Insane
Diễn Viên Đa Năng

Diễn Viên Đa Năng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323381

Bình chọn: 10.00/10/338 lượt.

đi về hướng Đông. Cảnh vật trở nên lạ lẫm… trước giờ tôi chưa hề đến chỗ

này…

-Sao Ly! Em im lặng quá vậy?

-Dạ?

-Nói gì đi chứ?

-Uhm…

Tôi bậm môi nhướng cao đôi chân mày

-Chúng ta đi đâu hả anh?

Ngạn Luật cười tươi và búng ngón tay

-Rất đúng chủ đề. Chúng ta đi picnic em gái tôi ạ!

-Picnic? Ở đâu mới được?

Ngạn Luật xoay mạnh vôlăng sang bên trái. Chiếc xe rẽ sang một con đường khác

-Ở đâu hả? Đó là một nơi đẹp như tiên cảnh… cây cối… hoa lá… mây và gió. Lãng mạn lắm công chúa à…

Anh huýt sáo thật to một điệu nhạc khá quen nhưng tôi nhớ mãi không

ra nó xuất phát từ bài hát nào. Tôi ngồi ngẩn ra trong 2 phút để nhìn

anh. Chỉ dám nuốt nước bọt câm lặng. Tốt nhất là không hỏi anh ấy thêm

điều gì nữa. Anh trai tôi điên rồi!

-À đây nè! Chỗ anh nói đây nè…

Ngạn Luật cho xe chạy trệch khỏi con đường trãi nhựa để leo lên phần

đất cao bên cạnh-nơi rõ ràng không phải dành cho ôtô. Chiếc xe lắc lư và giật mạnh vì mặt đất gồ ghề, nó chui vào trong những rặng cây um tùm…

sau đó thì trồi lên hụp xuống do những ổ gà ổ voi phía dưới

-Áaaaa… anh đi đâu vậy? Coi chừng!

Ngạn Luật ngoặc mạnh tay lái để tránh cái gốc cây. Tầm nhìn bốn phái đều bị chặn hết bởi cây cối.

-Trời ơi!!! Sao anh lái xe vô trong rừng trong rú vậy nè??? Chết mất, chết mất…

Tôi bấu lấy cái ghế và hét lên ỏm tỏi trong khi anh hai cười hì hì đáp tỉnh bơ

-Không sao…không sao… không ai chết đâu em đừng lo. Anh chỉ mong lốp xe đừng bị hỏng đề còn trở về…

Lại gặp một cái hố nữa, lần này hố khá sau và tôi bị chúi đầu về phía trước nếu không có dây đai an toàn chắc tôi bị đập đầu rồi!

-Nếu sợ quá thì nhắm mắt lại đi em!

Không phải chờ anh nhắc mắt tôi đã nhắm từ lâu rồi. Chiếc ôtô vẫn

chạy trong tình trạng như thế một lúc nữa sau đó thì có vẻ đỡ ghồ ghề

hơn

-Sao Ly! Sao Ly… em nhìn nè!

Tôi hé một con mắt lên và bất ngờ mở to hai mắt. Trước mặt tôi là một khung cảnh vô cùng đẹp. Một vùng đất rộng trãi đầy hoa lá. Những bông

hoa rừng sặc sỡ gam màu tím, đỏ, vàng… Vài ba con hưu co giò chạy khi xe đi qua. Tôi đã từng thấy hưu trong sở thú rồi nhưng bây giờ vẫn thấy

chúng lạ lùng làm sao khi sống trong hoang dã

-Hưu! Hưu kìa anh!

Tôi cuống quít reo lên làm anh hai bật cười

-Lạ lắm sao công chúa?

Xe bơi qua con suối nhỏ nước róc rách chảy nhanh nhưng hiền hòa. Nước bắn lên cửa kính và anh tôi phải nhấn nút bật cần gạt nước chỉ dùng khi trời mưa.

-Waoo… anh ơi… vòng lại chạy qua nó lần nữa đi!

