
.Cô cố
gắng nhúc nhích môi tạo khẩu hình " Cứu mạng"
Người đàn ông này,
có thể nhận được ám hiệu cầu cứu của cô chứ? Ai ngờ người đàn ông đó
giống như không phát hiện, như không có gì quay đầu đi.Lúc này đã đi tới cửa quán bar, mắt thấy sắp đi ra rồi. Tô Ca thấy cực kỳ tuyệt vọng, qua đêm nay, trên thế giới này chắc sẽ không còn tồn tại người tên Tô Ca
này rồi. Chỉ còn lại những phần nội tạng trên cơ thể này của cô, sẽ tiếp tục hoạt động trên cơ thể người khác.
Hai người đàn ông dìu cô
ra khỏi quán bar, đi ra vài bước liền rẽ vào một cái hẻm nhỏ tối tăm bên cạnh. Con hẻm này cực kì tối nhưng mà trăng đêm nay rất sáng, đúng thật là trăng đêm nay rất sáng a, chỉ tiếc là qua đêm nay, cô không có cơ
hội được ngắm lần nữa rồi.
Đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu rên, người đàn ông thấp lùn vẫn đi bên cạnh đột nhiên ngã xuống một cách kì
lạ, tiếp theo lại có một tiếng kêu rên, Tô Ca nhìn thấy một bóng đen
giống như quỷ, chỉ hai lần chuyển động nhẹ nhàng, hai người đàn ông bắt
cô đi cứ thế mà ngã xuống đất. Toàn bộ quá trình không vượt quá 30s.
Lúc người đàn ông dáng cao hơn ngã xuống, bóng đen nhanh nhẹn vững vàng đỡ
lấy Tô Ca. Xuyên qua ánh trắng, Tô Ca mới phát hiện bóng đen cứu cô
chính là người đàn ông đẹp trai mà cô đưa ra ánh mắt cầu cứu ở quán bar. Thì ra ám hiệu cầu cứu của cô, được anh ta tiếp nhận được!
Người đàn ông đó nhét cái gì đó vào miệng Tô Ca, vị chát chát, Tô Ca không
xem xét liền nuốt xuống. Sau đó liền giật mình phát hiện tay chân của
mình có thể cử động được rồi!
"Cảm..." Chữ ơn còn chưa nói xong,
người đàn ông kia thế nhưng lại ấn cô sát vào tường, tay nâng cằm cô
lên, cúi người liền hôn xuống! Tô Ca sợ ngây người, khẽ hừ một tiếng,
đầu lưỡi người đàn ông liện thuận thế xông vào,trằn trọc hấp thụ, công
thành đoạt đất. Tô Ca cảm thấy được cả người mềm nhũn, cả người giống
như một vũng nước, chỉ có thể suy yếu tựa vào người người đàn ông đó.
Răng môi chạm nhau, ngay tại lúc hôn tới động tình, Tô Ca đột nhiên cảm thấy đau xót trên môi, người đàn ông kia thế nhưng lại hung hắn cắn môi cô
một cái. Trong nháy mắt Tô Ca liền thanh tỉnh, vừa rồi cô..., nhưng thế
nào lại chìm đắm trong nụ hôn với người đàn ông chỉ mới gặp lần đầu?
"Tiểu Cách Cách" tiếng nói đàn ông trầm thấp thì thầm bên tai cô.
"Nhìn thấy ánh mắt đầu tiên của em, anh đã muốn làm thế này rồi!"
Tô Ca cảm giác trong đầu đặc như hồ, cái gì cũng không phản ứng được.
Người đàn ông dường như rất hài lòng với bộ dáng ngu ngơ của cô, lại hôn lên môi cô một cái, rồi sau đó nói:
"Về sau không được tới những chỗ nguy hiểm như thế này nữa! Đây không phải là chỗ những cô gái tốt nên tới!"
Dứt lời liền lấy điện thoại của Tô Ca ra ấn số 110, sau đó đem điện thoại nhét vào tay Tô Ca, xoay người muốn rời đi.
"Này,ân nhân, anh tên là gì?" Tô Ca nắm lấy cổ tay áo của anh. Người đàn ông
quay đầu, cười nhẹ nói: "Tần Mặc Nhiên". Vừa dứt lời liền cạy ngón tay
cô ra sau đó nhanh chóng rời đi. Cả người rất nhanh liền hòa vào trong
màn đêm. Tô Ca đang muốn đuổi theo, đột nhiên trong điện thoại truyền tới một giọng nam rất nghiêm chỉnh: "Xin chào, đây là cục cảnh sát Đại Lý, xin hỏi
ngài có chuyện gì không?
Nói tóm tắt một lần quá trình sự việc.
Cảnh sát nói mười phút nữa sẽ đến, bảo Tô Ca đợi ở hiện trường. Hai
người đàn ông bắt cóc Tô Ca đã sớm bị Tần Mặc Nhiên làm hôn mê nằm trên
mặt đất Tô Ca lại gọi điện thoại cho Trần Lê, đúng như dự đoán đầu bên
kia Trần Lê mắng to một trận, rồi sau đó là chạy tới cùng cô chờ cảnh
sát.
Thế mà cùng đi lại còn có người đàn ông vừa rồi tiếp cận ở
quán bar khiến cho Tô Ca ghê tởm. Bĩu môi, Tô Ca quyết định coi như
không thấy anh ta. Cảnh sát rất nhanh liền tới, đưa các cô về cục cảnh
sát lấy khẩu cung. Đội trưởng đội cảnh sát hình sự ngồi đó, một đôi mắt
như diều hâu không chớp nhìn chằm chằm Tô Ca, trên mặt đều là kinh ngạc.
Sau khi hai tên cướp kia được cứu tỉnh, dưới áp lực của màu xanh đồng phục
cảnh sát cùng màu đen phòng khẩu cung, lời khai có trăm ngàn chỗ hổng,
chỉ lát sau liền đem tất cả sự tình nói ra. Vị cảnh sát cầm tờ khai đi
tới trên mặt là thần sắc kính nể nhìn Tô Ca nói:
"Làm bác sĩ quen thuộc với chuyện dao kéo thật là lợi hại a. Lần này dường như là đánh
thẳng vào huyệt mê của hai người này, trong đó một cái xương bánh chè đã bị chém đứt. Bác sĩ Tô thật sự là rất cừ! Ngay cả những người đàn ông
xuất thân từ trường quân đội như chúng tôi cũng không chắc chắn có thể
ra tay chuẩn ác như thế ~
Bác sĩ Tô,không bằng chuyển ngành tới làm cảnh sát chỗ chúng tôi đi!"
Đội trưởng đội cảnh sát kia liếc mắt một cái cười nói:
"Hứa Xương thấy mầm non tốt đã muốn đào góc tường, bác sĩ Tô cũng đừng để ý
nhé. Có điều thân thủ nhanh nhẹn như thế,một phút đã đốn ngã hai người
đàn ông to lớn hung dữ, bác sĩ Tô thật sự không suy tính đổi nghề vào
làm cảnh sát ở cục chúng tôi sao?"
Tô Ca đỏ mặt, cô còn chưa kịp trả lời, thì Trần Lê đã cướp lời đáp:
"Muốn bác sĩ Tô đổi nghề là không thể, nhưng mà bác sĩ Tô của chúng ta tới
bây giờ cũng chưa có bạn trai! Đội trưởng