XtGem Forum catalog
Dâu Trưởng

Dâu Trưởng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322655

Bình chọn: 10.00/10/265 lượt.

i lần nha hoàn mới đến, cũng sẽ không nhịn được nhìn trộm phụ thân.

Nguyên Gia Ninh giao những chiếc khăn tay cho phụ thân, có người nào không phải thích tiểu mỹ nữ trẻ tuổi mềm mại? Đều sớm đã đem hiền thê để qua sau đầu rồi, duy chỉ có phụ thân nhà mình đối mặt với những mới mẻ hấp dẫn này, hoàn toàn không chút động lòng.

"Các ngươi muốn học tập hiểu biết từ phụ thân không? Nam nhi tốt thì phải giống như phụ thân vì thê tử thủ thân như ngọc." Nguyên Gia Ninh len lén giáo dục bọn đệ đệ như thế.

Tiểu đệ Gia Hành liếc mắt xem thường, nói: "Phụ thân làm sao có phẩm hạnh đó? Không phải còn có một Diệp di nương sao?"

Nguyên Gia Ninh không có lời nào để phản bác, Diệp di nương là cái gai trong lòng nàng, là vết nhơ duy nhất trong lịch sử trong sạch của phụ thân!

Nàng tức giận đến giơ chân, múa thước căm giận già mồm át lẽ phải, "Diệp di nương không tính, không tính! Phụ thân cho tới bây giờ cũng không có vào phòng của nàng nha! Dù sao, các ngươi cũng phải học theo gương tốt cho ta, nhớ kỹ, nam nhân tốt chính là như phụ thân vậy."

Tiểu muội muội Gia Mẫn sợ hãi hỏi: "Vậy nữ nhân tốt phải giống như mẫu thân sao?"

Nhị muội Gia Hinh cũng hỏi: "Không phải nói nữ nhân nên dịu dàng ngoan ngoãn sao? Mẫu thân nghiêm khắc như vậy, phụ thân tại sao thích nàng nha?"

Thật ra thì Nguyên Gia Ninh cũng rất muốn hỏi một câu đấy.

Nguyên Gia Ninh quý mến phụ thân, ở trong mắt nàng, vô luận bọn đệ đệ cũng tốt, những nhóm đệ tử nhà quyền quý kia cũng tốt, đều là một số tiểu mao đầu không chín chắn, vừa so sánh với phụ thân quả thật đều thê thảm không nỡ nhìn.

Duy nhất cùng phụ thân có chút khí chất giống nhau chính là Nguyên Lang.

Nguyên Lang từ nhỏ đã trầm mặc ít nói, khi còn bé không làm cho người yêu mến, lúc nào cũng là một bộ nghiêm trang, một dáng vẻ tiểu đại nhân. Từ từ trưởng thành, ngược lại thích nói đùa, chỉ có ánh mắt càng phát ra càng thâm trầm khó dò.

Bất quá cho dù là Nguyên Lang, ở trong mắt Nguyên gia Ninh, cũng chỉ là phiên bản vụng về của phụ thân mà thôi.

Khi Nguyên Gia Ninh mười bốn tuổi, nữ công học được không tệ lắm, liền hao tâm tổn trí làm cho phụ thân một bộ áo trong, áo trong màu trắng tinh bằng bông mềm mại, phần áo trên hay quần dưới, đều là mặc trong người.

Nguyên Gia Ninh đem y phục tự chính mình làm đưa cho phụ thân thì Nguyên Tu Chi trước tiên sửng sốt một chút, mới cười nói: "Khó có được nữ nhi uổng phí tâm tư. Chỉ là, từ sau khi thành thân, áo trong của phụ thân toàn bộ đều do mẫu thân ngươi tự mình làm, nếu như mà ta mặc áo trong người khác làm, nàng sẽ mất hứng."

"Hả?" Nguyên Gia Ninh kinh ngạc.

Tiểu cô nương thật ra cũng không có suy nghĩ nhiều, đối với nam nữ tư tình của phụ thân cũng hoàn toàn không liên quan đến, chỉ là đơn thuần đối với trưởng bối sùng bái yêu thích lệ thuộc vào mà thôi.

"Thật sao?" Nàng tò mò hỏi.

Nguyên Tu Chi gật gật đầu.

"Nhiều năm như vậy, đều là một mình mẫu thân làm?" Nguyên Gia Ninh hết sức bội phục.

"Đúng vậy. Nàng nói vật theo người, vẫn nên tự mình làm thoải mái hơn."

Nguyên Gia Ninh rốt cuộc phát hiện ra một cái ưu điểm nhỏ của mẫu thân, thì ra là nàng cũng có thể biết săn sóc nha!

"Nữ nhi có thể xem một chút không?" Nguyên Gia Ninh chớp chớp mở to mắt, mong đợi hỏi.

Nguyên Tu Chi trở về phòng ngủ, lấy vài chiếc áo trong ra, đưa cho nàng nhìn xem.

Những y phục này, đa số là màu trắng, cũng có số ít màu xanh nhạt, màu tím, màu vàng nhạt, đều giặt giũ rất sạch sẽ, mềm mại mà thoải mái.

Mà làm Nguyên Gia Ninh ngạc nhiên chính là, vô luận là cạnh góc của áo hay quần dài, đều thêu hình dáng hoa văn một màu.

Những hoa văn này là hoa Bảo Tương, tương đối phí công tốn thời gian, hình dạng hoa văn xuất phát từ Phật giáo, dùng hoa sen làm hình mẫu, ở giữa vòng tròn tạo hình dạng đài sen, bốn phía xung quanh hiện lên nhiều tầng phóng xạ hình dáng xếp thứ tự, tạo hình nền phong phú rực rỡ xinh đẹp.

Những hoa Bảo Tương này đều là cùng một màu với vật liệu may mặc, là dùng một màu chỉ tơ thêu lên, tỷ như áo trong màu trắng vạt áo cũng là hoa văn màu trắng, áo trong màu xanh nhạt thì hoa văn cũng là màu xanh nhạt, không chú ý nhìn sẽ không phát hiện thêu hoa văn.

Lúc Nguyên Gia Ninh học nữ công đã từng thử qua loại phương pháp thêu cùng màu này, biết đây là tổn thương mắt nhất, một loại hoa văn có cách thức khó thêu nhất, mẫu thân thế nhưng ở trên tất cả áo trong của phụ thân đều thêu hoa Bảo Tướng này, thật sự làm cho nàng hết sức kinh ngạc.

Nàng vẫn cho rằng mẫu thân lý trí tĩnh táo, lúc nào cũng có trật tự, lại thiếu hụt đầy đủ nhiệt tình.

Chẳng lẽ, thật ra thì mẫu thân không phải là không có nhiệt tình, chỉ là nàng không nhìn thấy mà thôi?

Hơn nữa, tình cảm của mẫu thân, nhiệt tình cũng chỉ là đơn giản mà thôi?

Yêu thương nồng đậm, đều ở trong một cây kim một sợi chỉ cùng màu này, đều tinh tế gắn bó mà kết nối vào bên trong.

Phụ thân vẫn luôn mặc áo trong tự tay mẫu thân may, bị tình yêu của nàng bao vây chặt chẽ, khó trách nhiều năm như vậy vẫn đối với mẫu thân si tình không thay đổi.

Nguyên Tu Chi thấy nữ nhi vẫn cẩn thận từng li từng tí m