Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Đêm Mưa Chọc Phải Tổng Giám Đốc Trí Mạng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324532

Bình chọn: 8.00/10/453 lượt.

iếu nhìn lên trước mặt tòa nhà này có kiến trúc làm cho người ta cảm thấy vô cùng đè nén, khóe miệng nâng lên một nụ cười mỉa mai.

Không nghĩ tới trong đêm tối, nơi này dùng tiền quyền sắc giao dịch, làm đạo đức không có chỗ, bề ngoài thế nhưng cũng có thể xem là trang trọng như thế, tráng lệ như thế.

Này hai chữ thiếp vàng to, trời chiều chiếu rọi gãy tràn vầng sáng có chút chói mắt, Lãnh Tiếu Tiếu khẽ nheo lại mắt, cảm thấy có một tia lạnh lẽo do lòng bàn chân dâng lên, trực bức trái tim cô, cô mặc áo quần mỏng manh cùng khoác màu đỏ sậm, trong thân thể lại càng ít ấm áp.

Nghĩ tới mẹ Tần lại cảm thấy vô dụng, nghĩ tới bọn nhỏ ánh mắt thương hại, nhớ lại Hàn Trạch Vũ cao ngạo muốn bị đánh của anh ta, cô hận cắn răng một cái, dứt khoát bỏ đi đi vào.

Bóng tối còn chưa phủ xuống, trong hành lang trừ chút ít nhân viên tạp vụ ở ngoài, còn không thấy được khách tới tìm vui mừng.

Lãnh Tiếu Tiếu mới vừa bước vào đại sảnh liền xuất hiện một người phụ nữ trung niên chú ý đến. Cô ta liếc cô một cái, trên mặt xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc.

"Vị tiểu thư này, cô biết nơi này là địa phương nào sao?"

Trên người người phụ nữ này mười phần phong trần, cô ta vểnh lên ngón tay trắng noãn đang kẹp một điếu thuốc thon dài nhả khói, đi tới trước mặt Lãnh Tiếu Tiếu, hướng Lãnh Tiếu Tiếu nhẹ thở ra.

Lãnh Tiếu Tiếu ho khan mấy tiếng, nhìn người phụ nữ trước mắt này, trong lòng âm thầm suy đoán thân phận của cô ta.

"Cô là mẹ tang nơi này sao?"

Người phụ nữ nghe được câu hỏi Lãnh Tiếu Tiếu, trên mặt kinh ngạc càng thêm rõ ràng.

"A, nhãn lực cũng không tệ lắm, chỉ là, cô sẽ không phải là . . . . . ."

"Đúng, tôi chính là nghĩ đến tìm kiếm kim chủ, bởi vì tôi hiện tại vô cùng cần tiền." Lãnh Tiếu Tiếu xác định trước thân phận trước mặt cô ta, cô không che giấu chút nào nói sáng tỏ ý định của mình đến.

Người phụ nữ nhìn Lãnh Tiếu Tiếu từ trên xuống dưới, trong lòng khen thầm một tiếng, cô gái này thật đúng là đúng giờ, tư chất không tệ! Không chỉ có xinh đẹp, hơn nữa còn rất thông minh. Nhưng là, chính cô cũng không biết tại sao, trong lòng hình như không quá nguyện ý cô gái này đi lên con đường này, bởi vì, đây là con đường không lối về, mặc kệ là tại sao, chỉ cần lên con đường này thì vĩnh viễn quay đầu không được rồi.

"Cô thật biết người ở đây làm cái gì sao? Khuyên cô một câu, chỉ cần có biện pháp khác cũng không cần đi lên con đường này."

Lãnh Tiếu Tiếu nghe lời nói của người phụ nữ này, đáy mắt thoáng qua vẻ xúc động. Mẹ tang không phải là ngàn vạn hàng trăm đều kéo người xuống biển sao? Thế nào mình hôm nay đưa tới cửa, cô ta phản ứng đến còn ra sức khước từ đây?

"Cám ơn ý tốt của cô, nếu như có con đường khác biệt, tôi chắc chắn sẽ không xuất hiện tại nơi này."

Nghe được lời nói, Lãnh Tiếu Tiếu trong lòng nghĩ đến Hàn Trạch Vũ, nhưng là rất nhanh sẽ bị chính mình bác bỏ.

"Được rồi, đây chính là cô tự chọn, đến lúc đó đừng hối hận a, đi theo tôi!" Người phị nữ có chút đáng tiếc nhìn Lãnh Tiếu Tiếu một cái, nữu bãi ngọn gió kia phong tình vạn chủng lắchông xoay người hướng đại sảnh phía bên phải đi tới.

Lãnh Tiếu Tiếu than một tiếng, phức tạp liếc mắt nhìn kia bóng lưng của người phụ nữ kia đi theo. Trước cửa dạ yến, Tiếu Lãng nhìn bóng dáng của Lãnh Tiếu Tiếu biến mất ở trong phòng lớn, khuôn mặt lãnh khốc, rốt cuộc có một chút biểu tình.

Anh cau mày móc điện thoại di động ra, do dự chốc lát, vẫn là bấm mã số của Hàn trạch Vũ.

Hàn trạch Vũ ngồi ở phòng làm việc nhận được điện thoại của Tiếu Lãng, một phen từ trên ghế nhảy lên, trên mặt có tức giận áp chế không nổi.

"Cậu nói cái gì? Cô ấy đi đâu?"

"Dạ yến!" Tiếu Lãng thật sự là tiếc chữ như vàng, có thể hai chữ trả lời vấn đề, tuyệt đối không nói ba chữ.

"Được, tôi biết rồi! Cậu trước tiên trở lại đi!"

Tay Hàn trạch Vũ nắm thật chặt thành quả đấm, đáy mắt lộ ra khí âm u lạnh lẽo kinh người.

Lãnh Tiếu Tiếu, em thật đúng là dám làm! Tình nguyện đi đến đó cũng không cúi đầu trước tôi? Thật không biết khối quật cường trong óc của em đích thì là cái gì.

"Hàn tổng?"

Tiếu Lãng nghe được lời nói của Hàn trạch Vũ, có chút không hiểu. Anh cho là Hàn Trạch Vũ sẽ ra lệnh anh mạnh mẽ đem cô mang về.

"Cậu không có nghe lầm, không cần đi theo cô ấy nữa, cậu trở về đi!" Hàn Trạch Vũ hiểu rõ tâm tư của Tiếu Lãng, anh lần nữa lặp lạo lời vừa mới nói qua.

"Tốt!"

Cúp điện thoại, Tiếu Lãng lần nữa liếc mắt nhìn cửa chính dạ yến, yên lặng xoay người rời khỏi.

———– phân cắt Tiết Tử Thu ————

Lãnh Tiếu Tiếu ngồi ở trước gương trang điểm, xuyên thấu qua gương cô nhìn thấy mama vẻ mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm mình, cô quay đầu lộ ra một nụ cười buồn bã, "Tối nay, muốn tôi gọi cô là mẹ sao?"

"Cô gọi tôi là dì Vân đi! Cô căn bản cũng không thích hợp nơi này, qua tối nay, tôi liền cho cô đi xa thật xa!" Dì Vân thu hồi kinh ngạc hiện lên này, lạnh lùng nói qua.

Dì Vân lần này dường như lạnh lùng, nhưng ở trong mắt của Lãnh Tiếu Tiếu ngược lại là loại bảo vệ và đau lòng. Vẻ mặt của dì Vân lơ đãng tiết lộ cảm xúc bất đắc dĩ, khiến Lãnh Tiếu Tiếu sinh ra một loại cảm xúc thân thiết


XtGem Forum catalog