
nhân hoạt động, né tránh bút lông tà ác…
“Ân hừ…” Nam nhân chợt kêu lên một tiếng đau đớn, cảm giác được tiểu nhân
nhi không ngừng hấp hợp tiểu huyệt kề sát bụng hắn, hoa nước trong tiểu
huyệt ồ ồ chảy ra, chậm rãi dính đầy, mà tiểu huyệt nhúc nhích cũng
giống như không ngừng mở rộng mút vào cơ bụng, làm hắn càng thêm điên
cuồng.
“A a… Trưng… Tha ta…” Tiểu nhân nhi như trước không ngừng co rúm, cánh hoa nhỏ mềm mại bị âm mao nam nhân thô cứng làm cho ngứa
ngáy, lại mang thêm một tia hơi đau nhói. “Trưng… Ta muốn…”
“Aha… Hi nhi, Hi nhi muốn… Ân… Muốn cái gì…” Nam nhân cũng thô suyễn, một tay xoa bóp đầy ắp vú của tiểu nhân nhi, đầu ngón tay thay thế niệp động,
lòng bàn tay vô pháp bao trùm nơi sưng vù đầy ắp, đỉnh phấn hồng vì run
run sung huyết mà đỏ tươi, thỉnh thoảng theo kẽ tay mà lộ ra, cấp thiết
tìm kiếm quy y, một tay kia thì dắt bàn tay nhỏ bé của Nhược Hi vuốt ve
cây gậy cứng rắn của hắn.
“Ừ… Trưng…” Tiểu nhân nhi ở trong hôn
trầm cúi đầu ngưng mắt, nhìn cực đại trước mắt màu đỏ tím sưng to, rậm
rạp huyết quản mạch lạc rõ ràng, tùng lâm dị thường nồng đậm đen bóng
cũng không lấn át được song cầu lắc lư nặng trịch, thô to hành thân, ám
chỉ kinh người vui thích.”Ân a… Trưng… Cho ta…”
“Muốn cái gì…
Ân… Nhanh lên một chút… Nga… Hi nhi, muốn cái gì…” “Muốn Trưng… Cho ta…” “Ân? Muốn ta làm cái gì?” “Trưng… Cắm ta… Ừ…” “A… Hảo ngoan, ta cho
ngươi.” Nam nhân nhẹ giọng ở bên tai nàng thấp nói, ngón tay tách ra
cánh hoa run run không ngừng, thắt lưng cùng mông quyết đoán động toàn
lực đâm vào, một chút liền cắm đến chỗ sâu nhất trong tử cung… Kích
thích ngập đầu trong nháy mắt làm cho tiểu nhân nhi tước hạ vũ khí đầu
hàng, trở thành tù binh.
“A a a a… Trưng… Quá sâu…” Chưa bao giờ nếm thử tư thế ngồi, làm cho dục vọng nam nhân một chút đã thẳng tắp
xen vào miệng tử cung. Tiểu nhân nhi không chịu nổi dục vọng mãnh liệt
như vậy, khóc ra tiếng. Nhưng dục vọng tăng vọt lại làm cho tiểu nhân
nhi không tự chủ được trên dưới đong đưa. “Ân… Trưng…” Nũng nịu tiếng
gọi, “Ân a… Trưng… Thật thoải mái… Ừ…” Ngọc nhi hết sức chủ động lay
động chính mình, mật dịch trắng mịn róc rách chảy ra, cảm giác tê mỏi
như những con kiến không ngừng tập kích ngặm cắn hoa huyệt, truyền ra tứ chi bách hải.
“Ân… Ân… Thật thoải mái… Nga… Không được… A… A…” Tiểu nhân nhi trong đầu trống rỗng, phiêu phiêu dục tiên.
