
Hoằng vừa
nghe xong hai người nói, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ánh mắt tràn
ngập cảm kích nhìn Tuyết Dung. Tuyết Dung thì chỉ mỉm cười nhìn lại, ý bảo ‘Đây
là chuyện tôi nên làm mà, không cần khách sáo.’
“ Phải rồi, Angela, hai
người này là ai ??? ” bà Triệu lúc này chú ý đến thì ra Tuyết Dung không đến
một mình, mà còn dẫn theo một người đàn ông cùng một cô bé.
“ Đúng, Angela, họ là ai
thế??? ” lúc này Triệu Hoằng, chú rể tương lai bên cạnh cũng tò mò hỏi.
“ Cô bé này thật xinh,
còn xinh hơn cả hoa đồng của chúng ta nữa. ” bà Triệu nhìn thấy Tuyết Nhi có
gương mặt khả ái, không tiếc lời khen.
“ Họ là… ” Tuyết Dung vừa
định mở miệng giải thích, thì đã bị bà Triệu lên tiếng trước.
“ A!! Tôi biết rồi, đây
chắc là chồng con của cô. Angela, cô cũng kỳ nữa, kết hôn cũng không mời chúng
tôi. Bất quá, ba mẹ cô có biết không??? ” bà Triệu mỉm cười giả vờ trách cứ.
“ À họ không biết… ”
Tuyết Dung mơ màng đáp.
“ Tại sao có thể như
thế??? Bất quá nhìn thấy con gái cô xinh thế này, tôi nghĩ nếu để ba mẹ cô biết
được, chắc hẳn rất vui, không trách cô đâu. ” Triệu Hoằng nhẹ giọng an ủi.
“ Đúng, nếu để ba cô biết
mình có đứa cháu gái xinh thế này, nhất định sẽ vui mừng cười tươi cho xem. Tôi
nghĩ còn vui hơn cả việc kiếm được hợp đồng làm ăn mấy tỷ nữa. ” bà Triệu vẻ
mặt còn thật sự nói.
“ Đúng thế, mẹ cô cũng
thế, tôi nghĩ bà ấy cũng sẽ vui hơn cả việc giành giải thưởng điện ảnh. ” Triệu
Hoằng cũng cười phụ họa.
“ Ách…. ” nhất thời Tuyết
Dung không biết nên nói thế nào, vẻ mặt cứ như lạc vào trong sương mù.
Lúc này bên kia, An Tuấn
Hạo lại mỉm cười khi nhìn thấy biểu hiện của Tuyết Dung, còn Tuyết Nhi trong
thì trong mắt lại lóe ra tia tính toán. Dường như cô bé đang chuẩn bị làm một
hành động gì đó rất trọng đại vậy.
“Angela, mẹ tôi nói đúng
đó. Cô đây thật là không đúng rồi,
kết hôn cũng không cho tôi biết. Thật uổng công chúng ta từ nhỏ cùng lớn lên,
hơn nữa còn học chung suốt bốn năm đại học. Tôi thật sự rất đau lòng a~ ” Triệu
Hoằng đột nhiên nhớ ra vấn đề này thì lại bắt đầu cảm thán.
“ Ách tôi… ” Tuyết Dung
nhất thời không nói nên lời.
“ Mẹ…. mẹ đừng ngại nữa.
Không lẽ có một đứa con gái như con, làm mẹ mất mặt lắm sao??? ” đang lúc Tuyết
Dung vừa định giải thích thì Tuyết Nhi lại chạy đến, nắm lấy tay Tuyết Dung, vẻ
mặt ưu thương hỏi.
Lời của cô bé vừa ra,
không chỉ khiến mọi người một trận ngạc nhiên, mà ngay cả An Tuấn Hạo cùng
Tuyết Dung đều hốt hoảng vô cùng. Không ai ngờ cô bé lại nói ra những lời như
thế.
Tuyết Dung vừa định nói
gì nhưng khi nhìn đến vẻ mặt ngây thơ đầy vẻ mong chờ của Tuyết Nhi, cùng thái
độ chăm chú chờ đợi của mọi người thì trong lòng lại không nỡ nhẫn tâm, chỉ
đành ngoan ngoãn đóng một vở kịch vậy.
“ Ngoan, đương nhiên
không phải như vậy. Có một đứa con như con, đối với người làm mẹ như ta là một
niềm hãnh diện thì làm sao không thích được cơ chứ. ” Tuyết Dung nhìn Tuyết Nhi
nhẹ giọng an ủi.
“ Mẹ, Tuyết Nhi yêu mẹ
nhất. ” Tuyết vừa nghe xong lời Tuyết Dung, không khỏi mỉm cười tươi, ôm chầm
lấy Tuyết Dung.
Thậm chí còn thừa cơ nháy
mắt với An Tuấn Hạo. Nhưng cái nháy mắt này thì ngoại trừ An Tuấn Hạo ra, những
người khác không ai nhìn thấy. An Tuấn Hạo nhìn con gái mình giở trò như thế,
cũng không nói gì nhiều, chỉ mỉm cười. Bất quá hắn phát hiện, trong lòng hắn
hoàn toàn không bài xích việc Tuyết Nhi gọi Tuyết Dung là mẹ. Thậm chí ở ẩn sâu
trong lòng, hắn còn rất mong chờ bản thân hắn cũng có thể thân mật gọi Tuyết
Dung bằng hai tiếng lão bà.
Đột nhiên, An Tuấn Hạo bị
ý nghĩ này của bản thân là cho ngạc nhiên. Vì từ khi người đó qua đời, hắn chỉ
một lòng toàn tâm toàn ý chăm sóc Tuyết Nhi, hoàn toàn không hề có ý định kết
hôn. Thật không ngờ hôm nay hắn lại vì một người quen biết chỉ có mấy ngày, mà
đã thay đổi ý định suốt bao nhiêu năm nay. Điều này quả thật làm hắn khiếp sợ
không nhỏ.
“ Nhìn xem, nhìn xem, hai
mẹ con đứng cạnh nhau, trông thật sự rất đẹp a~ Mẹ cũng đẹp, mà con cũng xinh,
hơn nữa nhìn hai người họ quả thật rất giống nhau. Thật là không còn gì chê cho
được. ” bà Triệu nhìn cảnh hai ‘mẹ con’ Tuyết Dung ôm nhau, không khỏi trầm trồ
khen ngợi.
Bà Hoàng cùng Hoàng
Thanh, cô dâu tương lai, bên cạnh nhìn thấy cảnh này không khỏi nghi hoặc. Từ
lúc bà Triệu mời Tuyết Dung về tổ chức hôn lễ thì họ chỉ biết Tuyết Dung đã
từng là bạn học của Triệu Hoằng, ngoài ra thứ gì bọn họ cũng không biết. Nhưng
mà họ có thể thấy được vị trí của Tuyết Dung trong nhà họ Triệu tuyệt không đơn
giản, đặc biệt là người đứng đầu nhà họ Triệu, tổng tài Triệu Chính Hào, cũng
tức là bác của Triệu Hoằng. Thái độ của người này đối với Tuyết Dung có thể nói
là sủng ái có thêm, thậm chí so với Triệu Hoằng cùng Triệu Ngọc, là cháu ruột
cũng không bằng.
Và người khó chịu nhất có
lẽ là Hoàng Thanh. Vì mỗi lúc có mặt Tuyết Dung, Triệu gia từ trên xuống dưới
hoàn toàn xem cô như người tàng hình, thậm chí ngay cả Triệu Hoằng cũng không
ngoại lệ. Điều này làm cho cô khó chịu vô cùng. Nếu không phải Triệu Hoằn