pacman, rainbows, and roller s
Đan Nữ

Đan Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323831

Bình chọn: 10.00/10/383 lượt.

n tướng quân, Tiêu Hoàng Hậu bị giam lỏng, con trai duy nhất Tiêu Tán thì từ lúc bại trận, binh lính chết oan uổng vì hắn cũng không dám hồi kinh, hiện nay còn không biết ở chỗ nào, nàng một cái nữ tắc, còn có thể cầu ai?

Nàng khóc chán chê, cuối cùng đứng lên, lẩm bẩm: "Ta phải sống sót, đợi Thành Thái Hoàng đế trở lại, cầu xin bệ hạ giết những kẻ tiện nhân kia."

Trần Thủy Hà biết được Tiêu lão gia chết, cũng không dám tùy ý xuất hiện trước mặt Huyền Dương Tử và Đan Nữ, chỉ có lúc bọn họ gọi đến mới dám đi vào.

Huyền Dương Tử cũng định xử trí nàng, lại thấy trong cung quá mức thiếu người, cũng nghĩ nàng ta không dám làm gì, liền điều đi làm cung nữ tạp dịch, từ nay về sau không hề hỏi đến.

Tiêu lão gia đã chết, gia binh Tiêu gia lại hạ vào dưới trướng Thân tướng quân, không ai nghĩ đến Tiêu phu nhân cùng Tiêu Hoàng Hậu có cái gì uy hiếp, chỉ tùy ý giam lỏng hai người ở một chỗ liền cho qua.

Có Tiêu gia quân và Thái Nguyên Vương tinh binh bổ sung, Thân tướng quân tập trung lương thảo, liền mang binh ra kinh đánh giặc.

Giữa tháng 9, biên quan truyền đến tin Thân tướng quân đại thắng, toàn thành vui mừng.

Huyền Dương Tử đan hai tay vào nhau, khó nén trong lòng hưng phấn, cùng Ngô Tể tướng nói: "Thân tướng quân liên tiếp đoạt lại mười mấy thành, đi đến đâu quân dân đều hưởng ứng, binh sĩ càng ngày càng nhiều, cứ tiếp tục như vậy, không chừng cuối năm, liền có thể đánh lui địch, đoạt lại tất cả các thành đã mất."

Ngô Tể tướng gật đầu, trên mặt cũng lộ rõ vẻ vui mừng, nói: "Thám tử mật báo về, nói Thái Hậu Kim quốc Thái Hậu bệnh nặng, khả năng sẽ gọi các con cháu trên chiến trường về, nếu như vậy, Thân tướng quân đánh sẽ càng dễ như chẻ tre."

Chưa đợi Thân tướng quân đem tất cả các thành đoạt lại, Kim quốc đã phái hai sứ giả, cũng một dũng sĩ đến kinh thành nghị hòa.

Tự nhiên có đại thần ngầm khuyên Huyền Dương Tử nói: "Hoàng Thượng, Kim quốc đưa ra yêu cầu cũng không tính quá mức, không bằng ta đáp ứng, nhanh chóng định ra hòa ước. Ngài cũng thấy, Thân tướng quân một lòng hướng về Thành Thái Hoàng đế, lúc này hắn lại còn nắm trong tay đại quân, chắc chắn muốn cứu được Thành Thái Hoàng đế mới chịu thôi. Nhưng nếu Thành Thái Hoàng đế trở về, một quốc gia sao có thể có hai chủ? Mà Thành Thái Hoàng đế có Thân tướng quân che chở, Ngài ấy muốn nắm lại ngai vị, Hoàng Thượng tất nhiên phải nhường cho. Hoàng Thượng không nhường ắt sẽ có nội loạn, mà Hoàng Thượng nhường, Thành Thái Hoàng đế lại sẽ không để Hoàng Thượng sống sót. Nay nghị hòa, lại gọi Thân tướng quân trở về mới là đúng đắn, chẳng qua chỉ còn có mấy thành trì chưa đoạt lại mà thôi, không ảnh hưởng gì đến Hoàng Thượng cùng Hoàng thân quốc thích a! Hoàng Thượng, ngài cẩn thận nghĩ lại lời lão thần."

Huyền Dương Tử nổi giận nói: "Nói cái gì vậy? Vì bảo trụ tính mạng trẫm cùng gia quyến, liền bỏ qua tấc đất quốc gia, bỏ rơi con dân tính mạng, làm cho bọn họ rơi vào tay địch? Nay Thân tướng quân thế như chẻ tre, có thể đoạt được hết lại các thành trì, trẫm lại khẩn cấp triệu hắn về, thế này còn ra cái gì?"

Đại thần còn muốn khuyên bảo, lại nghe Huyền Dương Tử gầm lên một tiếng nói: "Hại nước hại dân, sâu mọt, cút xuống!"

Đại thần đành phải phẫn nộ đi xuống, ngầm rủa trong lòng: hừ, tương lai ngươi hối hận thì đừng có mà trách!

Ngày thứ hai, hai tên sứ giả Kim quốc cùng một tên dũng sĩ đến tới ngoài cung.

Mặc kệ thế nào, đối phương là tới nghị hòa, Huyền Dương Tử cũng muốn giữ chân bọn họ, đợi tiệp báo tiếp theo của Thân tướng quân, lúc đó lại cùng Kim quốc nghị hòa mới có lợi tuyệt đối.

Đợi thị vệ truyền sứ giả và dũng sĩ vào điện, Đan Nữ đứng hầu sau Huyền Dương Tử, tay cầm quạt lông ngỗng che khuất nửa mặt, chỉ lộ hai con mắt tò mò đánh giá.

Sứ giả cùng dũng sĩ dùng là lai sứ lễ tiết[1'> của Kim quốc hành lễ, nói ý đồ đến. Tất nhiên sẽ có đại thần đi ra trả lời, hai phương đối đáp qua lại, ầm ĩ một phen.

Theo sứ giả đến dũng sĩ, được xưng là đệ nhất dũng sĩ Kim quốc, sức lực mạnh vô cùng, hắn nghe sứ giả cùng Đại Yến quốc đại thần múa mép khua môi, cảm thấy cực nhàm chán, nhìn quanh ngó quẩn, mà vừa nhìn một cái, lại thấy Đan Nữ cầm quạt đừng trên điện, nhất thời bị kinh diễm .

Thời tiết đã chuyển lạnh, Đan Nữ cầm quạt chẳng qua là làm cho có, cũng không cần lại phải quạt, lúc này thấy dũng sĩ kia si mê nhìn mình, vội dùng quạt che mặt, trong lòng thầm mắng: thật vô lễ!

Dũng sĩ này vài năm nay nhìn quen người Đại Yến yếu đuối khiếp nhược, nay vào kinh nghị hòa, cũng là kiêu ngạo, cho rằng Hoàng đế Đại Yến thấy bọn họ đến, khẳng định sợ đến mất mật, sẽ vội vàng mà kí hòa ước, kết thúc chiến sự, an hưởng thái bình. Về phần chính mình theo đến đàm phán kí hòa ước, yêu cầu một ít ban thưởng, chắc chắn sẽ không bị cự tuyệt.

Hắn đợi sứ giả cùng đại thần ngừng nói chuyện, đột nhiên dùng tiếng Đại Yến hướng Huyền Dương Tử trúc trắc nói: "Hoàng đế bệ hạ, cung nữ phía sau ngươi thật xinh đẹp, có thể ban cho ta sao?"

Hắn vừa nói, cả triều đình lặng ngắt như tờ.

Huyền Dương Tử sắc mặt không biến, trong mắt lại lóe lên lãnh ý, chó săn Kim quốc quả nh