Đánh Cược Trái Tim

Đánh Cược Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329724

Bình chọn: 10.00/10/972 lượt.

ết nên làm gì?

Đang ngán ngẩm ngồi nhìn cô gái đang uốn éo trên chiếc cột đầy khiêu gợi,thỉnh thoảng lại liếc mắt qua nhìn anh 1 cái.Tú lạnh nhạt cầm ly whisky uống 1 hớp,người anh chờ đợi mãi vẫn chưa chui ra khỏi nhà vệ sinh,Tú tự hỏi,con khủng long làm gì mà lâu thế.

Nhi nhìn mình trong gương,đôi mắt đen sụp xuống,trong đầu vẫn miên man lo nghĩ xem mình nên làm công việc gì với cái thời khóa biểu của mình đây.Vừa bước ra khỏi toa lét,cô vô tình va phải 1 người định đi vào nhà vệ sinh nam.

“Ai” cô ngã ra sàn kêu lên.

“Xin lỗi,cô ko sao chứ?” hắn hỏi rồi đưa tay đỡ cô dậy.

Nhi đứng dậy khẽ trả lời “Tôi ko sao.”

Chàng trai nhìn cô rồi khẽ cười “Là cô.Chúng ta thật có duyên.”

Nhi ngước lên người con trai trước mặt,cậu mặc 1 chiếc áo cổ chữ v màu đen ôm người để lộ ra bộ ngực rắn chắc,trên cổ đeo 1 sợi dây chuyền sáng lấp lành,gương mặt cậu thanh thoát,đôi mắt tròn vô cùng lanh lợi,chiếc mũi cao cao,khuôn miệng dày xinh xắn,trông cậu bé vô cùng khôi ngô.

“Tôi có quen cậu sao?” Nhi nhíu mày.

“Cô quên rồi sao?Mấy tháng trước trong bệnh viện..” câu ta nói nhướng mắt nhìn cô.

Nhi nhíu đôi mắt đen lại,não trái của cô đang cố gắng lục tìm trong cái thư viện khủng lồ của cô,nhưng nó chỉ có thể lắc đầu chào thua,trả lời bằng 1 câu xanh rờn “Ko tìm thấy dữ liệu”.

“Cậu là?”

“Cô va vào tôi 3 lần!”

Nhi càng nhíu mày sâu hơn.Mình biết mình hay gây chuyện,nhưng sao lại đâm người ta đến 3 lần được chứ?

“Tôi bó bột..” cậu ta lại gợi ý thêm,

Sắc mặt Nhi ngày càng xấu.Tiêu,tông vào người bình thường thì đã là sai rồi,lại còn người tàn tật nữa.Trời ơi.Mình biến thành kẻ bắt nạt người tàn tật rồi.Mà cậu ta,ko phải vì bây giờ lành rồi nên muốn trả thù chứ?

Nhi khẽ lùi lại “Xin lỗi,tôi ko nhớ..Tôi..” cô kéo khóe miệng cố nở 1 nụ cười,bàn chân thì đang nhẹ nhàng nhón gót rời càng xa cái cậu nhóc này càng tốt.Nghe nói bây giờ tỉ lệ học sinh đánh nhau ngày càng nhiều,vì thế cho nên tốt nhất là tẩu vi thượng sách.

“Cô đã tìm được việc làm chưa?” cậu ta tươi cười hỏi.

Nhi chợt nhớ ra gì đó cô quay lại nhìn cậu ta “Tên lừa đảo?”

“Ha ha tôi giống tên lừa đảo lắm à?” cậu cười nhìn cô.

“Haha 1 chút!” Nhi nói thật nhỏ,trong đầu vẫn đang nghĩ tới việc chuồn đi.

“Cô đã tìm được việc chưa?Nếu chưa ko chừng tôi có thể giúp cô!” cậu ta tươi cười nói.

“Cậu có thể giúp?” đôi mắt Nhi chợt sáng lên nhìn cậu,rồi ngay lập tức cô thu ánh mắt lại nhìn vẻ đầy nghi ngờ.

“Sao ko tin à?” cậu hỏi.