Cảm giác được tiểu nhân nhi càng ngày càng chặt, nhưng biên độ phập phồng
lại càng ngày càng nhỏ, Sở Mạc Trưng liền đỡ lấy hông nàng, chính mình
dùng sức làm cho nàng tăng tần suất lay động, “Kẹp chặt… Ân hừ… Hi nhi…”
Trong lúc nhất thời, nam nhân ngạnh như cục đá âm nang không ngừng giã toàn
bộ hoa huyệt tiểu nhân nhi, mật nước róc rách lưu động, mông lầy lội
không chịu nổi, côn thịt rất nhanh trừu cắm trong nước huyệt, dâm thủy
hóa thành bọt biển chảy ra. Tiểu nhân nhi không ngừng ngâm gọi: “Ân… A…
Chậm một chút, Trưng… A a… Chậm một chút… Không được…”
Nam nhân
khẽ hôn lên gáy Nhược Hi, động tác thắt lưng lại không có dừng lại, càng cắm càng nhanh, cái mông rắn chắc bởi vì tư thế mà rất có lực đánh lên
người ngọc nhi, thân thể theo hắn lực mạnh mà không ngừng lay động,
thanh âm khúc khích khúc khích trừu cắm càng ngày càng rõ ràng, giường
lớn cũng liên tục vang lên tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt…
“A… Ừ… Nga…”
Nhược Hi đã nhấc không nổi cái miệng nhỏ nhắn, ngâm nga không ngừng,
thân thể trắng mềm dựa hẳn trong lòng nam nhân, khuôn mặt nhỏ nhắn
ngượng ngùng nghiêng qua một bên, ngón chân đẹp đẽ đều thoải mái đứng
lên. “A a a a a…” Theo nam nhân ác ý mấy lần trọng trọng chống đối, nàng hét lên một tiếng, thân thể co quắp mạnh mẽ, tiểu huyệt kịch liệt rụt
rụt mấy cái…
“Nga… Hi nhi, hảo chặt…” Nam nhân bỗng nhiên gầm
nhẹ, hung hăng đánh mấy lần, đem nhiệt năng tinh dịch bắn lên tử cung
tiểu nhân nhi. Nhược Hi chăm chú cuộn thân thể, không ngừng run rẩy. Trong Huyền Thiên điện, lãnh hương cuối cùng trong lư hương đã đốt tẫn,
dư hương thoang thoảng lưu trên chóp mũi một tia thanh nhã rồi lại biến
mất. Nội điện phiêu đãng nồng đậm hơi thở hoan ái. Trên giường, Diễm đế
bệ hạ ôm thiếu nữ trong lòng cùng bán dựa nằm trên long sàng, ngón tay
dài ưu nhã thuận theo tóc dài màu đen, nam nhân bá đạo đem tiểu nhân nhi chặt chẽ ôm vào trong ngực, chân dài quấn quýt chân ngọc non mịn, một
bàn tay khác cũng lướt theo đường ngang bên hông thiếu nữ, dục vọng đã
bán mềm còn giữ lại trong nơi ấm áp ẩm ướt.
“Hi nhi, mệt mỏi sao?” Nam nhân ôn tồn khẽ hôn lên tóc đen.
“Ngô.” Tiểu nhân nhi mơ mơ màng màng ứng một tiếng.
“Hi nhi, cùng ta cùng một chỗ, ngươi…” Nam nhân chần chừ , “Ngươi sợ hãi sao?”
Tiểu nhân nhi hé mở mắt, chậm rãi, lời nam nhân nói liền tiến vào trong đầu
“Cùng ta cùng một chỗ ngươi sợ hãi sao?” Tiểu nhân nhi sắc mặt trong
nháy mắt trắng bệch, muốn ngẩng đầu, lại bị bàn tay to đè lại.
“Hi nhi, đừng nhúc nhích, ngươi nghe ta nói.” Nam nhân ôm chặt lưng tiểu
nhân nhi. Cúi đầu, bắt đầu kể ra tình yêu chôn sâu trong đáy lòng…
“Sinh ra trong gia đình Đế vương, thân ở trong hoàng cung