Tôi khoái làm sao cái cảm giác vượt suối lúc nãy.

-Em thích đến thế à? Đừng lo, chúng ta sẽ gặp lại nó khi quay về mà!

Xe lại chạy vào rừng cây thêm một lúc nữa cho đến khi nó bị một khúc cây to chặn lại.

-Ôi chết tiệt! Làm sao qua đây?

Anh chạy ra ngoài để xem xét khúc gỗ. Tôi cũng hấp tấp đi theo

-Cái này là cây bị đỗ hả anh?

-Ừ! Chắc tại cơn bão tháng rồi… sao bây giờ? Hay… anh em mình cuốc bộ nhé!

-Đồng ý hai tay!

Tôi nhìn anh cười hớn hở. Không thể nào từ chối một cuộc du ngoạn

tuyệt vời thế này. Chúng tôi chia nhau mỗi người xách một ít đồ đạc để

tiếp tục lên đường. Nói là “chia” chứ thật ra không công bằng tí nào.

Anh hai giành hết những thứ nặng và cồng kềnh. Tôi chỉ phải ôm cái giỏ

thức ăn và hai chai nước thôi! Ngạn Luật khéo léo quải cái lều di động

trên vai, hai tay là hai cái túi to không biết đựng gì trong đó nữa…

-Ái chà… có lẽ anh sẽ quay lại thêm chuyến nữa mới đem hết đồ theo được!

-Ơ…Cái gì mà nhiều dữ vậy anh?

-Mền gối thôi!

-Hả? Mình đem mền gối theo làm gì? Bộ anh định…

Ngạn Luật cười bí hiểm và gật đầu

-Phải, anh định như thế đó…

Anh nhanh nhẹn nhảy lên khúc cây và leo sang bên kia. Tôi hớt hãi chạy theo

-Nắm tay anh này!

Ngạn Luật giúp tôi vuợt qua khúc gỗ bướng bỉnh đang cản đường và tiếp tục cuộc hành trình. Nơi dừng chân của chúng tôi là bãi đá ngay cạnh

bên một cái hồ rộng.

-Em thấy sao? Anh đã định dừng lại chỗ con suối, ở đó đẹp quá đúng không? Nhưng rồi anh đổi ý vì nghĩ em sẽ thích cái này hơn!

Tôi không nói được gì cả vì đã bị mê hoặc bởi vẻ đẹp ở đây. Cái hồ có hình bầu dục không đều và nước thì trong phải biết! Vài ba con thỏ đi

theo bầy đang thoăn thoắt chạy ngay qua. Hoa ở đây không rực rỡ màu mè

như chỗ con suối mà chỉ độc một màu trắng tinh tế. Chúng nở thành từng

cụm nằm rãi rác quanh bờ hồ, trên bãi đá và lấp ló sau những hàng cây

vây quanh. Bướm ở đây nhỏ xíu và cũng màu trắng, chúng bay cùng nhau tạo thành đám bụi trắng lung linh chờn vờn hết đóa hoa này đến đáo hoa

khác. Tất cả đều tồn tại quấn quít bên nhau. Hoa nở thành luống, bướm

bay theo đàn, thỏ sống thành nhóm, chim cũng có đôi và cá dưới hồ quay

quần bơi theo từng đám một.

-Em chờ đây nhé. Anh sẽ quay lại ngay!

Giọng anh hai hạ xuống ở cung bậc thấp nhất, gần như là thì thầm. Có

lẽ anh ấy không muốn phá hỏng giây phút hạnh phúc mơ màng này của tôi…

Tôi khẽ gật đầu và một mình tự đi thơ thẩn nhìn quanh, tôi ngó mấy bông

hoa và ngưởi thử. Mùi rất nhẹ và ngọt theo cách riêng của nó. Tôi đến

bên cái hồ và thò tay xuống nước. Nước âm ấm và dễ chịu lạ. Thích quá,

tôi cởi giày và nhúng cả hai chân xuống. Tôi