“Chứ sao!Vì sao cậu lại muốn giúp tôi.Làm gì có bữa ăn trưa nào miễn phí chứ!” cô bĩu môi nhìn cậu. “Nói trước nha,tôi ko có nhiều tiền đâu.Hơn nữa cũng ko thích con trai,cậu muốn tìm rùa vàng thì đi nơi khác.”

“Này.. cô nghĩ tôi là trai bao hả?” cậu ta cười méo mặt nhìn cô.

Nhi nhìn cậu ta từ đầu tới chân,ăn mặc cũng tươm tất,trông cũng dễ thương.Trông giống cậu công tử hơn là trai bao.

“Vậy sao cậu lại giúp tôi?” Nhi hỏi.

“Để trả nợ cặp lồng cháo của cô!” cậu tươi cười trả lời.

“Cặp lồng cháo?” Nhi mở to mắt nhìn cậu ta.

“Lần đầu tiên cô đụng vào tôi ở hành lang,cô đã cho tôi bữa trưa.Mầy lần sau muốn trả lại cho cô cặp lồng thì cô đã đi mất rồi!” cậu tươi cười nói.

Nhi cố gắng lục lọi trong cái thư viện vô cùng đồ sộ của mình,cuối cùng hình như cũng có chút ấn tượng.Vì quả thật cái cặp lồng của cô biến mất.Cô ko nhớ mình đã vứt ở đâu,nhưng tìm mãi ko thấy,nên cô tiện tay đi mua luôn cái mới.

“Cô muốn công việc vào thời gian nào?” cậu ta hỏi.

“Thật ra thì nếu là từ 9h tối đổ đi thì thật tốt!” Nhi nói rất nhỏ.

“Hả?Ko sợ làm muộn à?” cậu trai tròn mắt nhìn cô.

“Sáng tôi đi học,chiều phải vào viện,tối lại đi học thêm,đến 9h tối mới tan học.Nếu đi làm sớm hơn thì làm sao chen vào được.” Nhi khổ não nói.

“Vậy cô ngủ vào lúc nào?” cậu hỏi.

“Thì chiều vào viện,lo cơm nước xong thì có thể ngủ rồi.Chứ ko lại phải xem phim tình cảm” Nhi lẩm bẩm.

“Vậy thì hơi khó!” cậu khẽ cắn môi.

“Tôi cũng biết vậy,làm gì có công việc nào vào giờ ấy!”

“Ko phải ko có,chỉ sợ cô ko làm được thôi!” cậu xoa cằm nói.

Mắt Nhi sáng bừng lên quay ra nhìn thẳng gương mặt búng ra sữa của cậu “Việc gì?”

“Test game.Ca tối làm từ 9h đến 5h sáng.Sợ cô ko chịu được!” cậu trả lời.

“Được.Cái này ko thành vấn đề.” Nhi đáp lập tức ko suy nghĩ.

“Hả?Cô đã chơi game bao giờ chưa đấy?” cậu hỏi.

“Tưởng gì chứ chơi game là nghề của tôi!” cô tự hào nói.

“Vậy sao?Vậy thì phải thử đã!” cậu nhìn cô cười.

“Được.Nếu thử thấy tôi chơi được thì tôi có thể đi làm chứ?” cô hỏi.

“Đương nhiên!” cậu trả lời.

“Vậy thử thế nào đây?” cô hỏi,trong lòng đang vui mừng khôn siết.Ko ngờ số cô lại hên thế.Test game cô có từng nghe qua,công việc chỉ là chơi game thôi,vừa được chơi vừa có tiền,lại còn đúng thời gian biểu của cô nữa.Thế này ko sợ ai phát hiện ra được.Đúng là ko còn gì tốt hơn.

“Đưa số điện thoại cô đây.Mai tôi sẽ gọi để thông báo!” cậu nói rút điện thoại ra đưa cho cô.

Nhi cầm lấy điện thoại ấn số của mình rồi đưa cho cậu.Cậu nhìn dãy số bèn hỏi “Cô tên gì?”

“Nhi.” Cô đáp.

“Năm nay bao nhiêu tuổi?” cậu lại hỏi.

“18t an tâm đủ tuổi lao động rồi!” cô vui vẻ nói.

“Vậy là


Disneyland 1972 Love the old s