
lặng nhìn Lãnh Tiếu Tiếu, đáy mắt tràn đầy dịu dàng?
Từ trong lời nói khẳng định của bác sĩ Dư, Lãnh Tiếu Tiếu rốt cuộc đã tin tưởng rồi, mình thật sự phải làm mẹ?
Nếu Trạch Vũ biết tin tức này, có thể cũng giống như chính mình vui mừng hay không? Có thể vì mình phải làm ba kích động không dứt hay không đây?
Hoặc là, anh sẽ chắc chắn thích đứa bé?
Trong nháy mắt, trong đầu Lãnh Tiếu Tiếu, vấn đề chồng chất. Nhất thời vui vẻ, nhất thời lo lắng, theo tâm tình của cô dao động, thái độ cũng thay đổi trong nháy mắt.
Bác sĩ Dư nhìn Lãnh Tiếu Tiếu thay đổi nhiều nét mặt, có chút không hiểu nhăn mày lại, bà do dự một hồi, có chút chần chờ mở miệng nói.
"Lãnh tiểu thư, cha của cô họ Lãnh sao?"
Đối với vấn đề của bác sĩ Dư không giải thích được này, Lãnh Tiếu Tiếu cũng không nhớ phải trả lời rồi.
"Không phải, mẹ cháu họ Lãnh?"
Thật sự trùng hợp như thế sao? Dáng dấp của giống như vậy? Tất cả đây thật sự đều là trùng hợp sao?
Lãnh Tiếu Tiếu nói khiến sắc mặt bác sĩ Dư đột biến, tay nắm bút của bà có chút run rẩy, một hồi lâu, âm thanh của bà có chút kích động, vang lên lần nữa.
"Vậy mẹ cô hiện tại. . . . . . ? Lần sau tới đây làm kiểm tra để cho mẹ của cô cùng cô cùng đi đi?"
Nghe được hơn lời của bác sĩ, Lãnh Tiếu Tiếu này vui sướng trên mặt cũng chầm chậm khá hơn rồi nhất mạt sầu não.
"Mẹ tôi không thể nào theo tôi tới, bởi vì, bà đã không còn?" Cô hít sâu một hơi, trên mặt hiện lên một nụ cười bất đắc dĩ khổ sở.
Bác sĩ Dư chỉ cảm thấy tim đột nhiên đau xót, bà che ngực khó chịu thân thể cúi xuống, dùng cánh tay một người khác chống đỡ lấy thân thể.
"Bác sĩ Dư? Bác sĩ Dư? Ngài làm sao vậy?" Lãnh Tiếu Tiếu nhìn đến bộ dáng của bà đột nhiên khó chịu dọa sợ.
"Không có việc gì, bệnh cũ. Làm phiền cô giúp tôi mang nước đến, tôi uống thuốc xong liền không sao." Bác sĩ Dư chậm rãi nói xong, trên trán đã có một chút mồ hôi hột.
"Sẽ ổn?" Lãnh Tiếu Tiếu liền vội vàng đứng lên, mang nước cho bà.
Uống thuốc rồi, bác sĩ Dư phản ứng tốt hơn nhiều, bà nhìn Lãnh Tiếu Tiếu thiện lương, đáy mắt có một nét dịu dàng Lãnh Tiếu Tiếu nhìn không hiểu.
"Bác sĩ Dư, ngài mạnh khỏe chút ít sao? Nếu như không có chuyện gì rồi, vậy tôi đi trước?"
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn đến bà không sao, trong lòng hết sức vội vàng muốn về nhà, đem tin tức này nói cho Trạch Vũ.
"Lãnh tiểu thư, có thể đưa phương thức liên lạc của cô để lại cho tôi không?" Bác sĩ Dư có chút khẩn trương hỏi.
Lãnh Tiếu Tiếu không hiểu nhìn bà một cái, thoáng hiện lên một chút ý cười, nhanh chóng trên giấy viết xuống số di động của mình.
