Pair of Vintage Old School Fru
Đêm Nay Ngủ Cùng Ai

Đêm Nay Ngủ Cùng Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323034

Bình chọn: 8.00/10/303 lượt.

máy quay, trên mặt rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày.

Nguyễn Tình trông thấy cả người Tiêu Tiêu cứng ngắc, rõ ràng là đang căng thẳng, không khỏi cười nhạo. Không lên được sân khấu, ngay cả đạo diễn cũng ngốc nghếch mới để cho cô ta diễn xuất, xem ra so với mình còn tệ hơn.

Thế nhưng theo tiếng hô “Bắt đầu” của đạo diễn, Tiêu Tiêu dường như thay đổi bản thân, bỗng nhiên khác biệt.

Sự khẩn trương trong ánh mắt nhanh chóng chuyển thành nho nhã ngưỡng mộ, vừa hơi cúi đầu, nhưng khóe mắt lại không nhịn được nhìn về phía người cách đó không xa, ngượng ngùng mang theo trách móc, có vẻ mềm mại đáng yêu của một cô gái nhỏ, những cũng có phẩm cách kiêu ngạo và rụt rè của một nàng công chúa.

Từng bước đi về phía trước, làn váy đỏ thẫm chậm rãi lướt trên mặt đất, sắc màu xinh đẹp trên nền bối cảnh xanh biếc lại càng thêm đẹp mắt.

Một vùng xanh ngắt, mỹ nhân áo đỏ, tuấn nam áo trắng, hình ảnh tuyệt đẹp này khiến cho mọi người ở đây như không kìm được mà ngừng thở. Giống như chỉ cần thở mạnh một chút, sẽ làm vỡ tan hình ảnh đẹp duy nhất này.

Nguyễn Tình nhìn trong mắt đạo diễn tràn ngập hài lòng, cùng với ánh mắt ca ngợi của những người xung quanh, cô ta hận đến mức thiếu chút nữa cắn nát môi dưới của mình.

Gương mặt của đạo diễn gần như dán luôn phía trước màn ảnh, hai mắt sáng lên, cũng không quay đầu mà gọi trợ lí: “Bắt đầu nổi gió nhẹ, nhanh lên một chút”

Nữ diễn viên hạng ba như Tiêu Tiêu này quả thật diễn viên trời sinh, đứng trước máy quay hoàn toàn hòa nhập vào vai diễn. Mặc dù còn chưa khống chế thành thạo như Chung Thụy, hơi có chút ngây ngô. Nhưng nếu qua một thời gian nữa, khối đá này được trải qua mài dũa, chắc chắn sẽ tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Diễn xuất như vậy ở trong giới vẫn không được để mắt, hoặc là bị người khác cố ý chèn ép và khinh thường, hoặc là không biết “làm người”. Xem ra, Tiêu Tiêu rõ ràng là người thứ hai.

Không biết lấy lòng đạo diễn trên phim trường, cũng không biết xây dựng quan hệ tốt đẹp với những người ở tầng lớp thượng lưu, kĩ thuật diễn xuất của Tiêu Tiêu dù có thể sánh cùng với Ảnh đế, cũng rất khó để xuất hiện giữa những nữ ngôi sao khác.

Nói đến cùng, thì nữ diễn viên hạng ba này đúng là suy nghĩ bảo thủ, không biết thay đổi.

Đạo diễn cân nhắc, có lẽ bản thân có thể nâng đỡ cô ta một chút?

Một mầm non tốt như vậy, trơ mắt nhìn Tiêu Tiêu bị nhấn chìm, cảm thấy rất đáng tiếc…

Tiêu Tiêu càng đi, lại cách Chung Thụy càng gần, chút thẹn thùng trong mắt dần thu lại, khôi phục lại vẻ kiêu ngạo cùng trấn tĩnh. Cho dù là cành vàng lá ngọc, người mình yêu ở trước mắt, vẫn không ném đi sự thận trọng cùng tính cách kiêu ngạo của một nàng công chúa.

Chung Thụy nhìn người sắp đi đến gần, khẽ mỉm cười. Giống như băng tuyết bị tan vỡ, khí chất trong trẻo lạnh lùng bị che khuất, lơ đãng lộ ra chút dịu dàng. Vị tiên nhân cao cao tại thượng không còn nữa, chỉ còn một nam nhân si tình…

Tiêu Tiêu cũng vểnh môi cười khẽ, dè dặt đặt bàn tay mình vào lòng bàn tay của Chung Thụy, được nắm lại thật chặt.

Hai người không hề hôn nhau, không hề ôm nhau, cách nhau chỉ một cánh tay. Nhưng mà nhìn vào hai bàn tay đang nắm lấy nhau, ánh mắt quấn quýt giữa không trung, giống như bất kỳ ai cũng không thể xen vào, mập mờ mà làm người khác say lòng.

Áo đỏ và áo trắng, một người thì nổi bật, một người thì trong trẻo lạnh lùng, nhưng không ngờ như muốn hòa vào nhau, cùng nhau tỏa sáng…

“Cắt, thật sự quá hoàn mỹ!” Đạo diễn vui sướng khoa tay múa chân, ông ta còn tưởng rằng đây chỉ là một cảnh trong tưởng tượng của mình, trừ bỏ Chung Thụy cho tới bây giờ không ai có thể làm được.

Không nghĩ rằng một nữ diễn viên nhỏ tầm thường như Tiêu Tiêu này vậy mà lại làm được, thậm chí đứng bên cạnh Ảnh đế cũng không kém chút nào, rất ngoài dự đoán của ông.

Tiêu Tiêu nghe thấy lời nói của đạo diễn, mới thở phào nhẹ nhõm. Đối diện với Chung Thụy, cô không lo lắng là giả, vừa nãy nhập vai không tệ, không nhớ người trước mặt là Ảnh đế, chỉ là người mà công chúa hết lòng yêu thương.

Bây giờ đã kết thúc, vành tai cô cũng ửng đỏ.

Vừa mới đối mặt diễn cùng với Chung Thụy, mặc dù không có lấy một lời thoại, nhưng lại cùng thần tượng nắm chặt tay…

Tiêu Tiêu bỗng nhiên khôi phục lại tinh thần, phát hiện chính mình còn nắm tay Chung Thụy không buông, ngay cả cổ cũng đỏ cả lên, lắp bắp mà nói ra: “Tiền bối Chung, thật ngại quá, tôi…”

Tiêu Tiêu vội vàng muốn buông tay, nhưng Chung Thụy lại lờ đi cười cười: “Không sao, vừa rồi cô diễn rất tốt.”

Có thể được Ảnh đế khen ngợi, Tiêu Tiêu mặt đỏ tai hồng, không biết phải làm thế nào.

Nhưng mà khi Chung Thụy buông tay cô ra, giống như ở dưới lòng bàn tay mình xoa nhẹ hai cái.

Cô lập tức phủ nhận, tự cười chế nhạo mình, chắc chắn là ảo giác.

Với giá trị của con người Chung Thụy, vẫy tay một cái có nữ diễn viên nào sẽ không nhào đến, đâu cần đùa giỡn một diễn viên hạng ba nhỏ nhoi như mình.

“Cảm ơn tiền bối Chung, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!”. Tiêu Tiêu chớp mắt vẻ mặt tôn sùng chăm chú nhìn Chung Thụy, lại cảm thấy xấu hổ, nâng váy xoay người chạy đi. Vẻ đoan tra