80s toys - Atari. I still have
Dê Ác Đánh Sói

Dê Ác Đánh Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322281

Bình chọn: 10.00/10/228 lượt.

là phỏng đoán thôi."Tư Đồ Sương nhún nhún vai"Vậy hắn là hắc đạo hay là bạch đạo?""Không biết!"Thủy Tâm trả lời rất dứt khoát."Không biết?"Tư Đồ Sương kinh ngạc trợn to mắt."Làm sao không biết?""Con mới vừa rồi không phải đã nói tất cả sao? Hắn là người tương đối thần bí quỷ dị, làm việc hoàn toàn không có chuẩn tắc chính tà thiện ác. Hoàn toàn dựa vào hỉ nộ, hơn nữa lời đồn đãi cá tính hắn lãnh khốc tuyệt tình lại cô độc quái dị. Rõ ràng bề ngoài thoạt nhìn là một kẻ nho nhã văn nhược thư sinh, cần phải quý sinh mệnh người, nhưng là ánh mắt lom lom nhìn, dữ dằn ác độc làm cho người khác kinh sợ!""Vậy hắn nên vào nhóm hắc đạo ác nhân."Tư Đồ Sương bình luận.Thủy Tâm liếc nàng một cái."Cũng không bàn nhóm nào, chỉ cần vừa có tai hoạ truyền ra, hắn sẽ là người quyên bạc đầu tiên giúp nạn nhân thiên tai, hơn nữa mỗi lần quyên góp phải trên trăm vạn lượng. Tựa như mỗi một năm Hoàng Hà vỡ đê, hắn cũng xuất ra hai triệu lượng bạc trắng giúp nạn nhân thiên tai."Tư Đồ Sương sửng sốt một hồi lâu, nói: "Vậy thì. . . . . . Bạch đạo. . . . . ."Thủy Tâm thở dài."Hắn đứng đầu bảy vị cao nhân, lại cực ít người không nhận thức hắn, Sương di biết tại sao không?"Tư Đồ Sương hơi giật mình lắc đầu."Bởi vì hết thảy nhân vật trong giang hồ biết hắn đều chết hết."Tư Đồ Sương bỗng dưng kinh ngạc miệng mở lớn."Hắn cũng không tự xưng danh là Cuồng Thư sinh, chỉ khi nào chọc giận hắn, hắn sẽ không chút lưu tình mà thống hạ sát thủ. Cho nên khi đối thủ biết thân phận của hắn thì cũng chính là lúc tử vong."Thủy Tâm cười khổ nói: "Cho nên, con cũng vậy không biết hắn rốt cuộc là hắc đạo hay là bạch đạo, trên thực tế, cũng không có ai rõ ràng."Thủy Tâm thở ra một hơi, tiếp tục nói: "Hôm nay dì có thể nhìn thấy hắn gặp chuyện bất bình thì làm như không thấy, thấy chết mà không cứu, nhưng ngày mai, không chừng lại thấy hắn vì một người lương thiện nào đó bị ức hiếp mà không ngại gian nguy đi cứu giúp."Nàng bĩu môi."Dù sao thì cũng đều dựa vào tâm tình của hắn, có thể là việc thiện, cũng có thể có thể là chuyện ác; có thể là cử chỉ chính nghĩa, cũng có thể có thể là tà nịnh. Hắn là người thiện ác không rõ ràng, chỉ là do hắn có muốn hay không mà thôi."Tư Đồ Sương lại lăng ngốc hồi lâu. Rồi sau đó lắc lắc đầu."Ai! Nói thế nào đến chuyện này rồi? Hiện tại nên nói phải . . . . . Ách. . . . . . Phải . . . . ."Nàng cau mày suy nghĩ một chút."A! Đúng rồi, làm nữ hiệp có cái gì tốt? Hơn nữa, chẳng lẽ làm nữ hiệp cũng sẽ không lập gia đình sao?""Cái gì tốt?"Thủy Tâm lấy ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm Tư Đồ Sương."Chẳng lẽ dì chưa từng hâm mộ qua ước mơ thiên hạ trời cao biển rộng mặc kệ người khác mà tự do sao? Còn có cảm giác vui vẻ thoả mãn khi giúp đỡ người khác. Cái cảm giác biết mình không thua nam nhân kiêu ngạo, cái cảm giác. . . . . .""Giống như vậy cũng không có!"Tư Đồ Sương lẩm bẩm.Thủy Tâm không nhịn được xuy một tiếng."Thật không có chí khí? Coi như là nữ hiệp cuối cùng cũng lập gia đình, nhưng các nàng có thể tự chọn vị hôn phu, lấy chồng sau đó phu thê cùng ra giang hồ, như vậy lại càng thêm một chuyện tốt sao?""Có điều là cũng phải nói lại. . . . . ."Tư Đồ Sương lấy ánh mắt hoài nghi nhìn Thuỷ Tâm từ trên xuống dưới. "Con có tư chất làm nữ hiệp sao?"Thủy Tâm nhún nhún vai."Thử nhìn một chút a! Nếu không được, con còn có thể tìm danh sư học nghệ!""Vậy. . . . . . Mập Mạp. . . . . .""Mang theo trên người! Nó là tâm can bảo bối của con, dĩ nhiên muốn mang theo!"Tư Đồ Sương không đồng ý lắc đầu một cái."Như vậy tốt sao? Một tiểu oa nhi làm sao chịu được vất vả bôn ba khắp nơi, có lẽ trước tiên con nên tìm cha tới chiếu cố nó. . . . . .""Con sớm nói qua con không lấy chồng rồi, Sương di."Thủy Tâm lập tức lên tiếng kháng nghị."Thật vất vả thoát khỏi phụ thân bá đạo, con sẽ không ngây ngốc một đầu chui vào trong nhà giam hôn nhân!""Nhưng là. . . . . ."Đôi mắt Thủy Tâm đột nhiên nhìn Tư Đồ Sương."Sương di, không phải là chính dì muốn xuất giá?"Gương mặt Tư Đồ Sương đỏ lên, lập tức bật thốt: "Mới không phải!"Thủy Tâm híp mắt liếc xéo nàng."Phải không? Cũng hơn hai năm rồi, Quan thúc thúc còn chưa làm dì rung động sao?"Tư Đồ Sương tránh mặt, không dám nhìn ánh mắt đang quan sát của Thủy Tâm."Ta không biết con ở đây nói bậy bạ gì đó?"Lúc này đến phiên Thủy Tâm than thở ."Con nói Sương di a! Đừng cứ mãi bận tâm chuyện hai phu, nam nhân đều có thể tái giá, nữ nhân tại sao không thể tái giá? Cũng không phải là không có tiền lệ mà theo. Huống chi Quan thúc thúc cũng là tái giá, hai người là tám lạng nửa cân, ai cũng chiếm không được tiện nghi của nhau. Vẫn nói Quan thúc thúc là người thành thật trung hậu như vậy, đối với dì lại si tình, con xem dì đối với thúc ấy cũng không phải là không động tâm chút nào đi?"Tư Đồ Sương cắn cắn môi."Ta. . . . . .""Chớ ta ta ngươi ngươi, suy nghĩ thật kỹ đi! Đừng quan tâm tới ánh mắt thế tục, có thể cầu được một người tình ý hợp nhau để chung thân bầu bạn, mới là trọng yếu nhất!"Tư Đồ Sương không khỏi thở dài. Rõ ràng là đang nói về chuyện Thủy Tâm, nói thế nào lại kéo đến trên người nàng? Mà vừa lú