"Bác sĩ Dư, tôi đi đây?"
"Nhớ phải làm kiểm tra định kỳ, còn phải chú ý nghỉ ngơi nhiều, ăn ít thức ăn nhẹ. Còn phải giữ vững tâm tình vui vẻ?"
"Ừ, cám ơn ngài, bác sĩ Dư?"
Bác sĩ Dư đứng dậy đi tới cửa, vẫn nhìn bóng dáng Lãnh Tiếu Tiếu biến mất ở chỗ khúc quanh, bà mới chậm rãi trở lại phòng làm việc.
"Tiểu Trương, giúp tôi lấy một chút máu." Bác sĩ Dư vén tay áo lên, kêu cửa cái đó y tá.
"Bác sĩ Dư, ngài cái này là?" Tiểu Trương y tá ứng tiếng tới đây, vừa chuẩn bị dụng cụ, vừa nghi ngờ hỏi.
Cho đến khi lấy máu xong, bác sĩ Dư mở miệng lần nữa.
"Đưa mẫu máu này cùng với mẫu máu mới vừa rồi rút ra, đều đưa đi kiểm tra DNA, buổi chiều phải có kết quả nói với tôi."
Bác sĩ Dư thật thà nói."A, tốt?" Y tá Tiểu Trương vẻ mặt nghi vấn đi ra ngoài.
Bác sĩ Dư nhìn chằm chằm số điện thoại di động đó, hốc mắt khẽ ửng hồng.
Lãnh Tiếu Tiếu đi ra bệnh viện, cảm thấy tâm tình thoải mái khác thường.
Buổi sáng giải quyết chuyện tình Tần Phi, buổi chiều lại ngoài ý muốn biết mình mang thai, khó trách người khác đều nói, chuyện tốt thành đôi?
Cô nhấp nhẹ miệng, miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
Ngày hôm qua tất cả liền để cho nó là quá khứ đi? Từ hôm nay trở đi, kể từ bây giờ giờ khắc này, cuộc sống hoàn toàn mới sắp bắt đầu.
Bởi vì, tôi phải làm mẹ?
Lãnh Tiếu Tiếu đặt tay ở trên bụng bằng phẳng của mình, giống như có thể cảm nhận được sức lực sinh mệnh mang cho của mình rung động.
Mặc dù biết rất rõ ràng hiện tại trong bụng chính là tiểu tử kia, liền chồi mầm cũng còn không thể xưng, nhưng cô đã cảm thấy mình đã có thể có một loại tâm linh tương thông với nó?
Bảo bối, buổi tối mẹ sẽ nói cho ba, sự tồn tại của con, tin tưởng ba con nhất định sẽ rất yêu thích con?
Vừa nghĩ đến, trong bụng có sinh mệnh nhỏ, từ nay về sau, mình không phải là cô đơn một mình, mình cũng có người thân huyết mạch tương liên với bản thân, tâm tình của cô liền kích động không cầm được.
Cô chậm rãi đi từ từ bên đường, đột nhiên bóng dáng của một người phụ nữ xinh đẹp giọi vào đáy mắt của cô.
Lãnh Tiếu Tiếu liếc cô một cái, có một sự quen thuộc nhàn nhạt?
Người phụ nữ kia cũng nhìn thấy cô, thẳng đi tới phía cô, mang theo một chút nghi ngờ khẽ gọi cô một tiếng.
"Lãnh Tiếu Tiếu?"
"Là tôi, cô là?" Lãnh Tiếu Tiếu rất kinh ngạc cô ấy cư nhiên biết tên mình. Nhưng mình lại không nhớ nổi cô là người ai.
"Tôi là Nghiêm Mạc Ly, cô có thể không nhớ rõ tôi, chỉ là, vậy chứng minh chỗ đó từ đó phai nhạt ra khỏi cuộc sống của cô, là chuyện tốt." Mạc Ly c