
chi em thích chủ đề “tình yêu” mà chị có thể viết. Ngoài việc giới thiệu về những thắng cảnh, nhân vật lịch sử, hành trình cụ thể như bình thường, mỗi một địa điểm có thêm một truyện ngắn về tình yêu gắn với địa điểm đó, bất luận là thơ ca hay truyện ngắn đều được. Em tin chắc chị ấy sẽ làm rất tốt Lý Vi vênh mặt, chị dâu nhà cô khiến cô được sĩ diện rất nhiều với các đồng nghiệp - Cho dù Dương Dương làm tốt thì anh cũng không cho cô ấy đi. - Vì sao, anh sao có thể hạn chế giấc mơ của chị được? Không công bằng, trước giờ với lý tưởng của anh chị dâu lúc nào cũng tuyệt đối ủng hộ cơ mà - Lý Vi, em nghĩ sai rồi, giấc mơ duy nhất của chị dâu em chính là anh, anh trai em đấy Anh đi đến bên Dương Dương, ôm eo cô, dựa cằm lên vai cô, động tác chiếm hữu rất rõ ràng - To còi thật đấy. Lí Vi quay mặt đi - Đừng cãi nhau với anh con, con không mệt sao, nó là luật sư đó Ông Lý dứt lời, mọi người đều cười ầm lên, đề tài cũng chuyển sang hướng khác, nhất thời không khí trở nên hòa thuận ấm áp. Đây là lần đầu tiên Dương Dương là đề tài nhưng không khiến mọi người cãi cọ - Cũng chẳng phải thế đâu, cái này gọi là con tự ôm nỗi khổ vào thân, đều tại cha cả đó, tự nhiên lại sinh ra gã con trai mồm mép thể làm gì Lý Vi ngồi xuống bên cạnh cha rồi dựa vào vai ông Ông Lý chỉ cười cười Đối với con trai, ông là một người nghiêm khắc, cố chấp nhưng với cô con gái nhõng nhẽo - người tình kiếp trước (Có câu nói, con gái chính là người yêu từ kiếp trước của người cha) thì ông lại rất dịu dàng. Bởi vậy khi Lý Hách quyết định học luật thì gia đình như có chiến tranh mà khi con gái quyết định học Trung văn thì lại chẳng có chuyện gì xảy ra - Tôn trọng chút đi, gã con trai mà em nói tên là Lý Hách, là anh trai ruột của em đó Lý Hách dựa vào Dương Dương, nắm lấy bàn tay đang kẹp thịt của cô, hai người cùng lật thịt. - Phụ nữ cần gì giấc mơ, giấc mơ lớn nhất của phụ nữ chính là chồng con Bà Lý đột nhiên chen vào hai câu khiến cho không khí trở nên tồi tệ hơn rất nhiều Dương Dương nhìn Lý Hách một cái, biết anh đang tìm đề tài khác để giúp cô hòa giải. Cô nhìn anh lắc lắc đầu, lần này cô sẽ tự xử lý - Đúng thế thưa mẹ! Dương Dương nhìn bà Lý rồi gật đầu, không tranh cãi. Bà ta xem như không nhìn thấy sự ngoan hiền của Dương Dương, quay đầu hỏi con trai: - Đã kết hôn 3 năm rồi sao còn chưa sinh con? Đã đến bệnh viện kiểm tra xem là vấn đề từ ai chưa? Lời này sắc bén khiến mọi người tái mặt. Lý Hách lặng lẽ vuốt lưng Dương Dương như để trấn an rồi cười nói với mẹ mình: - Mẹ, mẹ đừng coi thường “năng lực” của con trai mẹ, yên tâm đi, chờ văn phòng của con ổn định một chút thì nhất định sẽ sinh cho mẹ đứa cháu trắng trẻo mập mạp thông minh. - Thế cũng cần có gien tốt mới được. Bà lại mỉa mai Khóe miệng Dương Dương khẽ giật, cô mỉm cười khẽ với Lý Hách. Cô không giận, so với những lời khó nghe cô từng phải nghe thì cái này cũng chẳng đáng là gì Anh thấu hiểu mà vỗ vỗ mu bàn tay cô rồi lại nói sang chuyện khác, thu hút sự chú ý của mẹ mình sang việc nhận phỏng vấn, nhắc đến mấy vụ thắng kiện gần đây. Không khí được hai anh em nhà họ Lý điều tiết mà lại trở nên ấm cúng, Dương Dương cũng tránh được một kiếp nạn. Sau khi kết thúc bữa tối, Dương Dương và Lý Hách rời đi. Chờ cửa vừa đóng lại, Lý Vi đã hai tay chống nạnh, chỉ vào mẹ mà giận dữ nói: - Mẹ, mẹ thật quá đáng! - Mẹ quá đáng gì? Bà Lý ho nhẹ hai tiếng, hiểu việc mình gây khó dễ cho Dương Dương cũng có chút quá đáng nhưng bà không thích cô con dâu này. Nghĩ đến việc con phải chấp nhận, thỏa hiệp cô ta, người làm mẹ như bà rất đau lòng - Mẹ đừng có lúc nào cũng nhắm vào chị dâu nữa, nếu đổi là người khác thì sớm đã bị mẹ và anh làm cho bực mình mà li hôn rồi Cô cho rằng những bà mẹ chồng ác khẩu chỉ xuất hiện trong phim ảnh, không ngờ nhà cô còn có ví dụ chứng minh sinh động - Có mà ngược lại thì có, nó lúc nào cũng dính lấy anh con, không chịu buông tha anh con thì có. - Mẹ, sao mẹ không hiểu thế nhỉ, không phải chị dâu không bỏ được anh mà là anh không thể rời khỏi chị. - Nói đi nói lại, chẳng qua cũng chỉ vì tiền. Chờ bọn nó li hôn thì chuyện tiền nong văn phòng luật mẹ lo, lúc trước đều tại cha con kiên quyết không chịu giúp nó, nếu cha con chịu giúp thì anh con đã không tùy tiện kết hôn với cô ta như thế Anh nào có kết hôn tùy tiện. Ngoài việc không có gia thế, bằng cấp như mẹ mong muốn thì cô không thấy chị dâu có gì thiếu sót, thậm chí so ra còn giỏi hơn con gái của mẹ nhiều - Trời ạ…. Lý Vi dùng sức tự vỗ vỗ trán mình, giận dữ đến độ cứ xoay mòng mòng trong phòng khách: - Mẹ, mẹ đúng là khiến người ta không thể nói gì nữa mà. Con thấy cả đời này con không dám lấy chồng rồi, nếu gặp phải mẹ chồng như mẹ thì đúng là sống không bằng chết. - Mẹ có nói là mẹ muốn làm mẹ chồng của cô ta sao? - Mẹ… Lý Vi còn định phản đối nhưng ông Lý lại giành lời cô: - Không muốn con bé là con dâu thì coi nó là khách đi, giữ lịch sự với nó là được, đừng có thái độ như thế Ông nói xong rồi cầm quà con dâu tặng đi về phòng. Cái gì? Ông biết rõ con trai cưới Dương Dương là vì lẽ gì mà vẫn còn nói được những lời