liền có thể đi vào.
Bàn tay to phía trước nắm lại, “Lấy ra…” Lân nhi lấy tay gạt ra, Dịch Nam Phong không nói gì, lại đưa tay lên “Đụng tới em lần nữa em đánh anh đó!” Âm thanh cảnh cáo vang lên, phía sau gáy cô đột nhiên xuất hiện luồng khí nóng, Lân nhi không dám động đậy, Dịch Nam Phong vui vẻ thưởng thức biểu hiện này của cô.
Nằm một lát, mơ mơ màng mang thế nào cô ngủ thiếp đi, miệng còn chép chép, nói mớ làm cho tinh thần Dịch Nam Phong run lên. Ánh mắt chuẩn bị nhắm lại liền nghe cô nói nhỏ “ Em muốn tìm Thần Thần đi chơi vài ngày”
Dịch Nam Phong mở to mắt “Lân nhi, em được nghỉ mấy ngày phép?”
“A, không biết, mấy ngày nhỉ, tất cả do ông nọi quyết định” Nói đứt quãng trong mơ màng, tiểu Dịch của anh bắt đầu thăm dò đường đi, ánh mắt anh chợt lóe sáng, biểu hiện của một con sói sắp được ăn một bữa no nê.
“Ai da, anh làm sao thế?” Cảm giác một chân bị nâng lên, Lân nhi ôn tồn nói, anh lập tức tiến vào, huyệt động vẫn thít chặt làm cho động tác của anh dừng lại một chút.
Nửa ngày sau cô mới bị tiếng động làm cho phản ứng lại, nhưng tiểu đệ của anh đã ra vào nhịp nhàng trong cơ thể cô. Nguyên lai anh tưởng rằng cô sẽ trở về quân doanh ngay, nhưng vữa nãy trong cơn mơ màng cô đã nói tạm thời chưa trở về, anh làm sao mà bở qua cơ hội tốt như thế này được, lúc này anh không tranh thủ ăn cô cho no nê thì thật không phải là đàn ông.
“Đủ rồi…” Cô rất muốn đưa chân một cước đá bay tên cầm thú phía sau, nhưng cả cơ thể dường như mất hết khí lực, chỉ nhấc chân một tí đã cảm thấy đau, nhưng như thế lại làm cho anh thuận lợi ra vào mạnh mẽ hơn.
Hai tay Dịch Nam Phong nắm lấy thắt lưng của cô tới đỏ rực, thân thể trắng mịn của cô lúc này loang lổ dấu tay và dấu hôn, có cả chất lỏng từ màu trắng ngà đến trong suốt, cả người cô dày chi chít dấu hiệu ám muội. Từ lúc bắt đầu đến giờ, cả hai người liền gạt bỏ mọi thứ, hai người làm từ lúc mặt trời còn rực rỡ tới lúc trăng đã lên cao trên ngọn cây, nhưng vẫn chưa kết thúc.
Thay đổi vài tư thế, nếu không phải trong mấy tháng vừa rồi cô huấn luyện thể lực, nâng cao sức khỏe, thì hiện tại không chừng trước mặt anh chính là một khối thi thể của cô mất.
Đợi đến lúc anh phóng ra một lần nữa, Lân nhi đã trong trạng thái cnửa mê nửa tỉnh, miệng liên tục mắng chửi người nào đó. Trên người toàn là mồ hôi, cảm giác thỏa mãn chạy khắp người, nhắc nhở Dịch Nam Phong rằng hôm nay anh đã được ăn một bữa “mỹ tiệc” no nê.
Edit: Rika Nguyen
Bóng đêm đã đậm dần, Dịch Nam Phong nghỉ ngơi một lát rồi đứng đạy đi kéo rèm cửa sổ, sau đó quay người lại ôm tiểu cô nương đang nằm trên giường đi tới phòng tắm, xả nước vào bồn tắm, đặt cô vào đó rồi cẩn thận đánh giá cô.
Cho dù hàng ngày cô vẫn mặc quần áo, nhưng làn da nguyên thủy trắng hồng trước kia nay cũng đã đen dần, hai má cô vẫn trắng nõn, nhưng gáy, cánh tay thì đen một cách rõ rệt, da thịt có vẻ săn chắc hon, một số nơi trên người da vẫn trắng vì không bị ánh mặt trời chiếu nào, nhưng hai màu sắc này thật đối lập, làm cho người nhìn thật khó chịu.
Anh nhăn mặt lại, đưa tay xoa xoa các đốt ngón tay của cô, Dịnh Nam Phong bỗng có suy nghĩ khuyên cô trở về, không biết có được không, nhưng nhìn cô thế này, anh thật không chịu được.
Bồn tắm rất lớn, anh ôm cô ngồi trong đó, anh xếp đôi chân dài của mình lại, xả nước ấm ra, nước ấm vỗ vè cả người, làm cho Lân nhi chợt tỉnh giấc.
“Cầm thú, Dịch Nam Phong, anh…” Ngoài miệng tuy mắng chửi người nhưng không xả được giận dữ, đưa tay muốn đánh lên mặt anh một cái, đáng tiếc cả người cô mềm nhũng, không có sức lực, làm cô càng tức giận. A ô một hồi, nhân thể cô há miệng cắn lên bả vai anh, tựa hồ như chưa hết giận, cô cắn thật mạnh, thời điểm anh kéo cô ra thì thấy một ít máu trào ra quanh bả vai.
“Được rồi, ngoan, không nên của động, bang không…” Cô dùng ánh mắt không thể tin nhìn thoáng qua rồi cúi đầu xuống, chốc chốc lại cố ý liếc nhìn nửa thân dưới của anh, a người đàn ông này hẳn không phải người đi. Cô đưa tay đi xuống, nói bằng giọng hơi, Dịch Nam Phong thấy cô hồ nháo, liền than thở. Vội vàng nắm lấy bàn tay cô “Còn dám động?” Tựa hồ như lời này có uy lực, cô không cam lòng mà lắc đầu, cả người mềm nhũn dựa vào vai